Một bức tranh trong mắt mỗi người, đều mang theo một ý nghĩa khác nhau.
Ở một góc phía sau một cây cầu gỗ lớn được bao quanh bởi sơn cốc, một con M52
được sơn màu phản quang ngồi phục trong một tư thế khó nhìn nhưng thực dụng,
im hơi lặng tiếng giống như một con hổ đang ngủ. Đây là robot binh chủng bọc
thép dày nhất, có hỏa lực mạnh nhất của quân Liên Bang. Hai chân máy làm bằng
hợp kim của nó được các quân lính nói trớ thành ‘đùi ếch’. Phía trên đùi ếch,
Tiểu đội trưởng Lai Khắc đang ngồi trong buồng điều khiển, cảnh giác nhìn về
phía trước.
Lấy khoảng cách bốn cây số tư mục tiêu làm cự ly chuẩn, đội viên của tiểu đội
robot đặc chủng từ Quân khu IV xa xôi tới, đã phân tán ở bốn phía trong sơn
cốc này. Tiểu đội trưởng Lai Khắc là người chỉ huy của họ, tự nhiên sẽ có tự
tin đội hình đột kích B4 của mình sẽ có thể duy trì được sự phối hợp hài hòa
thống nhất. Những đội viên giống như các ngón tay của hắn, với tốc độ kinh
hồn, nhưng vẫn giữ được sự chính xác.
Hệ thống vũ khí tầm trung sớm đã hoàn tất việc nạp năng lượng trong quá trình
truy kích. Trong giây phút nhận được phương vị cụ thể của Mục tiêu số 1, toàn
thể đội hình truy kích chuyển thành đột kích, trực tiếp phong tỏa sơn cốc nhỏ
bé này lại. Nhưng Tiểu đội trưởng Lai Khắc vẫn chưa phát lệnh phóng hỏa lực
phủ kín nơi này. Tuy nói dưới sự tấn công bằng hỏa lực liên tiếp của mười một
con M52, có lẽ không thể có bất cứ sinh mệnh nào có thể sống, nhưng trước khi
nhìn thấy mục tiêu, Tiểu đội trưởng Lai Khắc không dám mạo hiểm.
Cao Mẫn có nhiệm vụ đi thăm dò tuyến đầu và truyền tình hình trong sơn cốc về.
Tiểu đội trưởng Lai Khắc đã nhìn thấy khuôn mặt kiệt sức, mái tóc hoa râm của
gã Cơ Giáp Sư, cùng vết thương trên bắp đùi hắn. Hắn thầm thở phào một hơi,
một cựu quân nhân tay không vũ khí, sự nguy hiểm cũng không có bao nhiêu.
Nhưng không biết tại sao, Tiểu đội trưởng Lai Khắc vẫn không phát lệnh tấn
công, bởi vì hắn luôn có một cảm giác rất quái lạ, nếu ở cự ly này phát động
tấn công… Nói không chừng mục tiêu sẽ nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát. Tuy nói
trên mặt logic là chuyện không thể nào, nhưng mười mấy năm trước, gã Cơ Giáp
Sư khuôn mặt ngơ ngẩn trong sơn cốc kia cơ hồ đã ngược lại với logic, trong
cuộc truy kích dữ dội của Bộ Quốc Phòng vẫn tiếp tục sống, hơn nữa lại còn
sống đến… mười mấy năm.
Trên màn hình nhỏ trong khoang điều khiển của robot, cảnh tượng của sơn cốc
được hiện ra vô cùng rõ nét. Gã Cơ Giáp Sư có mái tóc hoa râm ấy cơ hồ không
hề có sự phát hiện nào, hắn châm thuốc hút? Hắn không lo chạy trốn, tại sao
lại châm thuốc? Hắn nhìn mình một mắt? Chiếc kính biến dạng trên mũi của Tiểu
đội trưởng Lai Khắc rung lên, nhìn vào ánh mắt đang nhìn thẳng mình một cách
lạnh tanh, không biết gã Cơ Giáp Sư đó có phải đang nhìn mình không.
