Giấc Mơ Có Thật – Chương 39: – Botruyen

Giấc Mơ Có Thật - Chương 39:

Hôm sau thì tôi và mẹ cũng vẫn làm tình với nhau trước mắt anh David. Từ đêm hôm sau trở đi thì cả chị Như cũng sang phòng anh David để làm tình và ngủ cùng với tôi như mọi khi. Chỉ khác là coi phòng của anh David như phòng của mình. Anh David đã được thửa cho riêng một chiếc giường đơn như giường của bệnh viện và đặt nằm cạnh giường ngủ của chúng tôi để tránh những va chạm không mong muốn đến cơ thể anh. Hai chị và mẹ thậm chí còn dành gần như cả một ngày trời để trang trí lại giường ngủ như một phòng của tân lang tân nương trong đêm động phòng hoa chúc. Đêm đó tôi lại tiếp tục ân ái với chị ba trong bộ váy cưới của chị. Những ngày sau đó cho đến cái đêm định mệnh khi tôi quyết định thực hiện ước nguyện của anh David – cho anh giải thoát khỏi đau khổ của bệnh tật thì những khi anh David ở nhà thì tôi và mẹ cũng hay làm tình với nhau trước mắt anh David vào ban ngày. Còn đêm đến thì tôi và mẹ lại quấn lấy nhau ở không gian riêng tư của mình.

Ngay từ khi chúng tôi dọn về đây ở thì việc ăn uống và nấu nướng của mấy người toàn bộ là do mẹ đảm nhận. Tôi thật không an tâm một chút nào nếu để bà giúp việc kia nấu nướng cho mẹ cũng như mọi người. Vì không biết là bà ta có bỏ chất độc, đầu độc vào thức ăn hay nước uống hay không. Do đó tất cả mọi việc từ đi chợ tôi cũng trực tiếp đưa mẹ hay chị Như đi chợ và về nhà thì mẹ sẽ nấu các bữa ăn cho tôi và gia đình. Bà giúp việc chỉ có nấu ăn cho bả và hai người bảo vệ ăn với nhau ở dưới.

Một vài ngày sau thì bất ngờ ông bà nội của tôi sai bác gọi điện cho tôi và mẹ kêu mẹ con tôi về nhà. Tôi hỏi có chuyện gì mà kêu hai mẹ con tôi về vậy thì bác nói là tuần đầu của chú và hai mẹ con tôi về để giải quyết chuyện của thím. Tôi gặng hỏi cụ thể hơn thì mới về vì mẹ cũng đang mang bầu tôi không muốn mẹ đi lại nhiều thì bác buộc phải nói là Thím và thằng Sinh loạn luân với nhau. Không những thế thím còn dẫn trai trẻ về nhà để quan hệ lén lút mặc dù chú vừa mới mất chưa lâu. Ông bà phát hiện được và ông bà đuổi thím khỏi nhà thì thím nói đây là nhà của ba mẹ tôi, ông bà cũng đang ở nhờ, ông bà không có quyền đuổi. Bất đắc dĩ nên ông bà mới phải giục bác hối mẹ con tôi về để đuổi thím ra khỏi nhà. Chuyện thím và thằng Sinh loạn luân với nhau thì tôi biết vì chính tôi là người dẫn dắt cho hai mẹ con loạn luân với nhau. Nhưng không hiểu sao thím lại dám dẫn trai về nhà tôi để làm chuyện tầm bậy thì tôi cũng tức giận thật sự. Và cũng không hiểu sao thằng Sinh lại để chuyện đó xảy ra nên tôi gọi điện lại cho bác để yêu cầu được gặp thăng Sinh. Tôi phải dò hỏi và nạt nộ nó thì cuối cùng nó mới chịu khai với tôi là nó cũng chỉ có hứng thú với mẹ nó vài lần đầu thôi, còn sau này thì nó thấy mẹ nó già quá nên không còn ham muốn nữa. Hơn nữa là chuyện nó với mẹ nó quan hệ với nhau cũng bị ông bà phát giác và chửi rủa nên nó cũng không còn hứng với mẹ nó. Lại thêm những thằng bạn của Trọng vẫn cứ còn thích mẹ nó và hay tiếp cận nó để cho nó tiền để chơi điện tử nên nó cũng làm cầu nối để bọn kia được gặp mẹ nó. Như thế thì mẹ nó cũng có ít tiền do bọn kia cho mà lo cho bố nó. Ông bà và mọi người lại phát hiện được và hiểu sai mẹ nó đòi đuổi mẹ con nó ra khỏi nhà. Tôi nghe câu chuyện nó kể mà cũng vừa tức giận vừa thương nó và thím. Tất cả cũng chỉ vì chú tôi mà ra. Nếu chú tôi mà không nghiện ngập rượu chè và cờ bạc để đến nỗi nhà có cái gì đáng giá cũng đem ra bán hết. Đến mảnh đất của ông bà dùng để hương hỏa cũng cầm cố và bán hết. Đã vậy lại còn thường xuyên về đánh đập vợ con. Để cho thím phải bươn chải đi làm thuê kiếm tiền về cung phụng cho chồng nghiện ngập và nuôi con, và thím đã sa vào cái bẫy tiền của mấy thằng bạn mất dậy của tôi với mục đích khác.

Chính vì điều này nên tôi quyết định sẽ về quê để giải quyết. Tôi về quê thì sẽ đưa mẹ về cùng, để mẹ ở lại đây tôi không an tâm chút nào. Chị Liên thì tôi cũng động viên để cho chị đưa anh David về quê để hoàn thành ước nguyện của anh.

Tôi nói chuyện ở quê với mẹ và rủ mẹ cùng về quê với tôi.

-Tùng nói sao, Thím Năm mà cũng đến mức vậy sao.

-Thì cũng tại chú Út nhà mình cả. rượu chè bài bạc, đánh đập vợ con. Cũng bất đắc dĩ lắm thím mới làm vậy. Con thấy thím cũng đáng thương.

-Uhm, Tùng nói cũng đúng, thím ấy cũng đáng thương thật. Thế Tùng tính sao bây giờ, mình có nên nghe ông bà đuổi thím đi không.

-Đuổi thím đi cũng tội thím lắm. Con đang tính thuyết phục ông bà không đuổi thím đi. Dù sao thì khi chú còn sống thì thím chịu khổ quá nhiều, giờ chồng vừa chết lại bị nhà chồng đuổi đi thì cũng không hay. Người ta sẽ nghĩ gia đình mình ác. Mà có thể cái chuyện kia cũng lộ ra ngoài thì không hay đến danh dự gia đình. Con đang tính và tìm cách giúp đỡ thím. Dù sao thì thím làm vậy cũng là vì tiền, nên mẹ còn nhiều tiền không. Mình có thể giúp đỡ thím một chút tạm thời qua 49 ngày của chú rồi sau đó thì con sẽ tìm cách đưa thím lên đây thay cho bà giúp việc kia.

-Tiền thì vẫn còn dư ra một ít, Tùng muốn lấy, muốn dùng bao nhiêu cũng được cả. Tùng suy nghĩ chín chắn rồi, trưởng thành thật rồi, có thể là chỗ dựa cho Thủy rồi. Thủy hạnh phúc lắm. Nhưng còn cái chuyện đưa thím Năm vô đây….liệu……liệu….

-Con biết mẹ lo chuyện gì nhưng mà không sao đâu. Thím Năm là người thích hợp nhất. Mẹ quên là thím Năm cũng quan hệ với thằng Sinh rồi ah. Có khác gì mẹ con mình đâu. Bây giờ đang thuê bà giúp việc kia nhưng bà ấy đâu có giúp gì được cho mẹ, mẹ vẫn phải nội trợ….Con tính cách đuổi bà kia đi để Thím vào thay, sẽ tin tưởng hơn và phụ giúp mẹ đỡ mệt. Với lại khi mẹ sắp sinh thì con và mẹ sẽ sang Mỹ cùng với chị ba, lúc đó thì cũng có Thím lo cho chị Như ở nhà, chị cũng sắp sinh rồi còn gì nữa.

