Mộ lâu chủ đột nhiên nghĩ ra được một biện pháp tốt, mỉm cười nhìn Quốc sư đại nhân, hai tay vòng ra sau cổ hắn, ngửa đầu nhìn ai kia, ôn nhu gọi, “Dịch…”
“Ân?” Quốc sư đại nhân ôm thắt lưng của nàng, cúi đầu nhìn nàng, khoé miệng cong cong, ánh mắt tràn đầy vẻ hiểu rõ. Mộ lâu chủ đột nhiên ôn nhu, chắc chắn là có âm mưu quỷ kế gì rồi. Dù vậy, Quốc sư đại nhân vẫn cam nguyện trúng kế. Bởi vì, hắn cực kỳ thích hành động thân mật của Mộ lâu chủ với hắn.
Hai mắt của Tang Nhu đẫm lệ nhìn chằm chằm hai người đang ôm nhau. Hắn không cho phép nàng ta gọi hắn một cách thân mật nhưng hắn lại vô cùng vui sướng khi nữ nhân khác gọi hắn như vậy. Sao hắn có thể nhẫn tâm như vậy với nàng ta chứ?
Nhìn thấy cảnh này, Bích Tiêu lắc lắc đầu. Lâu chủ đúng là đã thay đổi rồi. Trong quá khứ, dù Lâu chủ có gặp phải phiền toái lớn cỡ nào thì cảm xúc của người vẫn không chút thay đổi. Bây giờ, Lâu chủ nhà hắn ta đang làm nũng sao?
Mặc kệ những người xung quanh đang nghĩ gì, hai đương sự của chúng ta không hề bị ảnh hưởng.
Mộ lâu chủ hôn Quốc sư đại nhân một cái, mỉm cười hỏi ai kia, “Chàng để Minh Y giúp ta đuổi người được không?”
Quốc sư đại nhân liếm liếm môi. Một động tác tuỳ ý của hắn lại khiến cho người khác không nhịn được mà đỏ bừng mặt. Đôi mắt hoa đào của Quốc sư đại nhân tràn đầy quang mang, lười biếng cười, “Đây là mỹ nhân kế sao?”
Dù Mộ lâu chủ định lực hơn người nhưng khi nhìn thấy động tác ám muội của hắn cũng không nhịn được mà thất thần. Bất quá, nàng cũng hoàn hồn rất nhanh, nhíu mày nhìn hắn, “Thế nào?”
Kỳ thật, nếu như Mộ lâu chủ phân phó thì Minh Y nhất định sẽ tuân theo. Nhưng mà, Mộ lâu chủ có hơi lo ngại về một thân phận khác của Minh Y nên mới báo trước cho Quốc sư đại nhân một tiếng.
Minh Y là Tả sứ của Địa Ngục nhai. Bình thường, y đều dùng thân phận ám vệ để đi theo Quốc sư đại nhân, rất ít khi xuất đầu lộ diện.
Minh Y đã từng xuất đầu lộ diện khi đối phó tình địch thay Quốc sư đại nhân nhưng vẫn chưa từng bại lộ thân phận. Mà nay, Mộ lâu chủ muốn y giao đấu với Thương Ngao, khả năng bại lộ thân phận là rất lớn. Mộ lâu chủ cực kỳ “hiền lành” chỉ muốn Quốc sư đại nhân chuẩn bị tâm lý trước mà thôi, để hắn có thể ứng phó mọi việc.
Nói trắng ra là chuyện này sẽ có khả năng mang đến phiền toái cho Quốc sư đại nhân, Mộ lâu chủ đã báo trước cho hắn, sau này hắn không cần gây phiền toái cho nàng.
Quốc sư đại nhân đến gần tai của nàng, cắn cắn vành tai nàng, tiếng nói trầm thấp tràn ngập dụ hoặc, “Vi phu cam tâm tình nguyện bị trúng kế. Bất quá, phu nhân đã đốt lửa thì phải chịu trách nhiệm dập lửa.” Vừa dứt lời, bàn tay đặt trên eo của nàng buột chặt lại, hai thân thể kề sát nhau, không chừa một khe hở nào. Hình ảnh này tràn ngập sự ái muội, rất dễ khiến cho người khác liên tưởng đến những cảnh tượng không đứng đắn.
