Giảng viên lái xe bất đắc dĩ – CHAP 17 – Botruyen

Giảng viên lái xe bất đắc dĩ - CHAP 17

Những sự rạn nứt đầu tiên…..
12h đêm, e đang loay hoay dọn giường để đi ngủ, bỗng điện thoại reo lên… Là thằng hải gọi
-đệt có gì trình bày đê, đêm hôm gọi cc phá tao à
-đm th này, tao lo cho m thit t gọi thôi, éo thích thì t tắt máy này
-m tốt vcc ra ý tao cảm động quá, m tắt máy đi
-thôi éo đùa… Mày với con L dạo này thế nào rồi?
Hơi chột dạ, e linh cảm thấy có gì đó k ổn
-vẫn bình thường thôi, có cái t về quê nên ít gặp mặt, chỉ nt vs gọi điện cho nhau
-haiz nó dạo này khác lắm, thân mật với thằng nào đó, nãy tao mới gặp 2 đứa nó đi bar
-chắc bạn bè bình thường thôi, m lo xa quá
-đéo phải đâu, con L nó k thích mấy chỗ bar bủng đấy đâu, việc k đừng được nó mới đi, cơ mà tao thấy bảo thằng này hôm nào cũng đến đón vs đưa nó về, lại hay hoa hoét nữa, bố khỉ.
-ồi dào, L nthe thì lắm vệ tinh mà, kệ đi, chứ t bh ở quê rồi thì làm gì nữa dc chứ. Dạo này t cũng thấy nhạt nhạt dần rồi m ạ.
-nhạt cc ý, m vs nó k nên cơm cũng phải nên cháo, bố tao hôm trước còn nhắc m suốt, m gọi cho con linh đi…. Thằng Hải rú nốt câu cuối rồi tắt bặt dt, e thì thẫn thờ ngẩn ngơ 1 hồi, kể ra dạo này 2 đứa cũng ít nói chuyện, e thì ngày đi làm tối đến tranh thủ chém gió chặt bão vs các ẻm, rồi lại còn quanh quanh lên web vắng vẻ quá cũng buồn buồn . Nghĩ 1 lúc e rút dt ra nt cho ẻm.
-dlz đấy cún, sex voice tý đê
Rồi ngồ đợi dài cổ…5p….10p băt vô âm tín, e quẳng dt định đi ngủ thì có tn…
-mẹ e ở đây… Không nói chuyện được đâu.
-ừ thế thôi a ngủ đây. E ngủ sớm đi nhé
E buông điện thoại… Là lần thứ 2 L nói dối em, và cũng chẳng biết là lần thứ bao nhiêu nữa có 1 cảm giác buồn buồn ùa về… Nó k giống như lần ẻm đi vs th mặt thộn, mà là cảm giác khác, lần trước là hậm hưc bực bội, bh cảm giác bị lừa dối… Khó tả
Cả đêm e chập chờn éo ngủ nổi, cứ nghĩ đến cái cảnh ẻm đang lắc lộn trong bả, rồi bị vài th sở khanh nó lợi dụng sờ mó, rồi thì… Lộn ruột… E rút dt nhắn thêm 1 tn nữa
-e ngủ ngon nhé. Lúc ấy là 2h sáng…. K có hồi âm, laii 1 viễn cảnh nữa hiện ra, ngày trước tầm đấy 2 đứa vẫn đang hì hụi vs nhau, rồi thì có tn ẻm cũng kệ luôn kể cả ai gọi điện cũng thây kệ…. Chẳng nhẽ… Thực sự lúc ấy e như phát điên lại đéo có thuốc chứ, về nhà hạn chế hút rồi, ngày cùng lắm chỉ 2-3 điếu buổi tối chứ k đều đều nên chẳng mua bh, lại vục dậy lọ mọ pha chè rồi uống nước, mãi sau cố gắng lắm mới ngủ dc giấc.
Sáng hôm sau, 6h đã dậy e tính làm chuyến xuống HN cơ, ngặt 1 nổi lại bận ra trường chuẩn bị cho cái 50 năm thành lập, rồi cpi off cho ae nên đành gác lại, mang theo cái tâm trạng như lol đi làm mà mấy đứa e đứa nào cũng lấm lét sợ e quát, hỏi thì bno bảo mặt e như đâm lê
Tầm 9h thì có tin nhắn của ẻm
-zở hôm qua ngủ muộn thế, bày đặt chúc ngủ ngon chứ
Sẵn tâm trạng đang bực, e xổ luôn
-làm sao? Thích chúc đấy, ý kiến cc
-ơ kìa nta đùa tý, hí hí mới mấy ngày k dc xúc than mà đã nộ khí xung thiên rồi à.
-thèm vào xúc,
-thoii ngoan nhá, tuần này e thi giữa kỳ, tuần sau e bù nhoa.
– thi giữa kỳ hay bận đi chơi với thằng nào hả? E quyết định nói thẳng ra luôn, để lâu ức chế éo chịu dc
-chơi với ai đâu? Cả tuần e ở nhà vs đi cùng bọn cái M mac.
– e còn chối hả, e định nói dối a thêm bao lâu nữa???
-e có nói dối a bao giờ đâu?
-e đã dối a 1 lần, thì dĩ nhiên e có thể dối thêm lần nữa chứ
-e đã nói là e k nói dối a mà… A lôi chuyện cũ ra làm gì nữa, e k thích thế.
-a thích thế đấy, rồi sao?
………..
Không có tin nhắn hồi âm… Tất cả là sự im lặng… E cũng k rep nữa vì lúc ấy lại bị mấy đứa e lôi đi chuẩn bị…
Lẽ nào có gì đó sai ở đây?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.