-Uhm nhỉ, Thím Năm và thằng Sinh cũng …..nhưng mà vẫn không được.

-Sao mà không được hả mẹ.

-Nhỡ…..nhỡ thím…..thím thấy hai chúng mình….rồi…..rồi lại nói lại với ông bà nội thì sao. Rằng thì là không phải chỉ mình thím mới như vậy mà còn tụi mình nữa.

-Mẹ lo xa quá rồi, nếu như ông bà nội đã đuổi thím đi thì thím đâu có còn về gặp ông bà nữa. Với lại mình là người cưu mang thím, thím không dám thế đâu.

-Tùng nói cũng đúng.

-Thêm nữa là mẹ con mình về để dò hỏi xem thái độ của ông bà nội. Nếu mình thuyết phục được ông bà nội không đuổi thím đi, chấp nhận cái chuyện loạn luân của thím với thằng Sinh thì rồi dần dần ông bà cũng chấp nhận chuyện của hai mẹ con mình. Như thế chẳng phải là quá tốt sao. Mẹ con mình không cần phai giấu diếm ông bà nội nữa. Mà tốt nhất là mẹ con mình đón cả ông bà vô đây với mẹ con mình để tiện chăm sóc. Mẹ con mình có lỗi với bố nhiều quá. Trước khi chết bố cũng dặn lại mẹ chăm sóc tốt cho ông bà còn gì nữa.

-Thì bên nội nhà mình chỉ có mình ba Tùng là có điều kiện nhất và có hiếu nhất, những người khác thì có điều kiện đâu. Không biết ông bà nội có chấp nhận chuyện này không nhỉ.

-Con cũng không biết. Tạm thời lúc này thì chưa. Nhưng con nghĩ cũng có cách để thuyết phục ông xem sao. Có thể lúc này ông đang đau buồn vì chú mất rồi lại chứng kiến như thế nên chưa chấp nhận ngay được.

-Tùng có cách sao, cách gì thế nói cho em nghe được không.

-Mẹ có nhớ cái lần cả nhà mình về quê mà ông nội khuyên Tùng nên ngủ với chị Như không, ông có nói gì mẹ có nhớ không?

-Nhớ chứ sao không. Giờ ông nói gì thì không nhớ nhưng chuyện ông ủng hộ việc đó thì có.

-Ông nói là xảy cha còn chú, lọt sàng xuống nia…nói chung là chính ông cũng là người cổ vũ cho cái chuyện loạn luân này.

-Uhm, thôi em chịu đi về cùng mình, mình giải quyết quyết định thế nào em cũng nghe mình hết.

-Con yêu mẹ nhiều lắm, anh yêu em nhiều lắm có biết không. Cảm ơn mẹ vì đã luôn tin tưởng và ủng hộ con.

-Thủy cũng vậy, Tùng đã trưởng thành thật rồi là chỗ dựa của mẹ con người ta rồi.

-Mẹ mút cho con đi. Nó lại nhớ mẹ và muốn được mẹ chiều rồi.

-Em cũng nhớ nó lắm. Sao khiếp thế, đã như vậy rồi. Mẹ nói sau khi thấy tôi cởi quần ra và thằng bé đã hùng dũng kiêu hãnh bật ra.

-Mình có thấy em ngày càng dâm đãng không. Mình liệu rồi có chán ghét khinh khi em như là với thím Năm không. Em tự thấy càng ngày mình càng hư và mất nết quá. Lại còn dâm nữa, dám làm tình trước mặt người khác như David hay hai đưa Như, Liên.

-Không bao giờ, con sẽ không bao giờ hết yêu mẹ. Mẹ càng dâm như vậy con lại càng thích và càng yêu mẹ hơn. Mẹ biết vì sao không.

-Vì sao thế?

-Vì mẹ đã dám thể hiện tình yêu của mình ra cho mọi người thấy, để con biết được là tình yêu của mẹ đủ lớn để vượt qua nỗi sợ hãi. Dám thừa nhận với mọi người rằng đây là người tôi yêu, đây là chồng của tôi, tôi làm tình tôi yêu chồng tôi thì chẳng có gì sai cả. Nó làm cho con yêu mẹ hơn.

-Nói vậy thì mình thích em làm tình trước mặt người khác ah.

-Cũng không hẳn đâu. Cái báu vật này của con, con cũng chỉ muốn giữ làm của riêng cho mình con thôi. Mình con được ngắm nhìn, mình con được địt thôi. CHứ con cũng không có muốn nhiều người nhìn thấy đâu. Nhưng anh David sắp chết rồi, cho anh ấy ngắm một chút cũng không sao. Và nếu sau này nếu như ông nội xuôi xuôi, mẹ…..mẹ có đồng ý làm tình với con cho ông nội thấy không. Đó sẽ là người đàn ông cuối cùng nhìn thấy cơ thể mẹ. Ông nội già, mắt kém rồi cũng chẳng sống được bao lâu nữa.

-Nếu…nếu Tùng muốn như thế và cũng phải xem ông nội có xuôi không đã. Nhưng ông nội là người cuối cùng đấy nhé. Thủy cũng chỉ muốn cái đó của mình chỉ để dành riêng cho Tùng mới được đụng vào và ngắm nhìn, âu yếm nó thôi. Thủy sẽ chiều Tùng hết nhưng không được quá đáng quá đâu đó.

-Con biết rồi mà, yêu mẹ nhất.

Chẳng mấy chốc là tôi ra trong miệng mẹ. Mẹ nuốt hết và giục tôi đi chuẩn bị hành lý.

………………………

Thật bất ngờ là sau khi nói chuyện xong với mẹ thì mẹ lại thúc tôi chuẩn bị về quê luôn chứ không đợi sáng mai nữa. Có lẽ mẹ muốn tối nay tôi sẽ là của riêng mẹ, không phải chung đụng với hai chị nữa. Tôi cũng vui vẻ chiều theo ý mẹ mà như vậy tôi thấy cũng thích hợp vì nếu để qua hôm sau mới về khi mà mọi người trong gia đình đã tập trung đầy đủ thì khó nói chuyện. Trên xe mẹ cũng gục đầu vào vai tôi ngủ ngon lành, tôi thì chỉ nhắm hờ mắt thôi. Còn phải nghĩ xem cách gì vẹn toàn và giải quyết chuyện này ra sao đã, nhưng trước mắt đã có mẹ ủng hộ rồi nên tôi nghĩ là không khó. Thậm chí tôi còn nghĩ là không biết ở thế giới bên kia ba có trợ giúp cho tôi đạt được ước nguyện không, có giúp mẹ con tôi thực hiện di nguyện của ba hay không. Tại sao ba linh thiêng như thế báo mộng về cho anh hai, chị ba cho cả mẹ nữa vậy mà lại hoàn toàn không báo mộng gì cho ông bà…tôi cứ mông lung suy nghĩ cho đến khi về tới nhà.

Về nhà thì đã có ông bà nội, bác cả và hai mẹ con thím Năm ở nhà ngồi đợi sẵn rồi. Thấy mẹ con tôi về thì thím năm có vẻ căng thẳng trong khi ông bà thì mừng lắm.

-Chị Thủy này…

-Kìa ông, có chuyện gì từ từ nói, mẹ cháu vừa về còn mệt.

Tôi ngắt lời ông ngay khi ông vừa chuẩn bị câu chuyện. Rồi lấy nước dừa để mẹ uống.

-Chị Thủy này, tôi kêu chị về là để giải quyết cho xong chuyện này. Vợ thằng Út nó mất dậy làm bại hoại gia phong, hủ hóa, chồng vừa mới mất đã đồi bại. Vợ chồng tui đuổi nó tống cổ nó ra khỏi nhà nhưng nó mặt dầy không chịu đi lại còn nói nhà này của chị không phải của tui, tui không có quyền đuổi.

-Ông muốn con về để đuổi thím ấy.

-Đúng vậy.

-Nhưng thím ấy đã phạm lỗi gì mà ông lại làm thế. Chú mới mất.

