Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 61 Nghiệt duyên bắt đầu từ hai năm trước – Botruyen
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 61 Nghiệt duyên bắt đầu từ hai năm trước

Dưới ánh mắt đầy sát khí của nàng, Quốc sư đại nhân ngoan ngoãn nằm yên không dám nhúc nhích, để nàng thay dược cho mình. Chỉ là, tầm mắt vẫn không rời khỏi nàng, nhìn nàng rũ mắt, khuôn mặt thập phần nghiêm túc, khoé miệng lại không kìm được mà cong lên.

Tuy nàng mím môi, có vẻ như tức giận nhưng động tác của nàng lại rất nhẹ, cố gắng không làm đau hắn.

Sau khi Mộ lâu chủ băng bó xong cho hắn, ngước lên liền nhìn thấy Quốc sư đại nhân đang mỉm cười, nhìn nàng không chớp mắt, tay nhéo nhéo cánh tay của hắn, bĩu môi, “Có gì đẹp mà nhìn?” Nếu nhìn nữa thì nàng sẽ không dám tin tưởng vào mị lực bản thân mất. Gặp gỡ một yêu nghiệt ngàn năm – đúng là khiến người khác rất bất đắc dĩ.

Quốc sư đại nhân đem nàng ôm vào lòng, cọ cọ má nàng, cười nói, “Phu nhân là đẹp nhất.”

Mộ lâu chủ trợn tròn mắt, “Không phải chàng từng nói bản thân là đẹp nhất sao?”

Quốc sư đại nhân cũng nhớ lại lời nói của mình ở ngự hoa viên, bật cười thành tiếng, “Nếu ta nhớ không nhầm thì ta đã nói là, ở trong lòng nàng, ta là đẹp nhất. Nhưng trong mắt ta, phu nhân là đẹp nhất.”

Mộ lâu chủ lười tranh luận với ai kia, dựa vào lồng ngực của hắn, nhắm mắt lại, đang chuẩn bị nghỉ ngơi nhưng lại bị bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của nàng làm cho giật mình.

Mộ lâu chủ duỗi chân đá hắn, nhíu mày nói, “Đừng nháo.”

Lần này, Quốc sư đại nhân thật sự không có tà niệm gì cả, thấy nàng phản ứng như vậy, cười vô cùng tà mị, ngữ khí thập phần vô tội, “Ta chỉ đang nhìn hồ điệp mà thôi, phu nhân nghĩ đi đâu vậy? Chẳng lẽ, nàng lại muốn thêm một lần nữa?”

Tuy thắt lưng của hắn đang bị thương nhưng nếu nàng muốn thêm một lần nữa, hắn tuyệt đối có thể thoả mãn nàng. Tệ nhất chỉ là chảy chút máu mà thôi. Nhưng hắn rất lo lắng nàng không chịu được. Dẫu sao, đây cũng là lần đầu tiên của nàng.

Được rồi! Mộ lâu chủ thừa nhận bản thân đã hiểu sai. Ai bảo mỗi lần Quốc sư đại nhân động tay động chân đều không có hảo ý chứ?

Nhìn về nơi Quốc sư đại nhân đang vuốt ve, Mộ lâu chủ ngẩn ra, trong mắt dường như có tâm sự.

Phía dưới xương quai xanh, một huyết sắc hồ điệp giương đôi cánh, vô vàn xinh đẹp. Vị trí của hồ điệp vẫn như cũ, hình dáng của hồ điệp vẫn như thế và nhan sắc của nàng vẫn không hề thay đổi.
Mộ lâu chủ nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có thể là Thiên Liễm nhưng cũng không loại trừ có người lợi dụng quan hệ không minh bạch giữa “Mộ Lưu Ly” và Dạ Trạch để tiếp cận gã ta.

Người Quốc sư đại nhân quan tâm là Mộ lâu chủ. Chỉ cần người bị ôm không phải là Mộ lâu chủ, hắn cũng không thèm để ý đến việc gì khác. Sau khi nghĩ đến tình địch có tính uy hiếp cao, Quốc sư đại nhân không nhịn được mà hỏi, “Nàng và Quân Như Ngọc rất thân sao?”