“Hữu hộ pháp của Địa Ngục nhai.”
Dẫu cho thiếu nữ trước mắt hoàn toàn vô hại, Thương Ngao vẫn không dám khinh thường nàng ấy.
Sau khi người của Địa Ngục nhai rời đi thì vẫn chưa từng xuất hiện. Bây giờ, khi mọi người đang phân chia Hướng Liên Thiên các với nhau thì Địa Ngục nhai lại xuất hiện. Có khi nào, mục đích của Địa Ngục nhai là toàn bộ Hướng Liên Thiên các chứ không phải chỉ riêng Phá Thiên đao phổ?
Thấy Thương Ngao như thế, Minh Nguyệt chỉ mỉm cười, tuỳ ý ngồi xuống ghế, xua xua tay, “Thương minh chủ không cần cẩn thận như thế. Bản sứ không phải đến làm chuyện xấu, ta chỉ muốn làm một cuộc giao dịch với Thương minh chủ mà thôi.”
Nghe vậy, Thương Ngao càng thêm cẩn thận, biểu tình trên mặt vẫn không chút thay đổi, “Hữu hộ pháp muốn làm giao dịch gì với Bổn minh chủ?” Không thể trách Thương Ngao cẩn thận như vậy được. Bởi vì, người của Địa Ngục nhai rất giảo hoạt, người người đều căm phẫn.
Minh Nguyệt lấy một quyển sách nhỏ từ trong lòng ra, ném lên bàn, “Một quyển Phá Thiên đao phổ – mười vạn lượng hoàng kim.”
Thương Ngao nheo đôi mắt, nâng tay muốn lấy đao phổ thì Minh Nguyệt đè lại đao phổ, “Thương Minh chủ, tiền trao cháo múc.”
Thương Ngao nhìn nàng ấy, hừ lạnh hai tiếng, “Nếu chuyện Nhai chủ Địa Ngục đang giữ đao phổ truyền ra thì hắn cũng không được yên bình đâu.” Thì ra đây là nguyên nhân mà Nhai chủ Địa Ngục nhai rời khỏi Hướng Liên Thiên các sớm đến vậy – đao phổ đã sớm vào tay hắn thì còn ở đây làm gì cơ chứ?
Đôi mắt của Minh Nguyệt cong cong như vầng trăng, “Thương minh chủ không cần phải lo lắng chuyện này. Nhai chủ nhà ta là người cầm được thì cũng bỏ được. Nếu có người muốn đao phổ mà người lại thấy thuận mắt thì người sẽ tặng cho người đó. Bất quá, nếu Thương minh chủ muốn thì phải trả mười vạn lượng hoàng kim, một văn tiền cũng không thể thiếu. Đổi lại, Địa Ngục nhai sẽ giữ bí mật về cuộc giao dịch này. Thương Minh chủ có thể chậm rãi suy nghĩ phương pháp để giải quyết đao phổ này.”
Sắc mặt của Thương Ngao trầm xuống. Đây rõ ràng là đang uy hiếp hắn ta mà! Nếu Địa Ngục nhai tặng Phá Thiên đao phổ cho bất cứ ai thì giang hồ cũng sẽ xảy ra một cuộc tranh đoạt. Hắn ta đã rất vất vả mới khiến chuyện này lắng xuống nên hắn ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy sinh linh đồ thán chỉ vì một quyển đao phổ.
Hắn ta không chút nghi ngờ tính chân thật của việc Nhai chủ Địa Ngục nhai sẽ tặng đao phổ cho người khác. Bởi vì, tác phong của Nhai chủ Địa Ngục nhai vừa tuỳ ý vừa điên cuồng. Vả lại, võ công của Nhai chủ Địa Ngục nhai cũng thập phần cao cường, tất nhiên là sẽ không đặt một quyển đao phổ nhỏ nhoi vào mắt rồi.
Vì vậy, hắn ta nhất định phải mua quyển đao phổ này!