-Thằng Tùng chưa nói lại với con sao. Nó ngủ với thằng Sinh đã là một chuyện đại tội lỗi rồi, không những vậy nó còn dẫn mấy thằng troai troai mới lớn về nhà đụ nữa. không chỉ đụ ở nhà này nó còn dẫn cả trai về nhà cũ của nó để đụ đéo. Làm cho tao có cảm giác chính nó là người khiến cho chồng nó phải bán nhà, chết cũng không có nơi làm ma phải làm ma nhờ.

-Có chuyện đó sao hả ba, thím năm có thật là có chuyện đó không

-Thế giờ con quyết định đi.

-Con nhường lại hết quyền quyết định cho Tùng. Việc nhà mình từ trước đến giờ con làm phận dâu có dám có ý kiến gì đâu ạ.

-Tùng, má con nhường hết cho con rồi đó, con tính sao?

-Theo con nghĩ thì ông bà nên bình tĩnh, để cho Thím ở lại nhà này mà hương khói cho chú và nuôi thằng Sinh ăn học ít nhất là hết cấp 3. Con và má đã bàn với nhau rồi và sẽ giải quyết tận gốc vấn đề này. Ông muốn đuổi Thím chỉ vì thím đồi bại, hủ hóa thôi đúng không? Nếu bây giờ thím hứa không như thế nữa là được chứ gì.

-Hả, con nói sao vậy hả Tùng. Con muốn chứa chấp cái thứ đĩ thõa lăng loàn này trong nhà sao. Nhà ta không bao giờ chứa chấp những thứ như vậy. Lại còn để nó hương khói cho thằng Út, làm ô uế hương hồn thằng Út. Nó chết như vậy còn chưa hết khổ sao mà còn bắt nó phải chứng kiến nỗi khổ lớn hơn như thế.

-Ông bà và bác bình tĩnh nghe cháu nói đã. Kìa mẹ, mẹ mệt ah, để con đưa mẹ vào nghỉ trước đã.

Không để mẹ đồng ý tôi đã bế thốc mẹ lên rồi đi thẳng vào phòng của mẹ cũng là phòng hạnh phúc của tôi và mẹ. Trước mặt tất cả mọi người.

-Mày nói đi.

-Để cháu nói nhé. Để xảy ra sự việc như này cũng có phần lỗi quá lớn của chú. Chú nghiện ngập, cờ bạc, số đề lại vũ phu về nhà đánh đập vợ con. Ông bà có công nhận chuyện đó không?

-Chuyện đó thì có.

-Đấy, đáng lẽ ra chú là chủ gia đình, phải là người lo kinh tế nuôi vợ con. Đây chú không làm gì mà còn đi phá tán tài sản, mảnh đất hương hỏa của ông bà cũng đem bán. Thím là người phải nai lưng ra làm nuôi chú và em, lại còn bị đòn roi. Ông bà có nghĩ là chính vì vậy, chính vì kiếm tiền để nuôi con mà thím mới đem thân để cho người ta đụ không. Để có tiền cho chồng nướng vào rượu và trò đỏ đen thím phải đem thân cho người ta đụ không. Rồi khi chú mất thì nhà cũng còn cái gì đâu mà làm ma cho chú, rồi các ngày tuần. Thím lấy tiền đâu mà lo lại không phải làm cái chuyện đấy. Chưa kể là biết đâu thím làm chuyện đấy để kiếm tiền chuộc lại mảnh đất của ông bà. Ông bà đã nghĩ tới chưa.

-Cảm ơn….cảm ơn cháu đã hiểu cho thím.

-Con nói cũng có lý, lỗi cũng là của thằng Út tao công nhận. Và nếu nó làm chuyện đó vì những cái mày nói thì tao cũng tạm chấp nhận. Nhưng nó để cho cả thằng Sinh đụ thì làm sao mà chấp nhận được.

-Chuyện thằng Sinh đụ thím là do con bày cho nó đó.

-Hả, mày nói sao. Mày bày cho thằng Sinh làm chuyện đó, mày có bị làm sao không.

-Con không bị làm sao cả. Con rất bình thường. Con lo cho ông bà già rồi không chịu được nên âm thầm bày cho thằng Sinh cách đó. Con đã biết chuyện Thím để cho mấy thằng nhóc đụ lâu rồi, nên không muốn chuyện đó xảy ra con mới nghĩ cách để thằng Sinh đụ thím để thím khỏi đụ ngoài. Lúc đó con tưởng là chú bỏ mặc thím, để thím thiếu thốn mà phải làm thế chứ lúc nãy khi nói chuyện với thằng Sinh thì con mới biết là do cả kinh tế nữa.

-Nhà này loạn hết cả rồi. Ông nội tôi thở dài bất lực.

-Chuyện này con làm thế cũng là do ông cả. Cũng vì nghĩ cho ông bà.

-Mày nói sao, do tao ah. Tại sao lại do tao và mày nghĩ cho tao như thế nào mà lại xúi thằng Sinh làm chuyện tồi bại thế. Mày có biết là tao đang tức muốn chết đây không.

-Ông còn nhớ chuyện của cháu và chị Như không. Chính ông đã ủng hộ chuyện cháu và chị Như. Đó cũng chẳng phải là loạn luân thì là gì.

-Nhớ, nhưng chuyện đó khác, chuyện này khác. Mày và thằng Tâm cùng huyết thống, còn cái Như là người xa lạ. Nó ngủ có con với mày hay với thằng Tâm chẳng khác gì nhau cả. Lọt sàng xuống nia. Còn đằng này là hai mẹ con ruột đó, con ạ.

-Vâng. Cũng chính vì cái câu lọt sàng xuống nia của ông đó mà con mới như vậy. Chú đã không đụng chạm gì đến Thím rồi. Ông tính để thím đi cho đàn ông thiên hạ đụ sao. Rồi người ta biết sẽ nhìn chú, nhìn ông bà như thế nào. Trong khi bọn trẻ ranh thiên hạ được đụ thím thì thằng Sinh lại không được đụ, nó cũng đang tuổi ăn tuổi lớn, đang phát dục, cũng tò mò chuyện đó. Tại sao người ngoài được mà người nhà không được. Nhất là con tính như vậy thì Thím không cho mấy thằng Nhóc và những gã bên ngoài đụ nữa, sẽ bảo toàn thanh danh cho gia đình ta.

-Mày….mày……

-Giờ nếu ông bà kiên quyết muốn đuổi Thím đi thì cũng được thôi, con sẽ đưa thím lên ở với mẹ con. Dù sao thì mẹ con cũng đang bầu bí cần người chăm sóc. Con sẽ trả tiền lương cho thím đầy đủ. Nhưng để con phân tích kỹ cho ông bà các lý do ông bà không nên đuổi thím đi để ông bà cân nhắc.

-Được, mày nói ông nghe thử.

-Thứ nhất: chú mình như thế cả làng, cả ấp này đều biết. Thím bao năm nay phải chịu đựng vất vả với chồng ai cũng biết. Nếu bây giờ mà ông bà đuổi thím đi thì chẳng phải là cả gia đình ta bị mang tiếng ác, tiếng xấu bất nhân hay sao. Nhất là ông bà bên nhà Thím đều mất cả rồi thím không còn nơi để về, để nương tựa. Đúng chưa.

-Thứ hai: Nếu ông bà mà giải thích với mọi người là tại thím như này như kia nên ông bà mới đuổi thì thành ra lại bôi xấu, để lại vết nhơ muôn đời cho thằng Sinh –cháu nội của ông bà và cả cho chú nữa. Danh dự của gia đình mình cũng mất hết. Ông bà thấy đúng không.

-Thằng Tùng nó nói cũng đúng đấy ba má ah. Bác cả giờ mới lên tiếng.

-Thế giờ mày bảo chúng tao phải làm sao. Chứa chấp nó ư?

-Ông bà bình tĩnh để cháu nói tiếp. Còn cái thứ 3 là chú thì cũng đã mất rồi, và bây giờ không như ngày xưa đâu mà phụ nữ phải thủ tiết thờ chồng. Bây giờ có khi ông bà chưa đuổi hoặc là có muốn giữ con dâu, giữ thím lại cũng còn không được ấy. người phụ nữ có quyền và có nhu cầu để đi tìm hạnh phúc khác, lấy chồng mới. Lúc đó thì ông bà tính sao, thằng Sinh thì ai nuôi dậy nó đến trưởng thành lấy vợ. Liệu cha dượng có đối tốt với nó không.

