Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 133 Vọng tưởng của Mã Lệ Nương – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 133 Vọng tưởng của Mã Lệ Nương

Nếu Mã Khương đã nhẫn tâm đưa vợ con rời khỏi kinh thành thì có thể thấy ông làm việc vô cùng cẩn thận. Người như thế chắc chắn sẽ không liên lạc lại với hai mẹ con họ, mà cho dù có muốn giúp bọn họ thì cũng sẽ làm trong bí mật.

Vậy thì tại sao hai mẹ con này lại biết nàng là đứa trẻ năm xưa chứ?

Mộ lâu chủ và Quốc sư đại nhân liếc nhau, sau đó nàng nói: “Các ngươi cứ tạm thời ở lại phủ Quốc sư đii!”

Nghe vậy, gương mặt Mã thị tràn đầy vui vẻ, sau đó quỳ xuống: “Cảm ơn phu nhân!”

Nhìn đôi mẹ con kia bị đưa đi, Quốc sư đại nhân mới ôm Mộ lâu chủ hôn một cái, cảm thán: “Lúc ta rời khỏi phủ Thừa tướng, nàng còn đang ở trong bụng dì Tình, nháy mắt lại lớn thế này rồi.”

Có thể nói Âu Dương Vũ và Văn Nhân Hoằng là bạn bè cùng nhau vào sinh ra tử, cho nên trước khi Văn Nhân Hoằng chết mới giao Quốc sư đại nhân cho Âu Dương Vũ chăm sóc, mà Âu Dương Vũ cũng chưa hề bạc đãi Quốc sư đại nhân. Về sau, Âu Dương Vũ cũng đoán trước mình sẽ xảy ra chuyện, nên đã nhanh chóng đưa Quốc sư đại nhân tới chỗ của Liễu Nhạn Bắc, để hắn khỏi bị liên lụy, còn người của phủ Thừa tướng thì không thoát được.

Tuy không quá yên tâm về Liễu Nhạn Bắc, nhưng khi đó Âu Dương Vũ cũng không còn cách nào khác, biết đâu chừng những người thân thiết với Âu Dương gia cũng sẽ bị liên lụy, không còn ai có thể trông cậy được, nên Âu Dương Vũ mới đánh cược một lần.

Cũng may Liễu Nhạn Bắc còn có nghĩa khí, không giao Quốc sư đại nhân ra. Có điều, trong suy nghĩ của Liễu Nhạn Bắc, đúng là Quốc sư đại nhân không có liên quan gì đến phủ Thừa tướng. Lúc phủ Thừa tướng biến mất cũng không ai rảnh đi điều tra sâu xa làm gì, Âu Dương Vũ cũng từng có ơn dìu dắt ông ta nên chỉ cần không gây nguy hại đến, tiền đồ của ông ta thì ông ta cũng không ngại trả lại món nợ ân tình này.

Ông ta cũng không biết Quốc sư đại nhân là nhi tử của Văn Nhân Hoằng, tất nhiên Âu Dương Vũ cũng sẽ không ngốc đến mức nói cho ông ta biết.

Âu Dương Vũ là một người rất thông minh, từ những chuyện liên tiếp xảy ra trong triều thì ông ấy cũng có thể đoán được chiều hướng của chuyện này. Nếu thân phận của Quốc sư đại nhân bại lộ thì, không những không bảo hộ được hắn mà còn đẩy hắn vào nguy hiểm.

Tuy Liễu Nhạn Bắc thu nhận Quốc sư đại nhân, nhưng cũng không đối xử với hắn tốt như con ruột giống như Âu Dương Vũ. Tuy ông ta chưa từng bạc đãi hắn, cho hắn cái ăn cái mặc, nhưng cũng chưa hỏi thăm hắn bao giờ. Cho đến khi thấy được sự thông tuệ của hắn, cảm thấy hắn là một thiên tài, mà nữ nhi cũng rất thích hắn thì muốn định ra hôn ước cho bọn họ. Ai ngờ cuối cùng Quốc sư đại nhân lại không vui, chạy theo Thiên Huyền lão nhân.

