Bên dưới cái vách tường kim loại thật dày, mơ hồ có thể nghe thấy được những
thanh âm xôn xao lộn xộn của các quán bar cùng với các sòng bạc ngay cách vách
bên cạnh không ngừng truyền tới. Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn xuyên thấu
qua cánh cửa sổ thủy tinh lớn bên cạnh mạn tàu, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái
căn cứ quân sự đang huyền phù trôi nổi bên trong phiến không gian vũ trụ hắc
ám xa xa. Bởi vì nguyên nhân khoảng cách quá mức xa xôi, khiến cho cái căn cứ
quân sự không gian mà thể tinh so với một khỏa tiểu hành tinh bình thường còn
lớn hơn không ít này, hiện tại phảng phất như là biến thành một khỏa bóng đánh
golf màu xanh u lam nho nhỏ vậy.
Vì để ứng phó với sự uy hiếp mạnh mẽ của đám người Đế Quốc, nhất là cái viễn
cảnh khủng bố sau khi đối phương nắm vững được các quy luật di chuyển xuyên
qua thông đạo không gian, bên phía Chính phủ Liên Bang hơn mười năm trước đây
đã bắt đầu tiến hành kế hoạch xây dựng căn cứ tiền tiêu không gian. Tổng thống
Mạt Bố Nhĩ tiên sinh sau khi liên nhiệm xong, liền đạt được những sự thôi động
cực kỳ mạnh mẽ để gia tăng tốc độ tiến hành kế hoạch. Bên phía Chính phủ tiến
hành điều phối đại lượng tài nguyên cùng với tiền tài, dưới sự toàn lực làm
việc không ngừng nghỉ của Công ty Cơ khí Quả Xác, khu căn cứ vũ trụ đã hoàn mỹ
hiện ra trước mắt của tất cả mọi người.
Nơi này là trên một trạm không gian trung chuyển gần nhất trên tuyến đường từ
lãnh thổ Liên Bang đến khu căn cứ tiền tiêu vũ trụ. Bên trong trạm không gian
trung chuyển này cũng có xây dựng một khu sinh hoạt giải trí phong phú dành
cho những quân nhân sĩ quan trong thời gian tạm thời không có nhiệm vụ đến đây
sinh hoạt. Trong khu sinh hoạt này có được đủ các loại phương thức sinh hoạt
giải trí cực kỳ tiên tiến, thậm chí còn có cả một cái sòng bạc mà trong Liên
Bang bình thường căn bản là không hề hợp pháp nữa.
Bên ngoài hành lang có thể nhìn thấy rất nhiều các gã quân nhân sĩ quan Liên
Bang đang cầm trên tay tách rượu mà thoải mái nói chuyện phiếm với nhau. Nhưng
mà vào thời khắc này, bên trong căn phòng cà phê cực kỳ tĩnh lặng, ngoại trừ
một đám quân nhân sĩ quan đang tụ họp cùng một chỗ với nhau, thế nhưng đại bộ
phận mọi người ở nơi này cũng đều là những thương nhân vũ trụ, hơn nữa khẩu âm
những câu chuyện bọn họ nói với nhau rõ ràng là mang theo làn điệu của Bách Mộ
Đại!
Đám thương nhân vũ trụ của Bách Mộ Đại xuất hiện bên trong trạm không gian vũ
trụ quân sự Liên Bang cách khu vực tiền tuyến cực kỳ gần như thế này, là một
màn hình ảnh phi thường không thể nào tin nổi. Hơn nữa phía trước cách nơi này
không xa lại chính là bề mặt tiến nhập vào phiến Tinh vân Vãn Hạt hạo hàn to
lớn không có giới hạn. Những gã thương nhân vũ trụ này xuất hiện vào lúc này
khẳng định cùng với các con đường buôn lậu sang bên Đế Quốc có mối quan hệ
không nhỏ. Nhưng mà không biết vì cái gì, vào lúc này đám quân nhân sĩ quan
đang trầm mặc uống cà phê ở gần đó, trên mặt cũng không hề toát ra bất cứ cảm
xúc kinh ngạc nào cả.
