Giảng viên lái xe bất đắc dĩ – Chương 11 – Botruyen

Giảng viên lái xe bất đắc dĩ - Chương 11

Tiếng gọi khe khẽ cất lên từ bên ngoài cánh cửa, âm vang thống thiết tựa như từ 1 chốn u linh sâu thẳm vọng về, não nề và day dứt
-đm tụt hứng bố, thôi kệ mẹ nó, con Linh ra mở cửa cho nó rồi đuổi nó về cho tao, uống mày Sói.
Thằng Hải lèm bèm rồi nâng cốc gọi e, ừ thì lại uống rồi gắp, mà tự dưng 2 thằng chùng luôn, éo biết đang nói gì mà diễn đành ngồi gắp lia lịa nhét vào mồm.
Bên ngoài ẻm đã mở cửa, thằng mà ai cũng biết là ai đấy lù lù bước vào trông nó vẫn bảnh cmn bao như ngày nào.
-dạ e chào a ạ. Thằng mặt thộn nhìn thằng Hải rồi chào, tuyệt nhuên nó éo chào e 1 câu
-ờ k dám, đến có việc gì đấy, a đang bận quá có gì hôm khác gặp nhé.
-dạ e tìm L a ạ.
-nó cũng bận rồi, con L vào đây xào lại đĩa này cho tao, rán thêm phồng tôm nữa, ơ m điếc à… Thằng Hải giục làm ẻm phụng phịu vào bếp làm theo lời nó, ẻm P cũng lẽo đẽo theo sau.
Thằng mặt thộn ngơ ngơ, mắc nhìn dáo dác rồi cũng lếch thếch đi theo nhưng chủ vào đến cửa lại đứng lại ngơ ngác tiếp, con bà nó, nếu lúc trước nó chaco e thì e đã mời nó ngồi rồi, đằng này nó éo chào nên thuẬN theo vai vế của bề trên là e k mở lời trước
-ê sói.
-clg?
-mày có tin là trên đời này có chuyện anh em thân thiết với nhau mà còn lừa nhau k?
-đm bố con nằm ngủ cùng nhau còn mất gói thuốc lào nữa là anh em, dẹp, mày coi chừng tao lừa mày đấy. Ha ha. E đáp
-mày lừa tao rồi đấy thôi. Rồi nó hếch mắt về phía ẻm lúc này đsng rán phồng tôm. Xong 2 đứa cười vang, lại nâng cốc lại uống.
Thằng Hải đặt cái cốc xuống bàn, cầm chai ken lên toan mở nhưng nó lani nhớ ra điều gì đó liền quay mặt lại cười nhếch mép
-ơ thế chú vẫn ở đây à, chưa về hả??
-dạ. Thằng mặt thộn cúi gằm mặt như chó ăn vụng đồ vậy.
-a nói là a bận, e gái a cũng vậy, nếu chú rảnh thì vào đây uống cốc bia cho mát rồi về nhé, chứ a k thuê bảo vệ hay phục vụ phòng đâu. Oke?. Thằng Hải gằn giọng, nó đặt mạnh chai bia xuống bàn đánh cộp 1 cái, làm cả 2 ẻm ch ng giật mình quay lại.
-dạ thôi a, a bận thì e xin phép ạ. Chào a.
-ờ, ra ngoài đóng cửa vào cho a nhé. Thằng Hải đáp rồi đặt luôn nắp bia vào cạnh bàn đập mạnh xuống để mở bia, làm cạnh bàn sứt đi 1 góc.
Không gian lại yên Ắng trở lại, thằng Hải vẫn để chai bia đấy mà k rót nữa, nó thở dài thườn thượt.
-thôi, 2 e dọn giúp a, bọn a ra ngoài nói chuyện. E quay sang nói vs 2 ẻm rồi đứng dậy kéo thằng HẢi ra ngoài nhà. Nó cũng lẳng lặng đứng dậy theo.
2 thằng ngồi xuống ghế, e rút bao thuốc châm 1 điếu rồi lại thói quen cũ, ngả người ra sau và nhả khói.
-có chuyện gì hả? Tao thấy mọi khi m đâu ghét nó thế.
-ừ chuyện dài lắm. Thằng Hải thở dài rồi tút thuốc cucng châm 1 điếu.