Một cự ly xa như vậy, chẳng lẽ đối phương phát hiện ra mình? Tiểu đội trưởng
Lai Khắc luôn có lòng tin với khả năng ấn giấu của robot, lúc này trong lòng
phát ra một tia hàn ý, càng lúc càng mất tự tin.
Đặc biệt là khi hắn phát hiện Cơ Giáp Sư bắt đầu run bần bật lên, một sự bất
an mãnh liệt đã chiếm cứ lấy cả người hắn, khiến hắn không còn đợi chờ thêm gì
nữa, trực tiếp phát lệnh mười đội viên trong tổ công kích từ xa!
Tuy nhiên… Gã Cơ Giáp Sư trên màn hình cơ hồ có thể dự đoán một cách chính xác
toan tính của đội robot đặc chủng Liên Bang. Khi còn 0,01 giây trước khi lệnh
tấn công từ xa được chuyển thành tín hiệu radio, Cơ Giáp Sư đã hành động!
Một khi hành động là kinh thiên động địa.
Tảng đá nặng gần nửa tấn được hai tay gã Cơ Giáp Sư nâng lên, lao vút như đạn
pháo, đập trúng vào một con M52 đang cẩn thận ẩn nấp ở địa điểm thứ mười một,
chuẩn bị ngắm bắn nã đạn vào mục tiêu!
Lớp thép bọc bên ngoài buồng điều khiển của M52 bị đập mạnh, đất đá bay tán
loạn. Tuy không xảy ra tình huống nghiêm trọng nào, nhưng sức tấn công mạnh mẽ
đến mức này, vẫn khiến cho gã đội viên đội robot đang ngồi trên ghế điện cảm
ứng trong buồng điều khiển bị chấn động thổ máu, trong thời gian ngắn, không
thể khôi phục lại được!
Tảng đá nửa tấn đó nằm trong tay gã Cơ Giáp Sư, lại giống như một quả lựu đạn
ném ra! Điều này cần phải có một sức mạnh thế nào! Tên Cơ Giáp Sư này có phải
là người không? Tiểu đội trưởng Lai Khắc nét mặt kinh hãi thoáng tính toán sức
mạnh kinh hồn mà gã Cơ Giáp Sư vừa triển hiện ra, trong miệng bất giác cảm
thấy đắng chát.
Tiếp sau đó, ánh mắt hắn tìm kiếm thân ảnh gã Cơ Giáp Sư, lúc này chỉ như
chiếc bóng lướt qua đám cỏ lau trong sơn cốc, lao vào sau một cây đại thụ!
– Lão thất!
Tiểu đội trưởng Lai Khắc quát lớn vào máy bộ đàm, muốn nhắc nhở gã đội viên
đang trốn sau cây đó. Nhưng tất cả đã quá muộn, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn
nắm đấm của gã Cơ Giáp Sư đập trúng vào ống thủy lực đằng sau hai đầu gối của
robot M52.
Tiểu đội trưởng Lai Khắc biết chỗ phòng ngự yếu nhất của M52, chính là phần
liên kết ở sau đầu gối. Nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng, một người tay không tấc
sắt, có thể dựa vào nắm tay trần trụi của mình, có thể đập gãy ống thủy lực
được làm bằng hợp kim đó!
Tảng đá nặng khủng khiếp khi nãy đã thể hiện được sức mạnh kinh khủng của Cơ
Giáp Sư. Tiếp theo, đôi chân run rẩy lao vút đi thể hiện tốc độ kinh hồn của
Cơ Giáp Sư Phong Dư, và một nắm đấm đánh gãy ống thủy lực của M52, tất cả đều
hiện ra trước mắt quân Liên Bang, sức mạnh cơ thể của Cơ Giáp Sư.
Chỉ trong nháy mắt, đội robot còn chưa kịp tấn công đã bị tổn thất hai con.
Một con M52 trong đó, bị tảng đá lớn ném trúng, làm chấn động bị thương gã đội
viên trong buồng điều khiển. Con robot như một người say, cố gắng giữ thăng
bằng để không rơi xuống dốc núi. Còn con robot đằng sau cây bị Phong Dư tấn
công, lại ngã về phía sau, kết cục thê thảm khôn tả.