Bên trong Liên Bang vốn có câu ngạn ngữ: Tiền tài là vạn năng! Nhưng mà có thể
khiến cho đám quân nhân sĩ quan Liên Bang dễ dàng tha thứ cho một đám người
tha hương không có con chíp vi mạch nhân thể sau gáy xuất hiện ở bên trong
trạm không gian vũ trụ quân sự quan trọng như thế này, cùng với câu ngạn ngữ
kia căn bản cũng không có mối quan hệ quá lớn. Sở dĩ là đám thương nhân buôn
lậu vũ trụ của Bách Mộ Đại này có thể có được cái loại đặc quyền này, ngoại
trừ chuyện bọn họ cùng với đám đại gia tộc bên trong Liên Bang có những mối
quan hệ mơ hồ chằng chịt nào đó ra, quan trọng hơn nữa chính là căn cứ vào một
vài nguyên nhân nào đó, bên phía Chính phủ Liên Bang trong khoảng thời gian
mấy năm gần đây vẫn một mực ngầm đồng ý hoặc là nói dung túng cho loại buôn
lậu như thế này.
Bên trong quán cà phê vốn đang im lặng không ngừng vang lên âm nhạc phập phềnh
nhẹ nhàng. Thế nhưng không khí trong quán căn bản lại không có chút thoải mái
nào cả. Bất luận là đám thương nhân buôn lậu vũ trụ Bách Mộ Đại đang ở đây đợi
chuyến Phi thuyền buôn lậu kế tiếp xuất phát, hay là đám quân nhân sĩ quan
Liên Bang đang trầm mặc ngồi ở đó, biểu tình trên mặt cũng đều cực kỳ nghiêm
túc cùng với áp lực. Đám quân nhân sĩ quan Liên Bang thì đang lo lắng cho thế
cục tại tiền tuyến, còn đám thương nhân vũ trụ thì lại lo lắng thế cục ở tiền
tuyến quá mức bất ổn sẽ khiến cho các chuyến hàng hóa của chính mình gặp phải
những tổn hại nặng nề như thế nào.
– Chiến cục tại tiền tuyến càng ngày càng thảm liệt hơn rất nhiều. Các chi
Hạm đội của hai bên cũng đều dốc toàn lực tiến hành thanh trừng khắp nơi.
Trong khoảng thời gian ba tháng gần đây, những chiếc Phi thuyền ma đến được
trạm trung chuyển càng ngày càng ít. Hai bên đã tiến hành giao dịch qua lại
với nhau hơn bảy mươi năm trời rồi, kết quả hiện tại rõ ràng là bên phía Đế
Quốc đã càng ngày càng có những tiến bộ trong công tác nghiên cứu khống chế
quy tắc của thông đạo không gian. Hàng hóa của chúng ta bị hao tổn so với
trước giờ cũng lớn hơn bao giờ hết!
Một gã thương nhân vũ trụ Bách Mộ Đại trung niên tóc quăn lắc lắc đầu mấy cái,
cự tuyệt lời mời một tách cà phê nóng hỏi của người bạn ngồi bên cạnh, ngữ khí
tràn đầy cảm xúc nói:
– Các người đều là những người có nguồn vốn chống lưng lớn, có thể dễ dàng
chạy đến các Tinh cầu quặng mỏ mà tìm kiếm các nguồn cung cấp mới. Nhiều lắm
thì phí tổn chỉ là cao hơn bình thường một chút, nhưng mà các người cũng đều
biến rõ ràng, phía bên tôi mấy chục năm nay cũng vẫn một mực kinh doanh tơ
tằm, nếu như nguồn hàng hóa bên kia bị cắt đứt, tôi thật sự lo lắng không thể
chống đỡ được quá lâu nữa!
Cái gọi là Phi thuyền ma kia chính là chỉ những chiếc Phi thuyền vận chuyển
hàng hóa không người lái xuất phát từ bên phía Đế Quốc chuyên chở xuyên thẳng
qua thông đạo không gian để mà chạy sang bên này. Bởi vì thiếu khuyết năng lực
kỹ thuật để khiến cho các chi đội tàu dung lượng lớn di chuyển qua thông đạo
không gian vũ trụ, cho nên trong khoảng thời gian mấy chục năm gần đây, công
tác giao dịch buôn lậu giữa hai bên đều là thông qua cái loại phương thức ngốc
nghếch, thậm chí là đánh bạc như thế này để mà tiến hành. Cũng may là các loại
hàng hóa buôn lậu có mức lợi nhuận cực kỳ khủng bố, đủ để bù lại mức hao tổn
bởi vì thông đạo không gian lên đến bốn mươi phần trăm của những lần di
chuyển.