Mộ lâu chủ gối đầu trên cánh tay của hắn, cười nói, “Lạc Tiên lâu nợ hắn một ân tình. Chuyện này cũng do Địa Ngục nhai làm – chính là sự kiện của hai năm trước. Không biết Quốc sư đại nhân có còn nhớ hay không?”

Sự việc của hai năm trước rất huyên náo, người trong giang hồ đều biết.

Lạc Tiên lâu phát triển quá nhanh, dĩ nhiên là có người không phục, việc lớn việc nhỏ đều xảy ra. Hai năm trước, xuất hiện một thảm án diệt môn, có người một mực khẳng định rằng Lạc Tiên lâu gây ra, xúi giục toàn bộ nhân sĩ võ lâm thảo phạt Lạc Tiên lâu. Đúng lúc ấy, Ngọc công tử tự mình đứng ra bảo đảm cho Lạc Tiên lâu thì sự tình mới tạm thời lắng xuống. Sau đó, Mộ lâu chủ tự mình đi thám thính tin tức mới chứng minh được Lạc Tiên lâu trong sạch, sự việc kết thúc tại đây.

Về phần những người muốn hãm hại Lạc Tiên lâu, vào thời điểm sự tình dần dần lắng xuống, đã đột nhiên biến mất. Những thế lực liên quan đến những người này cũng không còn. Tuy rằng không có bằng chứng để chứng minh rằng việc này là do Lạc Tiên lâu làm nhưng người thông minh cũng không dám tuỳ ý dây dưa với Lạc Tiên lâu nữa.

Điều không khéo chính là, thảm án diệt môn là do Địa Ngục nhai gây ra.

Vì vậy, người của Lạc Tiên lâu rất không vừa mắt với Địa Ngục nhai. Tuy sự kiện đó là do có người cố ý hãm hại, cũng không phải là Địa Ngục nhai nhằm vào Lạc Tiên lâu nhưng cũng có can hệ đến Địa Ngục nhai. Vả lại, Địa Ngục nhai đã làm chuyện xấu lại đứng sang một bên nhìn Lạc Tiên lâu gánh tiếng xấu thay họ. Tin chắc rằng, nếu bất kỳ ai gặp tình huống như vậy cũng sẽ không thoải mái trong lòng.

Tất nhiên là Quốc sư đại nhân biết việc này. Nhưng mà, cho tới bây giờ, Địa Ngục nhai cũng không có một chút tự giác của việc giúp người là việc vui. Đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, nếu Lạc Tiên lâu dễ dàng bị đả bại như vậy, cũng chỉ chứng minh rằng nó không thích hợp tồn tại ở trong giang hồ. Cũng vì lẽ này mà Quốc sư đại nhân cũng chưa từng để ý đến Lạc Tiên lâu dù cho nó đã bị Địa Ngục nhai liên luỵ.

Hiện tại, Quốc sư đại nhân của chúng ta đang rất hối hận vì sao bản thân không làm người tốt một lần. Biết đâu chừng hắn đã sớm ẵm được Mộ lâu chủ về phủ.

Nếu tính kỹ lại thì, nghiệt duyên giữa Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ hẳn là đã bắt đầu từ lúc ấy. Từ sau sự kiện đó, Quốc sư đại nhân mới bắt đầu để ý đến Lạc Tiên lâu. Còn Mộ lâu chủ vẫn luôn âm thầm tìm cách trả đũa Địa Ngục nhai.

“Phu nhân, ta giúp nàng trả nhân tình này nhé?” Hắn cũng không muốn trơ mắt nhìn phu nhân nhà mình kề cận một gã nam nhân khác chỉ vì một nhân tình bé tí tẹo như thế này. Nhưng hắn biết rõ, ngày nào phu nhân nhà hắn còn chưa trả được phần ân tình này thì nàng vẫn sẽ nhớ kỹ việc này. Vậy thì chẳng khác nào nhớ kỹ Quân Như Ngọc. Cho nên, biện pháp tốt nhất là hắn nên nhanh chóng tìm cơ hội để trả phần ân tình này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.