-Cháu nó nói cũng đúng đấy ông nó ah. Bây giờ khác xưa rồi. Ông thử nhìn ngay ở ấp mình xem, Cái Nhàn vợ thằng Lực con ông Sáu Quý, cái Lệ vợ thằng Út Minh con ông bảy Hưng….rồi còn nhiều nữa. Khi chồng chúng nó chết chúng nó cũng tái giá, đứa thì để con lại cho ông bà nuôi, đứa thì đem theo con nhưng mà cũng đâu có được cha dượng đối xử tử tế đâu.

-Thế nên cháu mới ngẫm nghĩ câu của ông nói: xảy cha còn chú, lọt sàng xuống nia. Chú đằng nào cũng mất rồi, thím cũng có nhu cầu tìm hạnh phúc tìm một người đàn ông khác. Thế thì sao mình không để thằng Sinh làm người đàn ông đó. Lợi cả đôi đường. Thím cũng có người để giải tỏa sự cô đơn và thiếu thốn người đàn ông. Mà thằng Sinh cũng có nơi để giải tỏa và học hỏi những bài học quý giá để làm một người đàn ông. Đến khi thằng Sinh lấy vợ thì thím không có nhu cầu đó nữa và vẫn ở cùng vợ chồng thằng Sinh được mà. Chuyện này ở trong gia đình, chỉ có gia đình mình biết thì sao mà phải sợ người ngoài biết được chứ. Thằng Sinh thì có người nuôi ăn học đến khi trưởng thành không bị lo bị ngược đãi mà thím cũng yên tâm để chăm sóc thằng Sinh cùng với ông bà.

-Còn cái thứ tư để cháu phân tích: Nếu cháu đưa thím lên ở cùng với mẹ cháu và chăm mẹ cháu thì ai là người chăm sóc ông bà. Bác hai liệu có chăm sóc cho ông bà được không, thằng Sinh có chăm sóc ông bà được không. Ông bà liệu có chăm lo được cho thằng Sinh ăn học không. Trước khi mất ba cháu có nói lại với mẹ con cháu chăm lo cho ông bà, nhưng nếu mẹ cháu về đây thì thím cũng về theo để chăm cho mẹ cháu. Với lại từ trước đến nay, ông bà ở cùng với chú thím, việc chăm ông bà như nào, sở thích thói quen của ông bà ra sao thím là người rõ nhất. Nên không ai thích hợp hơn thím là người ở lại chăm sóc cho ông bà.

-Chuyện lỗi lầm của thím thì cũng xuất phát từ cái sai của chú. Nên cháu chỉ mong là ông bà bỏ qua để cho thím ở đây lo công việc cho chú cho phải đạo. và cũng để chăm sóc ông bà. Còn cái nguồn gốc dẫn đến sai lầm của thím cháu sẽ giải quyết triệt để. Thím làm điều đó là vì tiền thì cháu sẽ cung cấp tiền cho thím, từ nay cấm thím tuyệt đối không được qua lại với đám người đó nữa, thím có chịu không.

-Có thật là Tùng cho tiền thím không, nếu thế thì thím hứa…

-Cháu sẽ cho tiền thím, coi như là trả công thím chăm sóc ông bà thay mẹ cháu. Việc chi phí các ngày lễ tuần của chú mẹ con cháu cũng phụ giúp thím phần lớn. Thím và ông bà ở đây thì hoa quả, cây trái trong vườn để cho thím toàn quyền thu hoạch. Mảnh đất của ông bà bị chú bán đi thì chị Liên về rồi, cháu sẽ nhờ chị bỏ tiền ra tìm cách mua lại cho ông bà và thím sử dụng sau này còn có cái để lại cho thằng Sinh. Thím tính sao?

-Nếu vậy thì quá tốt, thím chịu…..cháu bảo thím làm gì thím cũng chịu.

-Còn ông bà thì sao, ông bà thấy như vậy đã được chưa. Có nên đuổi thím ra khỏi nhà nữa hay không. Cháu chỉ muốn nói là quyền quyết định là của ông bà, cháu chỉ nếu các lý do chính như vậy. Ông bà đuổi thím đi thì mẹ con cháu sẽ cưu mang thím. Sẵn có bàn thờ tổ tiên ở đây, ông có làm thẻ hương rồi xin một quẻ âm dương xem ý các cụ thế nào rồi quyết định không?

-Ừ, mày nói phải, để tao cáo yết các cụ và hỏi xin ý các cụ như thế nào.

Ông nội dường như cũng tìm ra lối thoát cho mình. Nếu xin quẻ âm dương mà không được thì ông sẽ nói là tổ tiên không chịu, còn quẻ âm dương mà được liền thì lại chữa được ngượng cho mình…

Kết quả là sau khi thắp nhang và lẩm nhẩm khấn vái, ông gieo đồng xu xin âm dương và được luôn trong lần gieo đầu tiên.

-Các cụ có vẻ cũng thuận theo ý kiến của cháu, nhưng có đúng là cháu sẽ tìm cách mua lại mảnh đất của tổ tiên để lại chứ. Liệu cái Liên nó có chịu không.

-Cháu đảm bảo với ông. Chị không chịu thì cháu cũng có cách khác. Thế còn ý ông như thế nào.

-Nếu mày nói vậy mà các cụ cũng ủng hộ thì tao không đuổi con vợ thằng Út đi nữa là được chứ gì. Mày nói cũng đúng.

-Thím đã hứa là không tiếp tục với cái bọn kia nhưng còn thằng Sinh đã lỡ rồi thì ông bà có chấp nhận cho nó và thím không?

-Đâu thì cũng lỡ rồi, nó là ruột thịt của thằng Út mình bỏ nó sao được. Thôi thì đã đến nước này, để giữ chân con bé ở lại chăm cho hai cái thân già này thì cũng đành nhắm mắt mà chấp nhận thôi.

Tôi mừng thầm trong bụng, ông đã chấp nhận chuyện đó.

-Chuyện này không được đâu. Thím bất ngờ nói.

-Sao, thím vừa hứa với cháu rồi mà.

-Thím hứa là hứa sẽ không liên hệ gì với bọn trẻ kia nữa. Nhưng thím đâu có hứa là sẽ không đi tìm người đàn ông khác. Sau khi mãn tang chú, thím cũng cần tìm hạnh phúc mới. Thím đâu thể lấy thằng Sinh làm chồng, mà nó cũng không muốn thím.

-Đúng vậy, em không đồng ý chuyện này đâu. Anh giúp đỡ kinh tế cho má con em, em cảm ơn anh và sau này sẽ tìm cách báo đáp anh sau. Nhưng chuyện em thay ba làm chồng của má thì em không thể đâu. Em cũng nghe lời anh cố gắng làm tình với má để má khỏi đi với người khác nhưng không thể. Cái thứ nhất là em không thích, và cái thứ hai là má cũng không hạnh phúc và thích điều đó. Cùng lắm là tháng em muốn má một hai lần thì còn được. Thằng Sinh nói

-nếu anh muốn má em không đi ra ngoài kiếm tìm tình yêu thì anh về mà đụ má em đi. Hay anh đưa má em theo anh để anh đụ cũng được. Anh cứ đưa tiền đây em sẽ lo được cho ông bà. Đằng nào thì anh cũng đụ má em rồi mà. Thằng Sinh nói thêm

-Hả, mày cũng đụ thím mày rồi sao Tùng.

-Thì tại con phát hiện thím đụ với mấy thằng đó. Không muốn để thím làm tiếp với chúng nó như thế nên con mới đụ thím và bảo thằng Sinh đụ má nó. Để thím không tiếp tục với bọn kia nữa. Con cũng chỉ đụ thím có một lần thôi. Nếu con mà có ý đụ thím tiếp thì đã không mất công thuyết phục ông bà giữ thím ở lại đây. Để thím lên chỗ con tha hồ mà đụ có phải không nào.