Đám thương nhân vũ trụ bên trong quán cà phê này căn bản cũng đều hiểu biết rõ
ràng lẫn nhau, biết rằng cái gã thương nhân trung niên tóc quăn này chính là
đại biểu cho ích lợi của một phương thế lực buôn lậu nào đó của Bách Mộ Đại.
Bản thân bọn họ cũng chỉ là những tiểu nhân vật bởi vì chút tiền lương còm cỏi
mà chạy đến khu vực tiền tuyến gian khổ nhất này làm việc mà thôi, ở bên trong
cái trạm không gian vũ trụ quân sự của Liên Bang, cách xa Bách Mộ Đại như thế
này, khi nói chuyện tự nhiên cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Có người mở miệng an ủi:
– Tuy nói rằng bên phía Bách Mộ Đại mãi vẫn không cách nào tìm ra được hoàn
cảnh sống thích hợp để cho đám trùng lúc nhúc kia sinh sống, nhưng mà tiến
hành bồi dưỡng nhân công cũng có thể thay thế được mà? Đúng rồi, nghe nói trên
tại Tinh cầu S3 có một khỏa hộ tinh nào đó, có môi trường cực kỳ thích hợp với
việc gieo trồng cây dâu tằm mà. Ông chủ nhà cậu có từng xem xét tới khả năng
này chưa?
– Ở bên trong cảnh nội của Liên Bang sao? Có nghĩ cũng đừng có mà nghĩ tới
nữa! Các người cũng biết đó, mặc dù cái vị cùng hợp tác với chúng tôi ở trong
Liên Bang kia cũng có được chút thực lực, nhưng mà ở ngay bên cạnh Tinh cầu S1
giở trò lớn như vậy, Cục HTD như thế nào có thể nhắm mắt ngó lơ được cơ chứ?
Gã thương nhân buôn lậu tơ lụa tóc quăn kia chậm rãi châm một điếu thuốc lá,
cười khổ lắc lắc đầu, nói:
– Tôi bên này kỳ thật thì chẳng có gì cả, ngược lại là bên Cách Phản Tinh bên
kia kìa, nghe nói rằng nền kinh tế thật sự càng ngày càng không xong rồi. Thật
sự lo lắng cái đám lão gia quý tộc bên kia sẽ đem toàn bộ dâu tằm chuyển hết
về phía Thiên Kinh Tinh, vậy thì sau năm năm nữa, mớ hàng hóa cung cấp cho bên
này sẽ ra sao đây nữa?
Vẻ mặt của gã đồng bạn hắn ta cũng cực kỳ ảm đạm, nói:
– Số hàng hóa dạo gần đây bên Cách Phản Tinh cung cấp sang bên này đã giảm
xuống cực kỳ kịch liệt rồi, căn bản cũng không cung cấp đủ mớ hàng hóa để tiêu
thụ như trước đây. Hơn nữa bên phía Hoàng thất Đế Quốc bọn họ hiện tại lại thi
hành cái gì mà cuộc vận động cuộc sống mới, mạnh mẽ áp chế đi những sự tiêu
phí các loại xa xí phẩm. Đám quý tộc lão gia ở trên Cách Phản Tinh này khẳng
định là phải chấp nhận lui một bước mà thôi. Đừng là nói đến sang năm, tôi dám
nói rằng trong khoảng thời gian sắp tới, lượng hàng hóa chuyển sang bên này sẽ
gia tăng giá lên gấp đôi.
Những người làm kinh doanh trước sau gì thì vẫn như cũ là người làm ăn. Phí
tổn tăng cao, lợi nhận giảm bớt, thậm chí là sự lỗ vốn trong tương lai đi
chăng nữa, cũng tựa như là những sợi dây thép đầy gai nhọn, phi thường lãnh
khốc một phen quất lên trên trái tim của bọn họ, khiến cho máu huyết chảy ra
đầm đìa. Tất cả những gã thương nhân lúc này cũng đều trầm mặc ngẫm nghĩ đến
tiền cảnh sắp tới, thanh âm nghị luận nhất thời càng ngày càng nhỏ đi.
