Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 145 Hồng Liên – Botruyen
  •  Avatar
  • 53 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 145 Hồng Liên

Editor: Mì Udon

Beta-er: Nhạc Dao

“Haizz…”

Một tiếng thở dài xa xăm vang lên, giống như có người đang nói chuyện với nàng ta: “Chuồn chuồn nhỏ, sao ngươi vô dụng thế, suốt ngày chỉ biết làm mình bị thương.”

Trong lúc hoảng hốt, Cầm Khanh phát hiện mình biến về nguyên hình – một chú chuồn chuồn nhỏ, đang đậu giữa bàn tay của ai đó. Ngước mắt nhìn lên nhận ra người nọ là ai, nàng ta lập tức kích động.

Chuồn chuồn nhỏ vỗ mạnh cánh, giống như đang gấp gáp muốn nói gì đó, nữ tử nhìn nàng ta, cười nói: “Yên tâm đi, ta sẽ giúp hắn.”

Đột nhiên xảy ra biến cố, Mộ lâu chủ kịp thời kéo Quốc sư đại nhân đang xúc động về. Cả hai nhìn về phía nữ tử xinh đẹp vừa mới xuất hiện trên bầu trời thì thấy Cầm Khanh có vẻ rất kích động, vậy chắc không phải kẻ địch.

Mặc Nguyệt Tịch nhíu mày nhìn nữ tử: “Hồng Liên.”

Nữ tử được gọi là Hồng Liên không để ý tới ả ta mà đi về phía Quốc sư đại nhân, mỗi bước chân đều giống như đang đạp lên mây, vừa ưu nhã vừa mỹ lệ.

Khi Hồng Liên đến gần thì cười với Mộ lâu chủ, nói đúng một câu: “Ta không phải đang chiếm tiện nghi của hắn đâu.” Sau đó duỗi tay nắm lấy tay của Quốc sư đại nhân, cũng cầm tay của Mộ lâu chủ.

Quốc sư đại nhân khẽ nhíu mày, muốn tránh ra, khiến Hồng Liên bật cười rồi nói: “Bạch Liên, hai chúng ta là hoa sen song sinh chung đài, tỷ tỷ cũng chỉ nắm tay ngươi thôi, đừng kháng cự thế chứ?”

Vừa dứt lời, không quan tâm đến việc Quốc sư đại nhân kháng cự hay không, hai tay nàng ấy chợt chợt lóe lên ánh sáng, Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ vô thức nhắm mắt lại, tiếp thu hình ảnh không ngừng hiện thoáng qua trong đầu.

Tất nhiên Mặc Nguyệt Tịch cũng biết nàng ấy đang làm gì. Nếu Bạch Liên thức tỉnh, lại còn liên thủ với Huyết Điệp thì ả ta sẽ không có cơ hội để thắng. Vì thế nên ả vội vàng bước lên, muốn ngăn họ lại.

Nhưng ả ta đã quên, tư chất của Hồng Liên phi phàm, hơn nữa đã sớm lên hàng tiên, người không có tiên căn như ả ta vốn không phải là đối thủ của Hồng Liên.

“Hồng Liên, dừng tay!” Mặc Nguyệt Tịch tung một quyền về phía Hồng Liên, lại bị tiên lực trên người Hồng Liên đánh bật trở về, loạng choạng lùi về phía sau vài bước.

Gương mặt của Mặc Nguyệt Tịch trầm xuống, dù ả tiến hay lùi cũng không được, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, bây giờ ả ta chỉ có thể liều cái mạng này thôi.

“Bạch Liên, ta thật lòng thật dạ với ngươi, nhưng tại sao trong mắt ngươi vẫn chỉ có mình nữ nhân này chứ?”

Ả ta từng là Bách Hoa tiên tử, lúc còn ở trên Thiên giới cũng được mọi người theo đuổi. Bây giờ ả ta chung tình với một đóa hoa sen, một lòng một dạ vì hắn, lại chỉ đổi được ánh mắt khinh thường của hắn, thì cớ sao ả có thể cam tâm được.

Huyết Điệp là gì chứ? Cũng chỉ là một thứ điềm xấu người gặp người ghét mà thôi, sao có thể xứng đôi với Bạch Liên của ả?

Ánh mắt ác ý của Mặc Nguyệt Tịch khi nhìn Mộ lâu làm Quốc sư đại nhân rất không vui, nên hắn cũng không thèm khách sáo thẳng chân đạp ả ta mấy phát.

Đây chính là cơn giận mà hắn nhịn xuống cả hai đời.

Nhìn bộ dạng thê thảm của Mặc Nguyệt Tịch, Mộ lâu chủ rất lương thiện không bỏ đá xuống giếng mà chỉ đứng nhìn, cũng không định động thủ.

Đương nhiên là trên thực tế, lòng tốt của nàng cũng chỉ dành cho Quốc sư đại nhân mà thôi, giờ để hắn trút giận một chút cũng được.

Thật sự thì do Mặc Nguyệt Tịch có vẻ là kiểu người không chịu được đòn roi. Nếu nàng lại đi xem náo nhiệt thì chắc chắn Mặc Nguyệt Tịch sẽ chết càng nhanh hơn.

Rất nhanh thì Mặc Nguyệt Tịch đã bị đánh đến biến dạng, sau đó Quốc sư đại nhân đi tới, xách ả ta lên, vung tay ném ả ta vào trong hồ sen giữa viện.

Rốt cuộc thì Mộ lâu chủ cũng biết động tác xách người rồi ném của Minh Y là học được từ ai rồi.

Mặc Nguyệt Tịch bị sặc, nhưng vẫn kiên cường muốn bò lên.

Tất nhiên là trong thời tiết này không có hoa sen, nhưng dưới sự giãy giụa của Mặc Nguyệt Tịch, hồ sen đang trống trơn bỗng dưng mọc lên từng đóa từng đóa sen rồi kéo ả ta xuống đáy hồ.

Quốc sư đại nhân phủi tay, đi về phía Mộ lâu chủ, sau đó đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía hồ hoa sen rồi khẽ nhíu mày.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.