Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê – Chương 101 Vân quý phi bị đả kích – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê - Chương 101 Vân quý phi bị đả kích

Editor: Nhạc Dao

Beta-er: Hikari2088

Mình quyết định sẽ để chữ thẳng nên từ chương này sẽ là chữ thẳng nhé, còn những chương trước sẽ được sửa lại sau khi mình đã beta nhé.  

Vân quý phi giơ tay lên, chộp về phía Kinh Thiên, trong mắt tràn ngập vẻ độc ác.

Kinh Thiên tiểu tặc cũng không phải là hư danh, tuy gã đôi khi hơi ngu ngơ nhưng kỹ năng trộm đồ tuyệt đối là số một. Nếu không phải Vân quý phi về tẩm cung của ả kịp thời thì chiếc vòng cẩm thạch rêu đã vào tay gã từ lâu rồi.

Bây giờ lại có quân cứu viện, tự tin của Kinh Thiên tăng lên rất nhiều, gã cũng không sợ Vân quý phi nữa. Vì vậy, phản ứng của Kinh Thiên cũng linh hoạt hơn, xoay người tránh thoát một vuốt kia của ả rồi nhanh chóng lùi về vị trí an toàn.

Vân quý phi muốn đuổi sát theo nhưng lại bị Thanh Long ngăn lại. Kinh Thiên một tay ôm hộp, tay còn lại vẫy chào đám người Thanh Long, cười nói: “Bổn thiếu gia về phục mệnh trước đây, các người cứ tiếp tục bận rộn đi nhé. Tạm biệt!” Nói xong, gã liền nhảy ra ngoài từ cửa sổ.

Thật ra, gã rất tin tưởng khinh công của bản thân. Ban nãy gã không chạy không phải vì sợ Vân quý phi mà là vì muốn bốn người này hiện thân rồi để ả quấn lấy bọn họ, xong gã chuồn êm. Nguyên nhân gã làm vậy là vì đề phòng bốn người kia lại làm ra chuyện gì khó hiểu mà thôi. Thủ hạ của Diêm Vương đúng là quá khó chơi, người của Lạc Tiên lâu vẫn tốt hơn!

Vân quý phi rất tức giận khi thấy Kinh Thiên đã chuồn mất. Tuy không phải ai cũng có thể mở cái hộp đó ra nhưng nếu đồ đã bị lấy mất, tìm về cũng rất tốn công. Ả hừ lạnh một tiếng, ngón tay cong lại, dùng sức đánh về phía Thanh Long.

Nếu không phải vì Thanh Long ngăn cản thì sao Yến Kinh Thiên có thể chạy thoát ngay dưới mí mắt của ả được chứ! Ả phải thừa nhận là ả đã xem thường vị Thanh Long đường chủ này rồi.

Dễ dàng ngăn ả như vậy, xem ra hôm nay sẽ có một hồi ác chiến rồi.

Vẻ mặt của Vân quý phi lạnh lẽo, dù ả biết thực lực của mình kém xa bọn họ nhưng quyết không chịu khoanh tay chịu trói.

Liễu Vân Sương vẫn nghĩ rằng, vì áy náy nên hắn cứ âm thầm bảo vệ ả nhưng thật ra, hắn không cảm thấy áy náy chút nào nên hắn nhớ rất rõ những gì ả nợ hắn.

Nhất là những chuyện Liễu Vân Sương đã làm ra với Mộ lâu chủ tuyệt đối không thể tha thứ!

Biểu cảm trên mặt ả biến hoá không ngừng, từ không thể tin chuyển sang thống khổ, phẫn nộ, cuối cùng là vặn vẹo quát lên: “Ngươi không nợ ta? Là ngươi hại ta nhà tan cửa nát! Vậy mà ngươi còn dám nói là ngươi không nợ ta?”

Vân quý phi không buông bỏ được thù hận là vì ả không thể nào quên được nỗi sợ hãi khi chỉ còn một mình ả trong vòng một đêm, đồng thời cũng không thể chấp nhận được sự thật người ả yêu đã hại chết người thân của mình. Từ một tiểu cô nương được mọi người cưng chiều trở thành một đứa trẻ bơ vơ không nơi nương tựa, sự hồn nhiên ngây thơ đã biến mất, ả dần dần học được hận thù lẫn tính kế, chỉ mình ả biết sự cực khổ của những năm qua.

Bây giờ, người ả hận lại nhẹ nhàng nói hắn không nợ ả gì hết? Đúng là nực cười!

“Ha ha…” Vân quý phi bật cười thành tiếng, cười như điên dại: “Ngươi lừa ta!” Ả vốn nghĩ rằng, hắn áy náy và hối hận nên mới không thể buông tay mình nhưng hoá ra mọi thứ chỉ là âm mưu của hắn. Thì ra, cuộc đời thăng trầm của ả chỉ là một vở kịch hay!

“Chậc chậc… Nữ nhân này chịu kích thích kém thế, đừng nói là ả sắp điên rồi nhé? Vậy thì không thú vị chút nào, phải không, Băng mỹ nhân?” Thanh Long nhìn về phía Bích Lạc nhưng tiếc thay, người ta không thèm để ý đến hắn ta.

Hiện tại Bích Lạc đang bận suy nghĩ nên tra tấn nữ nhân có ý định Lâu chủ nhà nàng ấy như thế nào thôi.

Tuy nàng ấy không có thú vui tra tấn người khác nhưng lòng trung thành với Mộ lâu chủ cộng với tài năng tinh thông dược lý, chắc chắn Vân quý phi sẽ không có kết cục tốt lành khi rơi vào tay nàng ấy. Đã vậy, còn có một Thanh Long thủ đoạn tàn nhẫn vào góp vui nữa chứ.

Thanh Long cũng không mất mặt khi bị ngó lơ, tính cách của cô nàng Bích Lạc này vốn là vậy mà! Hắn ta lắc đầu khi nhìn Vân quý phi đang lên cơn, nữ nhân này liên tục nhằm vào Chủ mẫu, bây giờ rơi vào tay Chủ thượng thì sao có thể có được một kết cục tốt đẹp được chứ?

Muốn trách thì chỉ có thể trách ả quá ngu ngốc, không phát hiện ra sự thật thì đã đành, cứ chạm vào nghịch lân của Chủ thượng là tội đáng muôn chết đó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.