Một gã thương nhân, bình rượu trước mặt sớm đã không còn một giọt. Đại khái là
dưới sự tác dụng hai tầng của rượu cùng với tương lai ảm đạm sắp tới của chính
mình, khiến cho hắn kích động đập mạnh mặt bàn một cái, phẫn nộ thét lớn, nói:
– Cũng con mẹ nó là do đánh giặc cả mà thôi!
Đang nói giữa chừng hắn nhất thời hạ giọng xuống một chút. Hắn đột nhiên chú ý
đến đám quân nhân sĩ quan Liên Bang đang trầm mặc ngồi đằng kia tựa hồ như
đang lắng nghe cuộc nói chuyện bên này. Tâm tình hắn chợt khẽ rung lên một
chút, cảm giác say cũng giảm xuống hơn phân nửa. Hắn nhất thời nhớ tới chính
mình cũng không phải là đang nằm trên giường kỹ viện tại Bách Mộ Đại bên kia,
mà là ở bên trong trạm không gian quân sự của Quân đội Liên Bang, thần sắc
nhất thời cực kỳ mất tự nhiên, khẽ ho khan hai tiếng, nói tiếp:
– Thật hy vọng Quân đội Liên Bang nhanh chóng thắng lợi!
Nhìn thấy đám thương nhân đồng bạn đang ngồi bốn phương tám hướng xung quanh
nhìn về phía mình với ánh mắt đầy cười nhạo, hắn ta xấu hổ mở miệng giải
thích:
– Nói thế nào đi chăng nữa, thì Liên Bang cùng với Bách Mộ Đại có thể xem như
là người cùng một nhà. Tuy rằng chúng ta cùng với đám thú nhân bên Đế Quốc bên
kia tiến hành trao đổi mua bán, chỉ có điều cũng chỉ là do muốn kiếm tiền từ
hàng hóa của bọn chúng mà thôi, về mặt cảm tình cùng với lập trường dĩ nhiên
nhất định là sẽ nghiêng về phía Liên Bang bên này.
Lời nói này cũng không phải là lời dối trá, bất luận là về mặt huyết thống
nhân chủng, về mặt ngôn ngữ thậm chí cả trên mặt văn hóa đi chăng nữa, thì
Liên Bang cùng với Bách Mộ Đại giống hệt như là hai huynh đệ cùng một nhà vậy,
mà Đế Quốc bên kia thì lại là một gã hàng xóm độc ác ở trên phố đối diện.
Cái gã thương nhân buôn lậu tơ lụa ngay bên cạnh lúc đầu nhìn thấy vẻ mặt xấu
hổ cùng với ngượng nghịu của hắn, mới thay hắn giải vây, nói:
– Làm sao có thể dễ dàng thắng lợi như vậy được? Mấy chuyện quân sự đấu tranh
ngoài tiền tuyến kia tôi cũng không hiểu nổi. Nhưng mà cục diện chính trị bên
trong Liên Bang lúc này đã loạn thành ra như vậy rồi, tôi cũng không cho rằng
Liên Bang có thể trong khoảng thời gian ngắn đạt được những thắng lợi mang
tính quyết định được!
– Cục diện chính trị của Liên Bang hiện tại chẳng phải là vô cùng vững vàng
hay sao?
Có người kinh ngạc lên tiếng hỏi:
– Tháng trước bên phía Nghị Viện liên tục thông qua các loại dự luật về thuế
di sản truyền thừa, dự luật công khai tin tức tài sản hữu hạn, còn có điều lệ
thanh lọc các quỹ Cơ Kim Hội nữa. Thậm chí hiện tại ngay cả bên phía Ngân hàng
Liên hợp Tam Lâm cũng phải lâm vào trầm mặc không dám lên tiếng phản kháng,
còn có cùng với Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh đối nghịch nữa cơ chứ?
– Bên phía Ủy ban Quản lý Liên Bang lần này tiến hành bầu lại toàn bộ Nghị
viên, bên phe của Tổng thống Liên Bang toàn bộ thu được thắng lợi rực rỡ, công
tác thông qua mấy loại điều lệ, dự luật này còn có ai dám lên tiếng phản đối
nữa cơ chứ? Nhưng mà cái vị Thái Tử gia này đột nhiên làm ra cái sự kiện kinh
thiên động địa đến như vậy, tôi lại không tin rằng hắn thật sự chính là muốn
hỗ trợ cho xã hội, mà không có bất cứ ý tưởng nào khác cả. Theo như tôi thấy,
hiện tại Tổng thống Mạt Bố Nhĩ mới chân chính gặp phải khó khăn nặng nề nhất!
