Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 52 Tình địch? – Botruyen
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 52 Tình địch?

Đối với việc này, Mộ lâu chủ của chúng ta lại cực kỳ thờ ơ, liếc mắt nhìn bồ câu đưa tin, thản nhiên nói với Thiên Liễm, “Đi thôi.” Nếu hắn ta đã không chết được, nàng xem như cũng đã hết lòng giúp đỡ.

Trở lại xe ngựa, Mộ lâu chủ đột nhiên nhớ tới lời Quốc sư đại nhân nói, không khỏi nhăn mày một chút, cuối cùng vẫn lấy khăn che mặt ra, mang lên.

Kỳ thật, Quốc sư đại nhân cái gì cũng chưa có làm, chỉ nói đúng một câu, “Phu nhân đi ra ngoài với dung nhan như thế, nhất định sẽ chấn động toàn bộ giang hồ. Đến lúc đó, chỉ sợ đại môn của phủ Quốc sư cũng sẽ bị người giẫm nát.”

Mộ lâu chủ sợ phiền toái như vậy, dĩ nhiên không hy vọng chấn động toàn bộ giang hồ, lại càng không hy vọng những người loạn thất bát tao (lộn xộn) tìm đến phủ Quốc sư. Mục đích khi Quốc sư đại nhân nói lời này, không cần nghĩ cũng biết là để ngăn cản nàng chọc phải ong bướm.

Mộ lâu chủ nguyên bản đã vứt những lời này của Quốc sư đại nhân ra sau đầu nhưng sau chuyện ban nãy, nàng đột nhiên nghĩ tới bộ dáng nghiêm trang của Quốc sư đại nhân, Mộ lâu chủ không khỏi cười cười. Kỳ thật, đôi lúc để hắn thực hiện được một chút tâm cơ nho nhỏ cũng không sao cả.

Nếu Quốc sư đại nhân biết bởi vì lời nói của hắn mà Mộ lâu chủ mang khăn che mặt để tránh phiền toái, nhất định sẽ rất đắc ý cho mà xem.

Lục Diễn không thấy tiên nữ đâu cả, rất ư là sốt ruột, nhưng hắn ta bây giờ không cách nào nhúc nhích được, hai chữ ban nãy cũng đã tiêu tốn rất nhiều khí lực. Bây giờ muốn mở miệng ngăn cản tiên nữ đừng đi cũng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiên nữ biến mất trước mặt mình, trong lòng vô cùng mất mát.

Không biết đã qua bao lâu, ngay tại thời điểm ý thức của Lục Diễn đã mơ hồ, bóng trắng lại xuất hiện trước mắt hắn ta lần nữa, trong lòng Lục Diễn vô cùng cao hứng, thân thể cũng không chịu nổi nữa mà hôn mê bất tỉnh.

Mới đảo mắt một cái đã trôi qua nửa tháng, cuối cùng cũng đến Hướng Liên Thiên các. Chỉ trong vòng nửa tháng, những lời đồn về Mộ lâu chủ cũng nhiều không kể xiết.

Tuy rằng Mộ lâu chủ tháo khăn che mặt tại dạ yến trong cung nhưng không có bức tường nào không lọt gió được. Hơn nữa, Đại hội Võ lâm sắp cử hành, trong khoảng thời gian này anh hùng võ lâm cũng không ít, dĩ nhiên là muốn nghe ngóng bát quái (tin tức).

Mộ Lưu Ly không khỏi nhíu nhíu mày, người này nửa đêm chạy tới đây chỉ để nói những lời vừa khách sáo vừa dối trá này thôi sao? Hơn nữa, nàng vốn không biết nàng ta, nàng ta cũng không có ý định giới thiệu bản thân là ai.

Mộ lâu chủ không đáp lời, thản nhiên nhìn nàng ta trong chốc lát, rất nhanh đã suy nghĩ thông suốt, người này ở Hướng Liên Thiên các, có lẽ là người quen của “Mộ Lưu Ly” đi?

Được rồi, dù sao cũng không phải là trí nhớ của bản thân mình, phản ứng trì độn một chút là hoàn toàn có thể thông cảm. Lục lọi trong trí nhớ chốc lát, Mộ lâu chủ mới nhớ ra nữ nhân này là người như thế nào.

Lúc trước, nữ nhân này là nha hoàn hầu hạ bên cạnh Dạ Trạch, hình như gọi là Tích Ngâm…

“Mộ Lưu Ly” còn từng ăn dấm chua với ả, cảm thấy Dạ Trạch cùng ả quá mức thân mật, muốn đổi một nha hoàn an phận khác cho hắn ta nhưng Dạ Trạch nói đã quen với việc có ả hầu hạ. Cho nên, “Mộ Lưu Ly” vì không muốn chọc Dạ Trạch mất hứng, cũng không nói thêm gì nữa. Chỉ sợ, khi đó Dạ Trạch cùng với ả đã không minh bạch (quan hệ mờ ám) rồi.

Phu quân? Hiện tại là tu thành chánh quả sao? Bất quá, Các chủ Hướng Liên Thiên các thành thân là chuyện lớn, không lý nào mà nàng lại không biết. Nói như vậy, chính là tiểu thiếp.

Tích Ngâm nhìn bộ dáng đạm mạc của Mộ Lưu Ly, trong lòng không khỏi căm tức. Trong khoảng thời gian này, Dạ Trạch thật sự rất bận, bận đến nỗi không gặp bất kỳ ai. Vả lại, thái độ của Dạ Trạch đối với ả càng lúc càng lãnh đạm, khiến ả khó chịu. Cho nên, nửa đêm ả mới chạy tới nơi này.

Chỉ là, ả vốn định tới là thị uy với Mộ Lưu Ly, hiện tại lại bị Mộ Lưu Ly thản nhiên nhìn, cảm giác bị bức bách ép ả đến khó thở, lại có cảm giác rằng mình thấp hơn nàng một bậc, khiến cho ả rất tức giận.

Nhìn chiếc khăn che mặt của Mộ lâu chủ, Tích Ngâm chợt nảy ra một ý, tiến lên vài bước, “thật không cẩn thận” mà dẫm phải mép váy của mình, lảo đảo một chút, liền vươn tay về phía trước, định tháo khăn che mặt của Mộ lâu chủ xuống.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.