Nói tóm lại, vì Quốc sư đại nhân không tận mắt nhìn thấy vị hôn thê của mình sinh ra nên dĩ nhiên cũng không nàng có một cái bớt hình con bướm, không thì thân thế bí mật của Mộ lâu chủ cũng đã sớm được công bố rồi.

Nghe xong mấy lời cảm khái của Quốc sư đại nhân, khóe miệng của Mộ lâu chủ khẽ giật, liếc mắt nhìn hắn, cũng cảm thán nói: “Lúc chàng rời đi vẫn là một đứa bé, trong nháy mắt cũng đã già như vậy rồi!”

Mộ lâu chủ cũng câm nín, nàng chỉ đùa chút thôi, ai ngờ lại có một nữ nhân xuất hiện, còn mặt dày muốn làm thiếp của Quốc sư đại nhân chứ.

Có điều, hắc y nhân đưa hai người này tới phủ Quốc sư làm gì vậy? Tuy rằng Mã Lệ Nương khá đáng ghét, nhưng cũng khó mà gây nên sóng gió gì được.

Thứ có thể lợi dụng cũng chỉ là thân phận của nàng, nhưng bây giờ tình thế trong triều Mặc Lạc Quốc kỳ lạ, giang hồ cũng không còn uy hiếp đến bọn họ, dù thân phận của nàng bại lộ thì có ai có thể gây phiền toái cho nàng và Quốc sư đại nhân được chứ?

Dùng ngọ thiện xong, Quốc sư đại nhân bị tên nhóc Mặc Vân thích quấn người kia kêu vào cung. Quốc sư đại nhân vốn dĩ dễ nói chuyện như vậy là vì Mặc Vân nói có chuyện quan trọng cần thương lượng. Một thằng nhóc lại nói có chuyện quan trọng cần thương lượng, thì đúng là có chút buồn cười. Có điều, nếu là tên nhóc Mặc Vân đó, cộng thêm thân phận của nhóc ta thì xem ra chuyện đó cũng không khó tiếp thu mấy.

Chẳng qua, Mặc Vân vốn muốn để Mộ lâu chủ và Quốc sư đại nhân cùng tiến cung, nhưng Quốc sư đại nhân lòng dạ hẹp hòi, kiên quyết để nàng ở nhà.

Buồn cười! Tên nhóc Mặc Vân kia vừa thấy Mộ lâu chủ là liền dùng hết mọi thủ đoạn để chiếm tiện nghi của nàng, vậy cớ sao hắn có thể dẫn nàng vào miệng cọp được chứ!

Còn Mã thị cuối cùng cũng không khuyên được Mã Lệ Nương, đành phải tới tìm Mộ lâu chủ.

Nàng thấy người đang quỳ gối trước mặt mình thì đã biết ý đồ của bà khi đến đây. Trước khi Quốc sư đại nhân đi đã dặn dò nàng rất rõ, dù có chuyện gì xảy ra thì cũng không được bán hắn, hiển nhiên là hắn cũng đoán được chuyện này sẽ xảy ra.

Mộ lâu chủ cảm thấy rất buồn cười khi hắn lo lắng như vậy, chả lẽ Quốc sư đại nhân cảm thấy nàng yêu tiền tới nỗi sẽ vì tiền mà bán hắn luôn sao? Cho dù thật vậy thì Mã thị cũng đâu có nhiều tiền đến thế?

Hay là nàng thiện lương đến mức khiến Quốc sư đại nhân cảm thấy, nàng sẽ vì món nợ ân tình mà bán hắn?

Nàng thiếu ân tình của người khác, cho dù muốn trả cũng phải là nàng trả, mắc mớ gì phải lôi Quốc sư đại nhân ra chà đạp chứ?

Mộ lâu chủ cũng không phải là người không biết nhớ ân. Những chuyện Mã Khương làm cho dù là vì báo ân hay nàng không phải là Mộ Lưu Ly chân chính thì cũng đủ để nàng ghi nhớ một phần ân tình này. Nếu Mã thị và Mã Lệ Nương cư xử đúng mực thì nàng sẽ đảm bảo kiếp này của bọn họ cơm áo không lo, nhưng nếu dám mơ ước Quốc sư đại nhân, vậy thì xin lỗi!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.