– Là vị Thái Tử gia ấy?
Có người đột nhiên khẽ cau mày khó hiểu nói.
Bên trong quán cà phê nhất thời lâm vào một mảnh tĩnh mịch, tựa hồ như cái gã
kia vừa mới nhắc tới một cái tên nào đó mà vĩnh viễn không nên nhắc tới vậy.
Gã thương nhân buôn lậu tơ lụa kia nhìn thấy những ánh mắt quái dị của mọi
người nhìn mình, bèn buông tách cà phê trong tay mình xuống, cười khổ giải
thích:
– Đừng có hiểu lầm, tôi nói đến chính là vị Thái Tử gia kia của Thai Gia!
Nghe được lời giải thích, bầu không khí áp lực ở trong quán nhất thời được thả
lỏng lại một chút. Thanh âm nghị luận xôn xao lại một lần nữa vang lên. Đối
với đám thương nhân vũ trụ đối với tin tức chính trị mới nhất cũng không quá
mức hiểu biết, đều lên tiếng hỏi cái vị Thái Tử gia Thai Gia kia đến tột cùng
là đã làm những chuyện gì.
Cái gã thương nhân buôn lậu vũ trụ lúc trước bởi vì nhậu sai mà suýt chút nữa
lỡ lời nói sai, có chút bất lực ngồi dựa người vào lưng ghế, liếc mắt nhìn đám
bạn đồng hành ngồi khắp bốn phía xung quanh, thần tình sầu bi nói:
– Không có nguồn cung cấp tơ tằm, nhiều lắm cũng chỉ là bồi thường một chút
tiền mà thôi. Đám đại nhân vật thiếu đi một vài món nội y làm bằng tơ tằm mà
thôi. Không có nguồn cung cấp hàng hóa châu báu, vấn đề cũng không lớn lắm.
Nhưng mà thứ ông chủ của tôi tiến hành mua bán chính là loại đá graphit siêu
cứng, khách hàng đặt mua chính là Công ty Cơ khí Quả Xác, thế nhưng đã bốn
mươi hai ngày trời rồi vẫn không có hàng hóa chuyển sang, các người nói tôi
phải làm sao bây giờ đây?
Đám thương nhân buôn lậu vũ trụ ngồi bên cạnh nghe thấy câu nói đó nhất thời
giật mình một cái. Khách đặt hàng là Công ty Cơ khí Quả Xác, liền tương đương
chính là cung cấp hàng hóa cho Quân đội Liên Bang. Nếu như là trong dĩ vãng,
cái loại giao dịch buôn lậu này không hề nghi ngờ gì chính là có lợi nhuận cao
đến khủng bố, hơn nữa lại có sự an toàn giao dịch đảm bảo cao nhất trong các
loại buôn lậu. Thậm chí có thể nói không chút nào khoa trương rằng, những khi
mà đám thương nhân này đi liên hệ tiếp nhận sắp xếp vận chuyển loại hàng hóa
đá graphit siêu cứng kia, ngay cả bên phía Chính phủ Liên Bang cũng sẽ phái ra
các tiểu đội chiến đấu đặc chủng của Công ty Bảo an Tịnh Thủy tiến hành hộ
tống toàn bộ quá trình đó nữa.
Mà nếu quả như một khi không thể cung cấp được nguồn hàng hóa đã đặt trước
rồi, tạo nên những tổn thất to lớn đối với Quân đội Liên Bang, như vậy thì bất
luận ông chủ của gã thương nhân buôn lậu này ở Bách Mộ Đại có được những quyền
thế to lớn đến thế nào đi chăng nữa, chỉ sợ cũng sẽ trong khoảnh khắc biến
thành một đống tro tràn dưới lửa giận khủng bố của đám đại nhân vật trong Liên
Bang. Khó trách cái gã thương nhân này lại than vãn thảm thương như vậy, hơn
nữa cứ từng ly từng ly một không ngừng uống.
– Nguồn hàng hóa của đá graphit siêu cứng à? Cái thứ này cũng chỉ có thể tìm
được trên Tinh cầu Mặc Hoa của Đế Quốc mà thôi. Hơn nữa những cái quặng mỏ của
loại đá này tựa hồ như vẫn còn nằm trong sự khống chế của Quân đội Đế Quốc mà?