-Tùng nói sao, Tùng đã…..đã…….thím.

Không biết từ khi nào mẹ đã từ ở phòng đi ra mà tôi không hề hay biết do tôi ngồi quay lưng lại với phòng mẹ.

-Mẹ….mẹ ra lúc nào vậy. Sao không ở phòng nghỉ đi.

-Mẹ nghỉ một lúc rồi, ra xem thế nào rồi còn cơm nước. Tùng nói thật đi, có đúng là Tùng đã….

-Vâng, con xin lỗi mẹ. Nhưng chỉ một lần đấy thôi, cũng chỉ vì muốn không để cho thím đi cùng với cái đám bạn đểu của con. Mẹ có nhớ cái hôm có mấy đứa đến nhà mình nói với mẹ là con ngủ với mẹ thằng Sinh và thằng Sinh hằm hằm tìm cách đánh con không. Lúc đó có cả ông bà ở đó nữa. Đó là cái lần đầu tiên và duy nhất con làm tình với thím, còn thằng Sinh thì có những lần tiếp theo cũng từ đó. Mẹ không giận con chứ.

-Không, mẹ không giận, mẹ tin Tùng.

-Thế giờ thím mày không chịu thì tính sao hả Tùng. Ông nội tôi nói.

-Đấy, tui cũng đã bảo với ông rồi mà ông vẫn còn hùng hùng hổ hổ. Bây giờ không như thời của tui và ông mà phụ nữ góa phải ở vậy thờ chồng. Ngày xưa cũng chỉ vì phải ở với nhà chồng và chịu kìm kẹp của xã hội mà phụ nữ chúng tui mới khổ vậy chứ thâm tâm cũng nào ai muốn. Bây giờ thì khác xưa rồi, con mình không may vắn số yểu mệnh thì mình mất con trai cũng phải chấp nhận mất luôn con dâu thôi, nếu không muốn mất thì cũng phải nhắm mắt cho qua chuyện mèo mả gà đồng của con dâu thôi ông nó ạ.

-Thím nói là mãn tang chú thì Thím mới tính đến cái chuyện đấy cơ mà. Chứ có phải ngay bây giờ đâu. Để từ từ rồi tính, biết đâu có biến chuyển.

-Chị mệt thì vào nhà nghỉ đi để tui nấu cơm cho. Thím nói với mẹ.

-Thím nói đúng đấy mẹ, mẹ vào nghỉ ngơi đi. AH, mà con nghĩ ra một cách vẹn toàn cho tất cả rồi. Ông bà và thím xem có được không?

-Cách gì vậy mau nói coi thử.

-Mẹ, để con đưa mẹ về phòng ngủ nhé.

-Không, mẹ muốn ngồi nghe cách của Tùng đã cơ, xong rồi mẹ vào cũng chưa muộn.

-Được rồi. Nhân tiện lúc nãy ông nội nói lại chuyện xảy cha còn chú, lọt sàng xuống nia đúng không. Ông còn nói sự khác nhau giữa việc loạn luân của cháu với chị Như khác với sự loạn luân của mẹ con thím chính là cháu và anh Tâm là anh em ruột, cùng huyết thống đúng không.

-Đúng vậy, có cách gì mày nói nhanh lên, vòng vo hoài.

-Thì ông coi Thím Năm như chị Như đi. Còn chú Út và bác Hai là cháu và anh Tâm. Xảy cha còn chú, lọt sàng xuống nia chính là lẽ đó. Bác Hai chẳng phải là bác gái cũng mất lâu rồi sao cũng cô đơn bấy lâu nay. Chú út thì cũng mới mất. Cháu nói với thím thế này. Tuổi của thím cũng đã cao rồi, để thêm một hai năm nữa thì lại càng xuống sắc. Ở trong ấp trong xã cùng không có nhiều người đàn ông hơn tuổi thím mất vợ đâu nên chuyện tìm hạnh phúc của thím cũng khó. Cháu có đề xuất là Thím lấy bác Hai làm vợ, như vậy thì thím vẫn là dâu con nhà ông bà. Còn chuyện cháu chu cấp cho Thím thì cháu cũng vẫn sẽ chu cấp. Thím tính sao, bác hai bác có đồng ý không?

-Ba má tính sao? Bác Hai hấp tấp.

-Bình, mày tính sao. Thím Năm tên Bình, và ông hỏi ý thím.

-Cháu nghĩ bác Hai là người thích hợp. Vì sao? Vì tính của bác Hai như nào thím biết rồi, tính khí của ông bà như nào thím cũng biết rồi. Nếu thím tìm người khác thì không biết tính của họ thế nào, biết đâu lại vớ được một người vũ phu như chú thì thím lại khổ mà thằng Sinh cũng khổ. Khi đó thì thím biết đi đâu về đâu. Thím và bác Hai cứ ở với nhau như vợ chồng, chuyện này cũng chẳng có ai ngoài người trong gia đình biết, lúc đó thím lại được tiếng tốt thủ tiết thờ chồng nuôi con. Thím nghĩ sao?

-Còn….còn phải xem anh Hai có chịu không.

-Thím nói như vậy là thím đã đồng ý rồi. Còn bác Hai, bác có đồng ý không.

-Bác đồng ý, thím năm có thật là thím đồng ý ở với tui chứ.

-Còn ông bà thấy sao?

-Vậy thì tốt quá rồi. Như vậy cũng tốt, dù sao thằng cả cũng mồ côi vợ lâu ngày rồi.

-Nói như vậy là ông đồng ý.

-Ừm.

-Nhưng bác hai, cháu phải có điều kiện với bác. Bác có chấp nhận không?

-Chuyện gì vậy Tùng?

-Thứ nhất là bác cũng biết chuyện của Thím rồi, sau này về ở với nhau bác không được nói lại chuyện cũ. Thứ hai là thằng Sinh nó cũng đã đụ thím rồi, nên sau này thi thoảng bác cũng vẫn phải để cho thằng Sinh đụ thím khi nó muốn. Nếu không nó mà đi tìm cave để giải quyết nhu cầu không may ếch nhái thì bác lại mất đi đứa cháu.

-Được, bác đồng ý. Mày khi về có muốn đụ nữa cũng được. Dù sao thì mày cũng đụ thím rồi mà. Tao dù sao cũng già rồi, ở với thím mày cho thím mày và tao đỡ buồn thôi là chính và có người chăm sóc ông bà. Chứ cái chuyện kia thì…..

-Chị Thủy, thế cái chuyện Tùng nói là chị cho em tiền để chăm sóc ông bà và lo việc cho chồng em có thật không ạ.

-Tùng nói vậy thì là thật. Thím yên tâm.

-Vậy được, sau 49 ngày của anh ấy em sẽ theo chị để chăm chị sanh nở.

-Thui việc xong rồi, hai cô chuẩn bị cơm nước đi. Tui qua mấy nhà để mời người ta, tiện đi chơi chút. Bà nội lên tiếng.

Khi bà nội đi rồi thì tôi nhìn thấy bộ dạng của bác Hai mà cũng cười thầm. bác nhìn thím đầy dâm ý. Làm tôi cũng muốn chơi một trò vui và cũng khống chế bác mới được.

-Bác hai coi bộ sốt ruột ha. Tối nay cháu sẽ chuẩn bị phòng cho tân lang tân nương hoành tráng. Bác thấy sao. Hay là cháu tính như vầy đi. Bây giờ vẫn còn sớm, nhìn bác có vẻ khẩn trương lắm rồi, sao bác không cùng Thím lại kia làm tình, động phòng với nhau trước đi cho bớt bỡ ngỡ. Toàn người nhà với nhau có gì đâu mà ngại. Cơ thể của thím thì cháu, thằng Sinh và ông đây cũng đều thấy rồi. mẹ cháu sẽ vào nhà nghỉ. Cũng nhân tiện bác chỉ giáo cho cháu và thằng Sinh mở mang kiến thức chút.

-Bình, em nghĩ sao.

-Không được, giờ muộn rồi để em nấu cơm. Giờ đang ban ngày ban mặt.