-trình bày đi, tao nghe.
-m biết chuyện ông già t rồi đấy, khi hoạn nạn mới biết chân tình bằng hữu mày ạ. Ông già tao bị phốt đấy, nhà như rắn mất đầu đành cầu cứu anh em bạn bè, và cầu đến bố nó, lão nhận giúp với cái giá khá chát, đm tao đâu có tiếc tiền, hết lại kiếm dc thôi nên tao chạy vạy bán nhà bán đất rồi để bố nó lo liệu, cứ đinh ninh là xong rồi ai dè đm lão lấy tiền của tao để lo cho lão trước mà éo thèm màng bố tao, con chó ghẻ ấy làm suýt nữa ông già tao vào khám rồi, may là tao thấy nghi nên đi nghe ngóng mới biết lão cũng dính dáng và may hơn là tao quay phim chụp ảnh cả ghi lại lúc tao đưa tiền, đm đeo nuốt nổi của tao quay sang tính dìm hẳn ông già tao. May là tao lo kịp cho ông ấy rồi, còn lão gioè thì chật vật chạy vạy, đm uất lắm, ông bà già tao k và thì tao đã cho lão vào khám rồi….
Đieu thuốc trên tay đã cháy gần hết mà thằng Hải cũng k chịu gạt tàn, mặt nó giãn ra, hay mắt đỏ lên trông đầy vẻ tức giận.
-thôi xong rồi thì bỏ qua đi, cái gì nên quên thì quên mày ạ.
-ừ, đời tao bây giờ là hạnh phúc rồi, có người yêu, ông bà già khoẻ mạnh, trước còn lo con L nó lêu têu thì giờ có mày lo hộ rồi, tao cũng yên lòng.
-đm mày nói như thằng sida sắp chết k bằng, bố thằng zở, mà tao tưởng mày bỏ thuốc mà. E cười đểu
-hề hề đợt lo việc ông già lại phải hút
-thế ẻm k nói gì à?
-k, chỉ bảo tao hút it thôi, tao hứa rồi giờ đến lúc cưới sẽ bỏ dc.
-uồi quyết tâm vcc, thế đã…. Chưa. E cười gian xảo.
-mày lại còn hỏi tao à haha.
2 thằng cười vang nhà, lại quay về vs không khí vui vẻ, 2 nàng cũng xong việc ra ngồi hóng cùng, thằng Hải xun xoe lấy nước rồi khăn giấy lau mồ hôi cho ẻm P, L ngồi cạnh e nhùn rồi quay sang nũng nịu
-kìa, a xem kia kìa.
-à à dễ mà. E nói rồi kéo luôn vạt áo mình lau mồ hôi cho ẻm.
-khiếp, a bẩn thế. Ẻm né người nhăn mặt.
-ha ha, mỗi người có 1 cách riêng k thể đánh đồng vs nhau dc.
-đúng đấy, làm sao thằng sói lãng mạn bằng anh được chứ. Th hải tiếp lời
-lúc bọn t lãng mạn thì m đâu có ở đấy, e nhỉ. E quay sang nháy mắt vs ẻm, rồi cười gian xảo.
Cả bọn ngồi thêm 1 lúc lâu nữa rồi kéo nhau đi hát, thằng Hải thic lép vế ngồi nghe e thể hiện, khỏi nói là 2 ẻm lác mắt tròn miệng ngồi nghe L thì khoái trá vỗ tay, vênh mặt thách thức thằng hải, nó ngồi ngậm tăm chán rồi cay cú cũng lên làm mấy bài nhạc vàng . Mãi 11h đêm cả bọn mới mò về lại kéo nhau đi ăn đêm xong e đưa L về còn th Hải đưa ẻm P về, hai đứa lại về cái ổ của mình chuẩn bị cho 1 đêm mất ngủ
Ps : Hồi ký của một người sắp rời xa thế giới,e k viết nữa nhé Vì nhân vật chính là a T sau mổ đã hồi phục dần ổn định nên e sẽ để truyện này cho a ấy viết tiếp, bây giờ chỉ tập trung vào NYBDD thôi

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.