Nghe được mấy chữ Tinh cầu Mặc Hoa, toàn trường lại nhất thời lâm vào một mảnh
trầm mặc. Biểu tình trên mặt của đám thương nhân xung quanh nhất thời trở nên
cực kỳ cổ quái. Những sự rung động cảm khái, sợ hãi, bất lực đồng thời đan xen
vào cùng một chỗ với nhau, phảng phất như là nghe được danh từ đại biểu cho
địa ngục vậy. Thậm chí ngay cả đám quân nhân sĩ quan Liên Bang từ đầu đến giờ
vẫn luôn trầm mặc ngồi đằng kia, lúc này cũng nhịn không được chậm rãi dựng
thẳng thân thể lên một chút.
Tinh cầu Mặc Hoa, khỏa Tinh cầu hành chính bình thường nằm ở tiền tiêu Tinh hệ
L8 bên lãnh thổ Đế Quốc. Bởi vì đây chính là vị trí chiến lược phi thường quan
trọng, hơn nữa lại càng bởi vì cái lời tuyên ngôn nào đó của đại nhân vật
cường hãn nhất trong tràng chiến tranh vũ trụ này, cho nên hiện tại nó đã biến
thành một mảnh địa ngục nhân gian, một mảnh chiến trường tàn khốc lãnh huyết
đến cùng cực.
Trên bề mặt của khỏa Tinh cầu rộng lớn đến hàng tỷ km vuông kia, hai phe Liên
Bang cùng với Đế Quốc cường hãn mạnh mẽ đến cùng cực, không một chút do dự đưa
lên trên khỏa Tinh cầu này cỗ lực lượng quân sự mãnh liệt trước giờ chưa từng
có. Ở trên tầng khí quyển của khỏa Tinh cầu là mấy trăm chiếc Chiến thuyền,
Chiến hạm vũ trụ đủ các loại hình lạnh lùng nhìn chằm chằm xuống. Trên mặt đất
là mấy trăm vạn bộ đội lục quân võ trang cường hãn. Hơn mười vạn loại trang
thiết bị chiến tranh hạng nặng, mấy ngàn đầu Robot quân dụng thế hệ mới nhất,
giống hệt như là hai đạo thủy triều màu sắc khác nhau, trầm mặc mà không chút
nào mệt mỏi va chạm mạnh mẽ cùng một chỗ với nhau. Không ngừng đập nát ra sau
đó lại va chạm với nhau, ở trên chiến trường lưu lại vô số những thi hài đầy
máu me, cùng với những thân thể Robot cháy đen bốc khói.
Nơi này chính là phiến chiến trường huyết tinh nhất, tàn khốc nhất trong suốt
bảy mươi hai năm chiến tranh vũ trụ giữ Liên Bang cùng với Đế Quốc. Trong này
cũng chỉ có thắng lợi cùng với thất bại, sinh tồn cùng với tử vong, mà thực
tiễn tất cả những loại thủ đoạn này, tổng kết lại thì vĩnh viễn cũng chỉ có
duy nhất một từ ngữ mà thôi: chính là sự giết chóc!
Bên phía Liên Bang nhất định phải chiếm được khu Tinh hệ L8 để củng cố vững
chắc điểm tiền tuyến, nhằm để bảo hộ công tác khai thác quặng tinh quáng trên
các Tinh cầu của Tinh hệ X3, hơn nữa để đổi lấy ưu thế thắng lợi cuối cùng.
Bên phía Quân đội Đế Quốc thì cũng có nguyên nhân của sự thảm thiết này. Ngoại
trừ lý do phản kháng mãnh liệt nhất ra, quan trọng hơn nữa chính là bởi vì năm
đó bên phía Quân đội Liên Bang vì chiến lược dùng sự lùi về mà đổi lấy không
gian chiến đấu, vị Công chúa Điện hạ tôn quý kia sau khi điều khiển con Robot
Đào Chướng mạnh mẽ bạo sát cả một tập đoàn Quân đội Liên Bang, đã từng ở dưới
hoàng hôn hướng về phía cả vũ trụ mà tuyên cáo:
– Đế Quốc cũng chỉ lùi đến đây thôi, rốt cuộc cũng sẽ không lùi thêm một bước
nào nữa!