-Nhanh thôi mà thím. Với lại thím cũng toàn làm ban ngày chứ có mấy khi làm ban đêm đâu. Ban ngày mới nhìn rõ để bác Hai chỉ cho hai đứa mới lớn này. Đêm tối động phòng thì để hai người riêng tư. Bác Hai cũng nói rồi đấy, chuyện kia bây giờ của bác không còn sung mãn nữa đâu, phải để cho bác dậy thằng Sinh có khi còn cần đến để giúp thím nữa chứ. Đúng không nào.

-Cháu chỉ o ép Thím là giỏi thôi. Chỉ ức hiếp, ăn hiếp thím thôi. Lần trước đã ép thím làm tình với thằng Sinh rồi, giờ lại còn….

-Hihi, ức hiếp đâu mà ức hiếp, cháu toàn giúp thím đấy chứ. Cháu hiểu thím và bênh vực cho thím thì có, thím thấy có đúng không. Bác Hai, thím đã đồng ý rồi đó. Mẹ, để con đưa mẹ vô phòng nghỉ.

-Thủy ah, thằng Tùng nó nói đúng đấy, con để nó đưa vào phòng nghỉ đi. Tùng xong ra đây ông có chuyện muốn hỏi. Còn thằng Hai còn chần chờ gì nữa, mày không muốn đụ vợ thằng Út ah. Đưa nó lại sập kia đi chứ.

-Có….có con muốn. Bác Hai hấp tấp.

Trong lúc bác Hai vồ vập lại ôm lấy thím mà hôn hít sờ soạng và bắt đầu kéo dần thím lại cái sập thì tôi một lần nữa lại bồng mẹ trên tay để vô phòng ngủ. Vừa tới phòng ngủ thì mẹ đã ghì đầu tôi xuống để hôn, tôi đã quá quen với việc vừa bồng mẹ trên tay vừa hôn rồi nên không gặp chút khó khăn gì. Cứ thế tôi và mẹ quấn lấy nhau cho đến tận khi tôi đặt mẹ lên giường rồi thì hai đôi môi vẫn không rời nhau.

-Tùng giỏi quá, coi bộ ông nội đã chấp nhận chuyện của má con thím Năm rồi.

-hihi, không những chấp nhận chuyện của má con thằng Sinh đâu mà cũng chấp nhận chuyện của mẹ con mình rồi đó. Đằng nào thì cũng loạn luân tùm lum rồi. Mẹ không thấy là lúc trước thím năm đòi đi lấy chồng khác và bà nội phân tích thêm vào là mặt ông nội đăm chiêu ah. Con đoán là ông nội giục mẹ vào phòng nghỉ, rồi bảo con ra nói chuyện là để hỏi mẹ đã có ông nào theo đuổi chưa. Ông bắt đầu sợ mẹ lại có ông nào theo đuổi, lấy chồng khác thì cái cơ ngơi này lại biến mất.

-Hihi, nếu ông hỏi thế thì Tùng trả lời sao.

-Còn thế nào nữa, bảo có ông con này theo đuổi mẹ từ lâu và đã chiếm được mẹ rồi. Con nứng quá trời rồi, nào để con gần gũi tí nào.

-Người ta cũng nứng kinh khủng chứ bộ. Nhưng ông nội kêu ra nói chuyện mà. Ra đi rồi vào người ta chờ. Mà sao lại bắt bác hai với thím làm tình ngay bây giờ vậy.

-Con muốn họ làm tình với nhau bây giờ thì mình còn quay phim chụp hinh ghi lại được để khống chế họ về sau này. Đâu, để con xem mẹ nứng thế nào nào.

Tôi nói xong rồi thì lại áp môi vào môi mẹ, tay đã đưa xuống dưới sờ vào vùng cấm. Quả nhiên là cũng đã hơi ẩm ướt rồi. Rờ rẫm, miết bên ngoài quần lót một lúc thì tôi cũng đặt tay vào mép quần đẩy xuống. Mẹ cũng tự ưỡn mông lên và đưa tay xuống hỗ trợ. Tôi tạm thời rời môi mẹ, đưa hai tay xuống để tháo bỏ chiếc quần lót ra khỏi người mẹ. Vừa mới rời khỏi đôi môi xinh đẹp của mẹ thì tôi lại muốn áp môi mình vào ngay cái môi của mẹ, nhưng là môi dưới hay nói tục là môi lồn. Lần này lưỡi của tôi không tấn công dọn dẹp vòng ngoài nữa, mà cái miệng đã tru lên tạo thành vòng tròn để phủ lấp cái môi lồn của mẹ để cái lưỡi luồn vào trong mà ngoáy y như là tôi đang hôn môi trên của mẹ mà thọc lưỡi sang đá lưỡi với mẹ vậy. mẹ rên lên ư ử trong miệng và ú ớ nói với tôi rằng dừng lại đi, ra nói chuyện với ông rồi trở về với mẹ. mẹ biết rằng nếu tôi làm thêm một chút nữa thôi là mẹ cũng không còn chịu đựng được và lại muốn tôi đụ. Nhưng tôi dường như không nghe lời mẹ nói, cứ áp chặt miệng mình vào cái lồn thơn tho của mẹ mà liếm để không cho giọt dâm thủy nào của mẹ ứa ra ngoài. Miệng thì ú ớ nhưng mà hai tay mẹ vẫn ghì chặt đầu tôi vào nơi ấy của mẹ. Không biết đến lần thứ bao nhiêu tôi nghe mẹ ú ớ trong miệng:

-Dừng lại…dừng….đi Tùng, mẹ không…..không chịu được nữa. Ra….ngoài….với ông đi rồi lát vào mẹ chiều…..nghe mẹ đi Tùng.

Tôi bế mẹ vào phòng không chốt cửa mà chỉ hơi khẽ dùng lưng để hẩy cửa khép vào thôi.Đang ở nhà lại phải làm quen với việc xưng hô mẹ con nên mẹ vẫn xưng mẹ với tôi cho đỡ lộ liễu. Đến lúc này thì tôi mới dừng lại.

-Mẹ…nói đấy nhé. Nhưng giờ mẹ phải tháo bỏ cái cóc xê ra thì con mới dừng lại. Tí con vào là chỉ việc bú ti thôi.

-Được mẹ chiều Tùng, mẹ nghe lời Tùng. Tùng nghe lời mẹ ra ngoài đi.

Mẹ nói rồi cũng tự tháo bỏ chiếc áo lót của mình ra và để trên giường cạnh chiếc quần xilip của mình. Trước khi ra ngoài tôi đưa tay bóp hai bầu vú của mẹ một cái rồi mới cởi bỏ cả quần dài và quần sịp của mình ra, mặc độc một chiếc quần đùi và áo ba lỗ đi ra ngoài. Do vừa về tới nhà là đã vào cuộc họp rồi nên bây giờ tôi mới có thời gian thay đồ.

-Có chuyện gì vậy ông.

-Tao hỏi cái này, má mày…..má mày có ai nhòm ngó chưa. Tao lo lắm, ở nhà thì còn tao với các bác giám sát, chứ má mày lấy lý do nên chăm mày ăn học. Mày bận học không để ý thì má mày…..Bây giờ lại đang nghỉ hè mà má mày và mày cũng không về nhà tao càng lo. Ông nội hướng ánh mắt về cửa phòng ngủ của mẹ tôi rồi nói nhỏ

Tôi cười thầm trong bụng, quả nhiên là ông nội đã bắt đầu sợ.

-Chưa thưa ông nội nhưng mà cũng có rồi đó.

-Hả, mày nói cái gì mà không hiểu nổi vậy trời. cái gì mà chưa xong rồi lại có làm tao rối trí quá ah. Mà tao nói mày đừng giận tao nhé, mày cũng nên giảm bớt sự quan tâm của mày với má mày lại, giành thời gian chú ý má mày nhiều hơn. Tao còn đang nghi cái thai trong bụng má mày không phải là em của mày đâu.