Con robot bị ngã, dầu loang phun lên trời, dưới ánh nắng hoàng hôn biến thành
một màu máu đáng sợ. Ở phía bức rèm máu đó, phía trước con robot khổng lồ,
hiển hiện một thân ảnh nhỏ bé, nhưng lại vô cùng hùng dũng mạnh mẽ.
Lúc này, tất cả các đội viên đội robot đặc chủng và lính đặc chủng khu phòng
vệ Đông Lâm trong sơn cốc đều bị giật mình hoảng hốt.
Tên Cơ Giáp Sư mái tóc hoa râm đó, hắn không giống một con người. Ít nhất, hắn
không phải là một người bình thường, trên thế giới này không có người bình
thường nào dám đối đầu trực diện với robot. Nhưng Phong Dư đã chứng minh rằng,
trước sức mạnh cường đại của một con người, con robot kim loại của nền văn
minh máy móc, cũng không phải là không cách nào đối chọi để tồn tại.
Đội robot đặc chủng Quân khu IV Tây Lâm do Tiểu đội trưởng Lai Khắc chỉ huy,
được Cục Hiến Chương đề nghị phụ trách nhiệm vụ truy sát lần này, đồng thời
nhận được sự ủng hộ của Bộ Quốc Phòng và Cục Đặc Cần. Điều này là do trong
cuộc chiến tranh với Đế Quốc nhiều năm trước, lực lượng chiến đấu dũng mãnh
của Quân khu IV được cả Liên Bang tôn trọng và tín nhiệm. Nhưng ngày hôm nay
khi đối diện với một kẻ địch quái dị, một người trước nay đều lạnh lùng kiên
nghị như Tiểu đội trưởng Lai Khắc cũng cảm thấy tinh thần dao động. Bởi vì hắn
phát hiện được thực lực của mục tiêu trong lần hành động này thể hiện ra, là
một sức mạnh chưa từng thấy trên chiến trường, cũng là thứ mà hắn chưa từng
được học ở Học viện Quân sự II.
Tuy nhiên với tinh thần thép của quân Liên Bang, khiến cả đội hình trong sơn
cốc chỉ ngừng trệ trong giây lát, những con robot vẫn nguyên vẹn và toàn bộ
hỏa lực cực mạnh ngay lập tức hành động. Vũ khí tầm trung bắt đầu bắn ra đạn
kim loại và năng lượng về phía cây đại thụ. Cho dù ở đấy còn có chiến hữu của
mình, họ cũng phải hành động trong thời gian nhanh chóng, giết chết tên Cơ
Giáp Sư phản quốc đó!
Loạt đạn dễ dàng biến cả cây đại thụ trở thành từng mảnh nhỏ, bay tán loạn
trong không khí. Tiếng súng dữ dội trong sơn cốc đã phủ lấp tất cả sự tồn tại
ở đó. Chỉ trong chớp mắt, vô số đạn dược đã bắn phá điên cuồng, che kín phía
sau cây đại thụ.
– Lão Thất còn trụ được không?
Tiểu đội trưởng Lai Khắc dẫn theo năm con M52 men theo con đường, nhanh chóng
lao qua bên đó. Vòng tròn bao vây không lọt một khe hở nào, trong lòng hắn
đang lo lắng cho đội viên của mình.
Nhưng tiếp sau đó, con mắt hắn co rút lại. Tâm trạng nặng nề và kiên quyết ấn
chiếc nút bên cạnh mình. Bắt đầu từ bây giờ, hủy bỏ hệ thống phân biệt địch
ta, tấn công không hạn chế, con robot đã bị gãy ống thủy lực, cũng trở thành
mục tiêu tấn công của hàng tấn hỏa lực!
Bởi vì hắn phát hiện, thân ảnh quỷ mị của Cơ Giáp Sư, đã trèo lên phần bụng
của con robot, không biết dùng cách nào, lại có thể dễ dàng tháo bỏ lớp phòng
ngự của robot, và đang chuẩn bị chui vào phòng điều khiển!