Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 33 – Botruyen
  •  Avatar
  • 14 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 33

Mấy ngày nay, không biết nên diễn tả thái độ của Mộ lâu chủ đối đãi với hắn thế nào nữa.

Hắn ở thư phòng cả một ngày, Mộ lâu chủ cũng không hỏi han một câu, làm cho hắn cảm thấy bản thân mình không có một phân lượng nào cả. Nhưng nếu hắn muốn ngủ cùng Mộ lâu chủ, nàng cũng sẽ không nói gì cả, tuỳ ý để hắn ôm vào lòng. Đối với động tác thân thiết của hắn, chỉ cần không quá phận, Mộ lâu chủ cũng sẽ không để ý đến nhưng một khi vi phạm, Mộ lâu chủ sẽ thản nhiên liếc hắn một cái, ôn hoà nhắc nhở hắn về điều kiện lúc trước của nàng – chỉ bái đường không động phòng.

Hơn nữa, mặc kệ hắn làm gì, Mộ lâu chủ cũng không hỉ không nộ, thong dong tự tại, cảm xúc không mảy may dao động – có thể nói là đạm mạc đến cực điểm. Điều này khiến cho Quốc sư đại nhân cảm thấy thực thất bại.

Quốc sư đại nhân cảm thấy Mộ lâu chủ không đặt hắn vào mắt, bao gồm việc đồng sàng cộng chẩm cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Tuy rằng bây giờ nhìn bọn họ ôm ôm ấp ấp rất thân thiết rất gần gũi nhưng hắn có thể cảm giác rõ ràng được Mộ lâu chủ xa cách với hắn hơn. Chỉ là, hắn không biết Mộ lâu chủ bị sao vậy, cũng không đoán được nàng đang suy nghĩ cái gì, tự nhiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho nên, hắn mới quyết định dính lấy Mộ lâu chủ, để nhìn xem đã có chuyện gì xảy ra với nàng. Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, hơn nữa, chiêu lạt mềm buộc chặt đã được chứng minh là vô dụng đối với Mộ lâu chủ. So với việc ngây người ở thư phòng chi bằng kề cận Mộ lâu chủ còn hay hơn!

Hiện tại, Quốc sư đại nhân xem như bán đứng thân thể của mình, sử dụng mỹ nam kế. Chỉ là, Mộ lâu chủ một chút cũng không để ý đến, tầm mắt vẫn dừng trên quyển sách, ngay cả một cái khoé mắt cũng không bố thí cho Quốc sư đại nhân.

Mộ lâu chủ xem sách vô cùng say sưa, đối với những thứ bên ngoài cũng mặc kệ, tay thỉnh thoảng lấy một viên mứt hoa quả bỏ vào miệng nhấm nháp, hoàn toàn không nhìn đến Quốc sư đại nhân, giống như trong viện này căn bản không có hắn.

Bởi vì hạ nhân đều cho lui, Mộ lâu chủ cũng không mang khăn che mặt. Dung nhan tinh xảo, dáng người thanh thoát, xuất trần thoát tục như không thuộc về nhân gian khói lửa này.

Quốc sư đại nhân nhìn nàng một hồi lâu, thở dài trong lòng sau đó ân cần lột vỏ, bỏ hạt sang một bên, còn phụ trách đút đến bên miệng của Mộ lâu chủ.

Nhìn long nhãn được đút đến bên miệng của mình, Mộ lâu chủ thản nhiên liếc Quốc sư đại nhân một cái, người nọ là có bao nhiêu rảnh rỗi? Chẳng phải hai ngày trước còn bận đến mức chân không chạm đất sao?

“Nhìn mây.”

Quốc sư đại nhân ngẩng đầu liếc một cái, sau đó lại nhìn chăm chú vào Mộ lâu chủ một hồi, rốt cục nhịn không được mà dùng một tay ôm lấy nàng vào lòng, ai oán nói, “Mộ lâu chủ, mây có đẹp mắt hơn Bổn toạ sao?”

Mộ Lưu Ly nhíu mày, chạm tay vào mặt nạ của hắn, thản nhiên nói, “Đẹp mắt hơn mặt nạ này.”

Quốc sư đại nhân bừng tỉnh, thì ra là Mộ lâu chủ không thích mặt nạ này a! “Mộ lâu chủ muốn nhìn thấy dung mạo của Bổn toạ?”

Mộ Lưu Ly nhìn hắn một hồi lâu, lắc lắc đầu, “Không muốn.”

Trong nháy mắt, Quốc sư đại nhân cảm thấy định lực của mình không đủ dùng, Mộ lâu chủ thật rất biết cách đả kích người khác.

“Phu nhân, vi phu làm sai cái gì?”

Bộ dáng hiện tại của Quốc sư đại nhân rất giống với tiểu tức phụ (nàng dâu nhỏ) bị khi dễ, trong lòng Mộ Lưu Ly cảm thấy buồn cười, trên mặt vẫn thản nhiên như trước.

Nóng nảy sao? Phản ứng của Quốc sư đại nhân lúc này rất là bình thường thôi!

Nàng cũng không định buông tha cho hắn, chỉ là, nàng cũng biết rõ đạo lý vừa đấm vừa xoa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.