Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 113 Gặp được Quân Như Ngọc – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 113 Gặp được Quân Như Ngọc

Editor: Nhạc Dao

Beta-er: Hikari2088

Dưới bầu không khí đầy áp lực này, một cái bóng đen chợt xẹt qua, quỳ xuống trước mặt Quốc sư đại nhân, trầm giọng nói: “Chủ thượng, người đã chạy thoát.”

Quốc sư đại nhân nheo mắt, nở nụ cười lạnh lẽo. Chiêu điệu hổ ly sơn này hay lắm!

Minh Y nhíu mày nhìn Quốc sư đại nhân đang cực kỳ nguy hiểm, xua tay bảo ám vệ lui xuống rồi nói: “Chủ thượng, nếu Chủ mẫu đã tự rời đi thì tạm thời người sẽ không có nguy hiểm gì đâu.”

Vì Minh Y đã đi theo Mộ lâu chủ một thời gian nên y biết người bình thường khó sánh bằng nàng. Dù đến tận bây giờ y cũng chưa biết nàng mạnh đến cỡ nào nhưng y vẫn luôn cảm thấy nàng mạnh hơn họ nghĩ nhiều.

Tuy Quốc sư đại nhân biết nàng rất mạnh nhưng vẫn không nhịn được mà lo lắng. Chuyện lần này rõ ràng là nhằm vào nàng nên hắn rất phẫn nộ khi đối phương dám xuống tay với nàng.

“Nhất định là đối phương có ưu thế gì đó hấp dẫn Ly nhi nên nàng mới đột nhiên rời khỏi. Minh Y, ngươi mau đi hỏi Bích Tiêu xem gần đây Lạc Tiên lâu có xảy ra chuyện gì không.”

Hắn vừa dứt lời, Yến Kinh Thiên liền xuất hiện, nhẹ giọng nói: “Đệ đã hỏi hắn ta, tuy Lạc Tiên lâu không xảy ra chuyện gì nhưng không thấy Bích Lạc đâu cả.”

Gã thấy ánh mắt của Minh Y dừng trên người mình thì trợn mắt phùng mang, hừ lạnh nói: “Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy mỹ nam bao giờ à!”

Chỉ trong một khoảnh khắc, hình tượng công tử tao nhã của gã đã bay theo gió. Vậy mới nói, thói quen đúng là đáng sợ, Yến Kinh Tiên giả ngây giả dại lâu quá nên đã không còn thông minh như ban đầu nữa.

Minh Y không để ý đến mấy lời tự luyến của gã, giả vờ như chưa nghe thấy gì cả.

*Đạp thanh: Dẫm lên cỏ xanh, chỉ việc trai gái đi chơi xuân, dẫm lên cỏ xanh ngoài đồng. (Nguồn: Wiktionary).

Quân Như Ngọc nhìn nàng một hồi lâu mới nói: “Mộ lâu chủ không cần khách khí.” Y không thích nàng lịch sự nhưng rất xa cách thế này, cuối cùng chỉ đành bất lực.

Quốc sư đại nhân không thể ngờ rằng mình ngạn phòng vạn phòng vẫn không thể ngăn được Quân Như Ngọc và Mộ lâu chủ gặp nhau, nhất là trong tình huống không có hắn thế này.

“Bích Lạc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Nàng rõ ràng thấy được sự gấp gáp và nóng nảy trong mắt Bích Lạc, hiển nhiên là có chuyện gì đó khiến nàng ấy không yên lòng, thậm chí là bất an. Tính Bích Lạc vốn lạnh nhạt, dù gặp chuyện lớn vẫn ung dung, đây là lần đầu tiên nàng thấy bộ dạng này của nàng ấy.

Bích Lạc vội vã nói: “Lâu chủ, thuộc hạ đang điều tra tung tích của Tô Cửu Nương thì Thanh Long cứ nhất định đòi theo thuộc hạ, thuộc hạ cũng không cắt đuôi hắn được nên sau khi tra được Tô Cửu Nương đã viếng mộ của phụ thân của Liễu Vân Sương thì chúng thuộc hạ đến nơi đó xem xét. Sau đó, bất chợt có một hắc y nam nhân xuất hiện muốn giết chúng thuộc hạ. Chúng thuộc hạ đều không phải là đối thủ của gã nên bị trọng thương. Thanh Long cản gã, bảo thuộc hạ đi tìm cứu viện nhưng chưa đi được xa thì người nọ đã đuổi theo, sau đó thì thuộc hạ gặp Vũ Sát. Sau khi bọn thuộc hạ tách ra thì thuộc hạ quay lại tìm nhưng ngoại trừ vết máu thì không thấy gì cả, Thanh Long cũng biệt tăm vô tích.” Thậm chí, nàng ấy còn không biết hắn ta còn sống hay đã chết.

Lúc này Bích Lạc cũng không màng đến việc Ngọc công tử còn ở đây hoặc mình có thể làm lộ quan hệ giữa Địa Ngục nhai hay không. Bây giờ nàng thật sự rất lo tên Thanh Long kia sẽ biến thành rồng chết. Biết vậy thì lúc trước nàng ấy đã không nên đồng ý với gã.

Bích Lạc chợt cảm thấy mình rất vô dụng, lúc nào cũng cần người bảo vệ, đầu tiên là Thanh Long, kế tiếp lại là Vũ Sát.

Không phải nàng ấy sợ chết nên mới chạy trốn, mà nàng ấy biết rất rõ, mình giỏi nhất là dùng độc chứ không phải võ công. Tên kia vốn không sợ độc của nàng ấy, võ công lại cao cường, nếu nàng ấy ở lại thì sẽ trở thành gánh nặng của Thanh Long và Vũ Sát. Chuyện duy nhất nàng ấy có thể làm là bảo vệ bản thân, đừng khiến bọn họ phân tâm.

Mộ lâu chủ nhíu mày hỏi: “Ngươi nói Thanh Long cũng bị thương rồi mất tích?” Nàng chợt nhớ tới việc Chu Tước đột nhiên đến, lẽ nào là vì chuyện Thanh Long mất tích?

Xem ra, lần này họ đã liên luỵ đến Địa Ngục nhai rồi.

Dựa theo tình hình hiện tại, tên hắc y nhân kia không đơn giản chút nào, ngay cả Vũ Sát và Thanh Long đều không phải đối thủ của gã, đã vậy, độc của Bích Lạc cũng không có tác dụng với gã luôn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.