Giảng viên lái xe bất đắc dĩ – Chương 7 – Botruyen

Giảng viên lái xe bất đắc dĩ - Chương 7

Mở đầu: méo nói nhiều, k cần giới thiệu nhiều chắc các thým cũng biết e là ai và độ đẹp trai của e rồi.. Vậy thôi e bắt đầu đây
À mà sẽ up cách nhật giữ NYBĐD và Hồi ký của 1 người sắp rời xa thế giớ. Vậy nên các thým ghé spam vì tình tiết sau này ít nhiều có liên quan với nhau…
Chap 1: bắt đầu 1 thử thách
Hôm ấy, khi mọi chuyện đã rồi, e ôm ẻm chìm vào giấc ngủ, ngoài kia gió vẫn thổi dòng người vẫn cứ đi và e đang ngáy khì khì. Trong giấc mơ của e, e nắm tay L chạy loăng quăng khắp Hà Nội, nhưng sao mặt L có vẻ hình sự vãi, e cố quay đầu lại thì thấy mẹ ẻm đang cầm dao rượt e chạy toé khói, sau bà ấy là thằng Hải đang lái con fotuner của nó nữa, vừa chạy mẹ ẻm vừa hét thất thanh mà e éo rõ là gì, rồi đột nhiên thằng Hải nhấn ga, con xe của nó chồm lên húc thẳng vào e đánh uỵch 1 cái rõ to, e cảm nhận dc cơn đau tê tái giật mình tỉnh dậy thì phát hiện ra e đang nằm dưới đất, chân phải vẫn đang mắc cái quần sịp ở trên . Cả người mồ hôi vã ra như tắm, e liếc nhìn xung quanh 1 lúc mới hoàn cmn hồn vì đây là nhà ẻm, tất cả những chuyện bạn nãy là do mơ mà ra
Đứng dậy kéo tạm cái quần sịp lên ngang hông, đảo mắt nhìn quanh thì k thấy ẻ đâu, chỉ nghe thoang thoảng 1 mùi thơm dịu nhẹ, nó thôi thúc cái dạ dày của e là nó sôi lên sùng sục. E lê chân ra phòng khách, với tạm cốc nước làm 1 hơi sảng khoái, rồi nhẹ nhàng tiến vào bếp.
Ẻm dang mặc 1 chiếc váy ngủ màu đen ngắn cũn cỡn hở cả 1 phần mông trắng ngần, thằng nhỏ e vừa lâm trận đêm qua xong giờ vẫn còn đau rát valu ( thề đấy bác nào tem phiếu chắc hiểu) cơ mà nó vẫn biểu tình zữ dội, thôi thì lỡ lần 1 rồi thì tiến tới đi, e định phi vào làm shot nữa, cơ mà nhìn ẻm bước đi 1 cách khó nhọc bỗng dưng thấy thương thương bèn chui vào nhà vệ sinh và xả hết nỗi buồn no quay tay nhé
Xong xuoio e phi lại vào bếp, e cũng ngoái đầu ra nhìn e rồi đỏ mặt quay lại cườ tủm.
-có cái gì đấy, ăn dc k?
-có cứt ý, a nhìn trộm e ah.
-có éo gì mà trộm, nó đập vào mắt a kìa, a dặn e rồi ở nhà mà sẹc si thế th nào nó lẻn vào nó hấp cho lại chết tội ngu.
-có thằng hấp rồi đấy… Ẻm quay lại nhing e thách thức
-ờ, mịa con lợn nào gợi ý nhé, giờ tính kiện a hả héhe
-thôi bậy quá, a vào hốc đi mà về làm
-ồ ôi, nay lại còn dc nấu ăn sáng cho đâys, chắc có thuốc độc gì rồi. Méo tin
-k tin thì thoii e đổ sọt rác nhé… Nói rồi ẻm lăm lăm cái nồi cháo làm e phải can lại
-a đùa mà hề hề… Đâu xem nào. E tiến tới soi vào nồi cháo hình như là cháo gà hạt sen, thảo nào mùi thơm thế
Hai đứa ngồi xuống bàn ăn, ẻm cản thận múc cho e 1 bát rồi thả 1 miếng thịt to đùng vào, à ra là cháo chim bồ câu, chắc ăn gì bổ nấy đây
Do đói vs hoạt động quá sức, e cứ múc mà húp sùm sụp, ngon vl các thým ạ, mồ hôi túa ra cơ mà vẫn chén đều đều
– A bị bỏ đói hả?
– K cơ mà tối qua cõng cục thịt 45 kg lại đi xúc mấy tấn than nên đuối sức. Ăn bù
– Xúc than là sao
– Gu gồ tính phí hả, e lên mà xem
Rồi kệ ẻm cào màn hình điện thoại, e cố húp nhanh xong phi luôn ra ngoài nhÀ ngồi châm thuốc… Bỗng trong bếp có tiếng ré lên thất thanh
– Chó V a được lắm.
