Giữa đêm Giáng Trần trao tặng hết tinh hoa cho Cầm Thiên Âm liền đổ gục trên người nàng . Hai người lúc này đã chiến đấu chục lần liên tục , cảm giác thỏa mãn lan tràn , cả hai ôm hôn , vuốt ve nhau để cho khoái cảm kéo dài thêm một chút .
Cầm Thiên Âm lúc nãy còn tưởng mình sẽ chết vì sung sướng , quả thật nam nhân này có độc , một cái phụ nữ có chồng như nàng lại sa vào tay hắn . Bây giờ bảo nàng rời xa hắn thì dù lý trí bảo có thì thân thể cũng sẽ kịch liệt phản ứng .
Còn Giáng Trần tại sao lại liều mạng như thế , lý do rất đơn giản , hắn ta phát hiện khi Cầm Thiên Âm hoàn toàn chìm đắm trong nhục dục thì điểm thiện cảm sẽ tăng . Thế nhưng nếu chỉ một hai lần thì nàng vẫn còn giữ được chút lý trí .
Vài lần không được thì chục lần , Giáng Trần cuối cùng cũng đã thành công , từ này không lo nàng ta phản bội mình . Tuy rằng phương thức này không mang nhiều tình cảm trân thành nhưng còn đỡ hơn lo lắng nữ nhân mình ngủ cạnh mỗi đêm phản bội .
Tính danh : Cầm Thiên Âm
Huyết mạch : Cự Lực Võ Thần ( Kích hoạt 1%)
Thể chất : Song Ngư Thánh Thể ( Chân Thần cấp )
Nguyên tố : Mộc
Tu luyện : Dị năng
Nguyên khí : Không
Pháp Thuật : Không
Lực chiến đấu : 221 vạn – 251 vạn
Sinh mệnh : 162 năm
Công pháp : Mộc Năng Tăng Phúc ( Hoàng cấp )
Chiêu thức : Thần Thụ Sống Dậy , Thánh Mộc Khôi Phục Thuật , Mộc Hệ Chữa Trị , Sinh Mệnh Duy Trì .
Vũ khí : Nhẫn Vũ Không 2000 (Tôn phẩm )
Thiện cảm : 100
Đánh giá : Thiên phú rất mạnh , thực lực quá yếu , đáng giá bồi dưỡng .
Cầm Thiên Âm đến giờ còn không biết được mình bị Giáng Trần tính toán , nàng bây giờ vẫn chưa đi ra được khỏi cao trào . Nham thạch nóng chảy trong cơ thể khiến cho nàng cảm giác như lúc nào mình cũng có thể mang thai vậy .
“Ầm……đoàng…..đoàng….ầm…..”
Tiếng sấm sét vang dội khiến cho người cả ngủ không yên , rút vũ khí ra khỏi thân thể Cầm Thiên Âm . Mặc vào quần áo hắn ta khẽ giọng :
“Nàng nghỉ ngơi , nhân lúc còn ban đêm ta rời đi trước để cho Oanh Oanh khỏi nghi ngờ .”
Cầm Thiên Âm chắc chắn sẽ đồng ý dễ dàng bởi trong suy nghĩ của nàng quan hệ của nàng vẫn chỉ có nhục dục là chính . Thế nhưng lần này nàng lại có cảm giác vô cùng khó chịu , giống như người mình yêu chơi xong rồi bỏ đi với người khác vậy .
Nàng có tâm lý chiếm hữu khá mạnh nhưng lời Giáng Trần nói ra cũng khiến nàng có cảm giác không muốn chống lại . Cuối cùng nàng khẽ gật đầu , trong lòng tràn ngập mê man cùng các loại suy nghĩ vẩn vơ .
Giáng Trần thấy nàng như thế khẽ giọng an ủi :
“Nàng đừng nghĩ nhiều , tuy quan hệ của chúng ta đã là không thể tách rời thế nhưng không thể vì thể làm ảnh hưởng tới tình cảm mẹ con của nàng . ”
Nhìn Giáng Trần chậm rãi rời đi nàng trong lòng thầm nghĩ :
“Sao mình không gặp hắn sớm hơn 20 năm , ta gặp hắn thì đã hoa tàn ít bướm . Bao nhiêu năm nữa để ở cạnh nhau , ông trời thật sự ta không hiểu .”
Hắn ngồi nhìn nàng một chút sau đó khẽ giọng :
Ta sinh , nàng chưa sinh
Ta sinh , nàng đã lão
Ta hận nàng sinh sớm
Nàng hận ta sinh muộn
“Thiên Âm nàng yên tâm , một là ta tìm ra cách để nàng sống cùng ta , nếu nàng chết đi ta sẽ chết cùng nàng . Tuổi tác địa vị tất cả đều đừng nghĩ tới , hôm nay vui vẻ trước đã rồi mai này tính sau , nàng đừng tự dằn vặt mình làm gì .”