-Ông nói thế nào, cháu do mẹ cháu sinh ra, đứa bé trong bụng cũng sắp do mẹ cháu sinh ra sao lại không phải là em

-Ah, ý tao muốn nói là nó chưa chắc đã phải là con của thằng ba mày đó. Tao đang nghi ngờ má mày có thai với người đàn ông khác đó. Nên mày đừng giận ông.

-Sao ông lại nghĩ như vậy?

-Mày nghĩ mà coi, ba mày đã có 3 đứa con so với thời của tao thì không là gì nhưng ba mày là cán bộ đó, đảng viên đó lại có con đủ nếp đủ tẻ rồi. Mày lại vào đại học rồi nữa. Nếu muốn sanh thêm sao không sanh sớm đi cho má mày bớt khổ và ba mày nếu còn sống thì cũng còn sức mà nuôi nó trưởng thành. Hơn nữa ba mày mấy năm gần đây sức khỏe yếu, cái chuyện ấy tao cũng không chắc….nên nghi ngờ. Mà mày nói cái gì mà không không có có, nói cụ thể đi.

-Thì là hiện giờ chưa có ông nào theo đuổi má con. Nhưng con biết có mấy người đã theo đuổi má con từ lâu nhưng đều còn trẻ.

-Là những ai thế.

-Con kể sơ cho ông nghe nhé: chí ít con biết thì thằng bạn của con, cái thằng hôm trước đến gặp ông bà và má con, nói con ngủ với thím ấy. Thằng đó cũng muốn má con từ lâu. Gần đây con biết một tên nữa cũng muốn đụ má con. Và một người nữa đã theo đuổi má con mấy năm nay rồi.

-Vậy mày phải tìm cách ngăn chặn bọn chúng nó đi chứ, sao mà để bọn nó nhòm ngó má mày được.

-Tất nhiên rồi ông. Hai thằng đó con đã có kế để cho chúng ngồi tù hoặc có thể là lãnh án tử rồi.

-Tốt, tốt lắm. Mày là thằng thông minh, lanh lẹ. Lại học hành tử tế nhất họ. Tại sao thằng ba mày lại yêu thương và cưng chiều mày đến vậy mà không phải thằng Tâm là cũng có lý do. Mày phải bảo vệ má mày. Đừng để cho thằng nào bén mảng lại gần tán tỉnh.

-Không, cháu chỉ bảo vệ mẹ cháu khỏi những thằng có ý đồ xấu thôi. Còn những người đến với mẹ cháu bằng tình yêu chân thành thì cháu không ngăn cản. Mẹ cháu còn trẻ, trẻ hơn thím nhiều. Mẹ cháu cũng phải nghĩ đến hạnh phúc của mình chứ. Cháu cũng lớn tuổi hơn thằng Sinh nữa mà.

-Nhưng cháu ơi, cháu có nghĩ đến việc má cháu đi bước nữa thì cái gia tài này mà ba cháu gây dựng có khi về tay người khác không hả cháu. Lúc đó thì má cháu không còn lo cho thím của mày nữa, cũng không lo cho ông bà nữa. Mày và thằng Tâm cũng không có chỗ ở. Má mày đi bước nữa cũng được nhưng mà mày phải sớm sớm bảo má mày viết giấy để lại tài sản cho mày.

-Ông không thấy như vậy là bất công với mẹ cháu ah. Đành rằng mảnh đất này là của ông bà cho ba mẹ cháu nhưng mà sắp tới đây mẹ cháu cũng tìm cách chuộc lại mảnh đất kia của ông bà coi như là đã mua lại mảnh đất này của ông bà rồi. Khi lấy ba cháu mẹ cháu cũng có của hồi môn, và của chồng công vợ. Cũng nhờ mẹ cháu biết vun vén mà mới có cơ ngơi như thế này, cháu mới có nhà trên Sài Gòn. Giờ đòi mẹ cháu để lại nhà đất mới được đi bước nữa thì có khác gì ra đi tay trắng.

-Nhưng….nhưng….

-Ba cháu khi mất đi để lại di chúc rồi. Cái nhà trên Sài Gòn đứng tên cháu là của cháu. Còn căn nhà này thì của mẹ cháu một nửa và của anh Hai một nửa để lo chuyện thừa tự hương khói.

-Tao chỉ lo…..

-Ông lo gì vậy?

-Mày có biết cái thai trong bụng má mày là trai hay gái chưa. Mà dù trai hay gái gì thì cũng hỏng bét.

-Siêu âm thì là con gái, sao vậy ông, có gì mà hỏng bét.

-Thì như tao nghi ngờ đó. Nó không phải là con của ba mày mà là con người khác. Nếu thế thì sau này má mày sẽ dẫn nhân tình vô đây ở. Việc má mày có ý giúp tao và thím năm của mày chuộc lại mảnh đất kia chỉ là nhanh chóng đuổi tao và thím mày về bên đó để má mày tiện đưa nhân tình về đây thôi. Má mày bảo mày nói và cho mày nói và quyết định là để che giấu điều đó thôi. Như thế nếu nó là con gái thì sau này má mày cũng để lại cho nó và đứa bé lấy chồng thì lại thuộc về nhà chồng. Còn nếu đứa trẻ là con trai thì nó cũng là người của dòng họ khác đâu phải máu mủ với nhà mình.

-Nhưng ông bà và cháu đâu có ai cấm được mẹ cháu tìm hạnh phúc mới. Chẳng có ai có được cái quyền đấy cả.

-Không ai cấm được. Nhưng tao biết má mày thương mày nhất. Nên con có thể gây sức ép với má con để má con tạm thời chưa đi bước nữa. Rồi cái nhà này như con vừa nói thì thằng Tâm cũng có một phần. nếu con làm cho cái Như đẻ được đứa con trai thì có thể nói với má con để lại cái nhà này cho đứa bé đó.

-Ông chỉ sợ mẹ con lấy người đàn ông khác thì sẽ bị mất tài sản của ba con để lại đúng không?

-Thì tao cũng là lo nghĩ trước nhất là cho công sức của ba mày. Sau đó là cho chúng mày. Công sức ba mày làm ra thì chúng mày phải được hưởng chứ.

-Thế ông nghĩ sao nếu mẹ cháu lấy một người trong dòng họ của mình. Cụ thể là lấy một người trong nhà mình. Lúc đó thì như ông nói là kể cả mẹ cháu có sinh thêm em bé thì nó vẫn là dòng dõi họ nhà mình. Như thím năm và bác Hai ấy.Lúc đó thì mẹ cháu vẫn là dâu con, con cháu của ông bà, mà tài sản của ba cháu để lại không bị thất thoát ra ngoài

-Như vậy cũng được. Nhưng nhà ta thì còn ai đâu. Ba và chú mày thì mất rồi, bác Hai của mày thì đã có thím Năm của mày. Mấy đứa cháu nội thì cũng lập gia đình hết rồi chỉ còn mày và thằng Sinh nữa thôi.

-CÒn cháu và thằng Sinh. Ông xem nếu cháu với mẹ cháu có được không. Như vậy thì coi như là ba cháu khi mất để lại tài sản cho cháu và cả người vợ lại cho cháu nữa. Cha truyền con nối. Cháu thay ba cháu, theo lời di chúc trăn trối của ba cháu mà chăm sóc yêu thương mẹ cháu. Cũng giống như thằng Sinh với thím Năm thôi mà. Ông xem có được không. Cháu tin là nếu ông hỏi hương hồn ba cháu thì ba cháu cũng đồng ý.

-Như vậy thì cũng được, cũng không còn cách nào khác cả. Đằng nào thì cái Bình nó cũng loạn luân rồi, má mày cũng biết rồi. Nhưng cái khó là con có làm được không, có ép má mày chuyện đó được không. Chứ tao thì không thể mở miệng ra bảo má mày ngủ với mày được.

-Chỉ cần ông nói chấp nhận là được. Con sẽ tìm cách và có cách.

-Được, ông chấp nhận. Nhưng từ từ đã, mày vừa nói tao phải lại hỏi ý ba mày với cả ý thằng Út đã.

-Vâng, ông lại hỏi đi.