– Cám ơn e, e có biết rằng e với chó vừa xúc than cùng nhau k
Ẻm hùng hổ lao từ trong bếp ra, nhằm hướng e lao tới rồi vác luôn cái gối ở ghế quật e tới tấp…
-này thì dâm dê, này thì nói đểu. Ẻm quật vào người e thì e đưa tay lên đỡ thế thôi, lát sau chắc do mệt quá ẻm ném cái gối sang bên cạnh ngồi thở phì phò..
-mà này a k mặc quần vào hả, nhìn kinh chết.
-chả thích, mặc này cho nó mát
-nó là cái gì. Ẻm giả ngu quay sang hỏi
-thích k, a đưa ra cho mà xem này… E nói rồi giả bộ vạch quần ra dí dí vào phía ẻm
-cút ra,a bệnh hoạn vừa thôi- ẻm giơ tay che mắt, co rúm người lại, bên dưới lại lộ ra 1 mảng màu đen đen, thằng nhỏ lại biểu tình tập 2
-k thích thì thôi, gì mà căng. E cố nén cơn thịnh nộ lại phi vào phòng mặc lại quần áo vào, lúc quay ra đã thấy ẻm đang luiz húi dọn bát ở trong bếp, e vào vỗ mông cái rồi ghì luôn cổ ẻm lại lúc ẻm quay ra mà hôn vs đá lưỡi , xong xuôi vuốt mép nhăm mặt gỉa ngu
-èo tanh vãi, sau ăn xong đánh răng nhé
ẻm giơ luôn chân lên đạp e phát, lẩm bầm gì đó trong miệng,
Ngồi ngắm ẻm rửa bát đũa, trong đầu e lại mường tượng về 1 mái nhà mà nơi đó mỗi sáng e dc nhìn thấy người đàn bà của đời mình làm những việc như bây giờ, bất giác 1 cảm giác buồn vụt qua, 1 suy nghĩ trăn trở “rồi 2 đứa sẽ đi về đâu?”
E lại châm thuốc, hít 1 hơi dài rồi thả suy nghĩ vào làn khói đục ấy…
– Này a ủ mưu gì mà ngẩn tò te ra thế? Ẻm nói làm e giật mình
– Chẳng biết, Mà chuyện mình rồi sẽ đi về đâu?
Ẻm k nói gì, ngồi xuống đối diện vs e vân vê mái tóc, mắt nhìn xa xăm lắm. Hai đứa cứ ngồi như vậy một lúc lâu mà chẳng nói câu nào, đột nhiên điện thoại e rung lên báo cuộc gọi, e nhhe qua thì là bà chị e qua nhưng k thấy e nên gọi e về. E bần thần đứng dậy, nhìn ẻm rồi quay ra cửa rảo bước
Đot nhiên ẻ đứng dạy chạy theo em, vòng tay qua ôm chặt e từ phía sau… Nghẹn ngào
– E chẳng cần đi về đâu, sống cho hiện tại đã a ạ cứ thế này cũng được, e k hối hận vì điều gì hết…
E đặt nhẹ bàn tay lên tay ẻm, vỗ nhẹ vào lại đứng lănng im thêm 1 lát thì có tiếng sụt sùi phía sau lưng e.
-đậu xanh con zở này, khóc cái củ cải, mịa bôi nước mũi vào áo a hả, xê ra.
E gỡ tay ẻm ra, rồi quay người lại luồn tay xuống dưới kéo ngược váy ẻm lên và… Lau nước mắt cho ẻm, ẻm phì cười nhăn mặt lại đẩy e ra cằn nhằn
– Bẩn vừa thôi, thôi về đi làm đi k chị P lại gọi
– Ơf hê, thế a về nhá, tý đứa nào còn khóc là con chó nhá.
– K them, chẳng qua áo a bốc mùi quá nên cay mắt thôi
– Sĩ diện, cho hôn cái nữa coi
– K, xê ra. Ẻm đẩy đẩy e ra rồi quay mặt đi, cơ mà sao tránh được đòn sát cmn thủ của e chứ, tay e đã ở ngang lưng rồi, e ghì luôn lấy mà hôn lấy hôn để, lưỡi đá lung tung một hồi nữa mới thả ẻm ra.
– Khiếp tanh mù. Ẻm lại bắt chước e lau lau mồm rồi nhăn mặt
_Tánh mÀ có đứa hôn lấy hôn để đấy, thôi a về đây, tối tắm rửa sạch sẽ úp lồng bàn khô ráo a qua đưa đi chơi nhé . E đáp rồi đi ra phía cửa, chỉ nghe thấy 1 tiếng dạ nho nhỏ phía sau mình……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.