Cầm Thiên Âm hai mắt long lanh , nàng không hiểu sao đột nhiên tâm linh nàng lại yếu đuối như thế . Nàng khẽ giọng nói :
“Ta chưa già , ngươi rời đi thôi .”
Giáng Trần nghe nàng hồi đáp thì chỉ có thể cười :
“Đúng thế nàng chưa già , ta đi trước nàng nghỉ ngơi thật tốt .”
Hắn cảm nhận được bên ngoài trời không đúng , Thiên Uy hắn không quá lạ lẫm , tuy có chút khác biệt nhưng nói chúng vẫn là một loại .
Khẽ nhắm mắt lại hắn trong lòng thầm thì :
“Thiên Hồn ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không ?”
Thiên Hồn vẻ lo lắng hồi đáp :
” Thế giới này là Khí Hồn Thế Giới nơi đây không giống đại đa số các vũ trụ khác . Vũ Đạo , Tu Chân , Ma Pháp ba thứ này không hề được Thiên Đạo ưu ái , ngược lại Khí Hồn mới là đại đạo .
Người vừa sinh ra liền có một Khí Hồn tức là một loại binh khí như đao , kiếm , cung , nỏ , thương , súng , côn……
Trên thứ vũ khí sẽ có những ô nhỏ để chứa hồn ngọc , yêu thú khi chết đi sẽ ngưng kết lại thành hồn ngọc . Nhân loại có thể dùng hồn học khảm nạm nên vũ khí để tăng uy lực , năng lực của bản thân , ngoài ra vẫn phải phối hợp tu luyện phụ đạo như ma pháp , dị năng , vũ đạo .”
Giáng Trần chậm rãi lê bước tới phòng khách vừa trò chuyện cùng Thiên Hồn :
“Thiên Đạo như thế chẳng phải quá thiên vị Nhân Loại hay sao ? “
Thiên Hồn chậm rãi hồi đáp :
“Yêu thú nếu ăn sống nhân loại thì năng lượng hồi đáp cũng cao hơn trước rất nhiều , chưa kể không ít loài yêu thú cũng có thể tu được Khí Hồn . Chỉ cần có chút nhân hình thì có thể cướp được nhân loại linh hồn làm Hồn ngọc .
Có điều nhân loại Hồn Ngọc đều là loại phế thải nhất , trừ khi bán yêu thì còn có chút tác dụng . Nói chung có Khí hồn thì sẽ mạnh hơn rất nhiều , thế nhưng muốn đạt được Hồn ngọc cấp cao thì phải giết yêu thú siêu mạnh .
Còn không cũng có thể lấy Hồn Ngọc cấp thấp nhưng sau đó nuôi dưỡng sẽ tổn công sức rất nhiều . Tất nhiên nếu có thứ phù hợp thì bỏ công sức ra nuôi dưỡng cũng không tệ , nói chung mạnh hay không là yếu tố chính nhưng phù hợp hay không cũng rất quan trọng .”
Giáng Trần gật đầu vẻ đã hiểu :
“Có điều sao ta cảm giác chuyện này có liên quan đến ta thì phải .”
Thiên Hồn phân tích :
“Thiên Đạo bị người kia xé rách mới sinh ra Khí Hồn hình thức tu luyện kia , ta không đoán được dụng ý của nó . Có điều Khí Hồn mới chỉ xuất hiện năm tỷ năm nên nhiều chỗ trong Vũ Trụ vẫn chưa được Thiên Đạo quy tắc phủ xuống .
Thế nhưng lần vừa rồi chủ nhân mở ra thông đạo giữa hai vụ trụ , Thiên Đạo ghé tới lấp chỗ hổng đồng thời cải tạo quy tắc . Chỉ có điều ta không nghĩ lại nhanh đến mức này nên cũng chưa nghĩ cảnh báo chủ nhân làm gì .”
Giáng Trần hồi đáp :
“Thế ta nên chuẩn bị cái gì , chẳng lẽ bây giờ giết trước yêu thú .”
Thiên Hồn cười cười :
“Hồn ngọc sinh ra ngay sau khi sinh linh chết , thế nhưng tồn tại thời gian có hạn , cấp độ của sinh linh càng cao mới tồn tại được càng lâu , Chuyện này để ta giải thích sau cho chủ nhân , bây giờ ta thấy ngài có rắc rối lớn thì phải . ”
Giáng Trần bước chân vào trong phòng khách .
“Rẹt”
Một tia chớp chiếu xuống soi sáng tất cả , Tần Nam ngồi ở trên ghế ngậm một điếu thuốc khói nghi ngút .
“Đoàng…”
Dư âm vang tới , Tần Nam ngẩng đầu lên nhìn Giáng Trần , ánh mắt hắn mang theo vẻ thờ ơ nhìn Giáng Trần . Thờ ơ như khi hắn đứng ở cửa sổ nhìn vào trong phòng lúc Giáng Trần và Cầm Thiên Âm lăn lộn với nhau .