Nãy giờ cuộc nói chuyện của tôi và ông đều được tôi bí mật thu âm lại. Ông với tay lên ban thờ lấy hai đồng xu khi nãy rồi lại ban thờ của ba tôi và chú. Trong khi đó thì ở phía sập bên trái của ban thờ, bác Hai đang hì hục sì sụp bú mút cho Thím. Tiếng bác bú mút sột soạt chụt choẹt tôi ngồi ở ghế còn nghe rõ, tiếng thím Năm rên rỉ cũng rõ mồn một. Bác vừa bú vừa chỉ cho thằng Sinh vẻ kể cả như là người thành thạo lắm. Còn thằng Sinh thì dường như không để ý đến việc truy hoan của bác và mẹ nó. Nó đang cắm đầu vào chơi game trên chiếc laptop của tôi. Tôi mới được chị Liên thửa cho chiếc laptop nên mỗi khi về quê đều mang theo để thi thoảng giải trí, và thằng Sinh cũng chỉ chờ có thế là mượn để chơi ké. Cũng vì vậy mà nó mới chịu ở nhà để thấy bác Hai cùng với mẹ. Lúc này đây thì hai người đang làm kiểu 69.

Nghe lỏm được câu truyện của tôi và ông thì bác Hai cũng vội vàng mà nhả cái miệng khỏi âm đạo của Thím mà nói chen vào.

-Ông ah, nếu như thế để con lấy cô Thủy cho có được không. Tùng như vậy có được không. Đằng nào cháu cũng đụ thím năm rồi, đưa Thím lên đó hầu hạ cơm nước cho cháu, còn để mẹ cháu về nhà bác chăm cho. Ái, đau…..

Bác đã bị thím năm cắn cho một cái vào dương vật mà la ôi ối. Thím năm cũng nhân đó mà trách mắng. Ông cũng gạt đi vì cái tính chưa qua cầu đã rút ván của bác.

Ông lại ban thờ của ba tôi xin quẻ thì một quẻ là được luôn. Nhưng đến ban thờ của chú thì xin đến 4 lần vẫn không được. Tôi bảo ông thôi không cần xin nữa.

-Có lẽ chú vừa mới mất nên không cam lòng, nhưng cháu tin là rồi chú cũng phải chấp nhận sự thật thôi. Như bố cháu đấy,ông xin cái được luôn chứng tỏ bố cháu cũng ủng hộ.

-Uhm, có lẽ thế. Ba mày đồng ý rồi đó, tao cũng đồng ý. Nhưng vẫn còn lăn tăn lắm.

-Chuyện gì mà ông lo nghĩ?

-Thì đấy chuyện mày với má mày đó. Liệu mày có làm nên chuyện hay không. Rồi thì kể cả có nên chuyện thì đứa con trong bụng má mày cũng đâu phải dòng dõi nhà mình.

-Tưởng chuyện gì, thế nếu đứa bé trong bụng mẹ cháu đúng là của ba cháu thì sao. Và nếu cháu với mẹ cháu mà cũng có em bé thì ông bà có chấp nhận không.

-Đứa bé trong bụng má mày là con ba mày thì còn gì để nói nữa. Và nếu má mày sanh con với mày thì dĩ nhiên là ông bà chấp nhận vì đã chấp nhận chuyện hai má con mày nếu mày làm nên chuyện.

-Thế thì để cháu nói với ông cho ông mừng. Lúc trước cháu có nói là còn một người nữa theo đuổi mẹ cháu từ lâu ấy, người đó chính là cháu. Và cháu đã nhận lại được tình yêu của mẹ cháu. Đứa bé trong bụng mẹ cháu cũng là con của cháu, nên ông yên tâm chưa. Mẹ cháu giờ là vợ cháu và là cháu dâu của ông đó. Cả đời này cháu sẽ ở bên mẹ cháu và chăm sóc cho mẹ cháu.

-Con….Con…..mày…..mày nói có thật không.

-Ba cháu cũng biết điều đó mà, thế nên ba cháu mới hiển linh để ủng hộ cháu. Nếu ông không tin thì để cháu gọi mẹ cháu ra đây chào ông. Cháu đụ mẹ cháu cho ông xem để ông tin nhé. Trong phòng mẹ cháu là ảnh cưới của cháu và mẹ, lát cháu dẫn ông vào xem.

Trong khi đó thì ở trên chiếc sập thì bác Hai đã đang nhấp nhô trên thân mình của Thím rồi. Tôi lại gần chỗ hai người, vừa đi vừa nhắn tin cho mẹ bảo mẹ ra ngoài. Tôi đi lại chỗ chiếc sập và đưa điện thoại lên quay phim. Thím nhìn thấy tôi quay phim nhưng đang nằm phía dưới nên không làm sao được, lại đang sướng nữa. Tôi đứng sang bên kia để quay cho lấy được cả khuôn mặt của bác đang vục vào cặp nhũ hoa của Thím mà bú. Cơ thể của thím khá đẫy đà, mông đít, vú vê đều ngồn ngộn lên cả.

Lúc đó thì mẹ cũng từ trong phòng bước ra, tiến lại gần chỗ bàn ghế nơi ông vẫn còn đang ngồi thừ người ra đó như chưa tin vào những gì vừa xảy ra. Lúc đó mẹ đã nhìn thấy tôi đang cầm điện thoại quay phim, và cũng nhìn thấy cảnh tượng hai thân thể lõa lồ đang làm chuyện đó.

-Tùng gọi mẹ ra, mẹ đã ra rồi đây.

Tôi quay lại nhìn mẹ thì thấy là mẹ đã không mặc đồ lót để ra ngoài, với con mắt của tôi thì có thể nhìn rõ vệt đen mờ phía trong chiếc váy. Nhưng ông nội thì sao mà thấy được. Tôi tắt điện thoại không quay phim nữa tiến về phía mẹ. Đưa tay nâng cằm mẹ lên rồi bất ngờ đặt lên môi mẹ một nụ hôn nồng nàn. Mẹ có ý né tránh nhưng mà làm sao mà tránh kịp hành động có chủ đích của tôi.

-Ông đã chấp nhận chuyện của mẹ con mình rồi đó, mẹ không cần phải ngại.

-Có…..có thật vậy không.

-Ông nội ah, ông cũng vừa nhìn thấy con hôn mẹ rồi đó. Ông nói đi, có phải là ông đồng ý để con thay ba làm chồng của mẹ không.

-Ông…..ông…

-Kìa ông nói đi chứ.

-Ông ……ông……………………đồng…… ý.

-Mẹ thấy chưa. Ông đã nói đồng ý rồi đó. Giờ mẹ nói cho ông biết là mẹ có đồng ý làm vợ của con không, nếu đồng ý thì mẹ chào ông đi, vợ chào ông nội đi.

-Dạ, thưa mình. Thưa ông nội, con……con đồng ý làm vợ của Tùng, con xin ông bà hãy chấp nhận con như là cháu dâu của ông bà ạ.

-Ông nghe rõ mẹ cháu nói rồi nhé. Mẹ…..ah em…..em nói cho ông nội biết, cái thai trong bụng em là con của ai. Ông nội cũng nghi ngờ và lo sợ là nó không phải là con của ba rồi.

-Dạ, thưa ông nội, con xin lỗi, nhưng đứa bé này là con của con và Tùng. Con có lỗi với anh ấy, có lỗi với……..con……con xin lỗi ạ. Ông….ông có sao không ạ.

Ông nội ngồi thừ ra thất thần.

-Ông nội vẫn chưa tin đâu, em….mình….bú cặc anh đi….để ông thấy nào. Không ông nghi ngờ mình nói dối ông. Ông nghi ngờ anh cố ý nói vậy để che đậy cho em, rằng cái thai trong bụng em là của người khác và anh cố ý nhận của mình để che mắt ông thôi.

Tôi nói thì đã tụt chiếc quần đùi của mình ra rồi, do tôi chỉ mặc duy nhất chiếc quần đùi.

-Vâng. Mẹ nhu mì nói và cũng cúi xuống gục gặc cái đầu của mình mà mút cho tôi.

Ở bên kia thì có vẻ như là lần đầu được chơi em dâu, thân hình bốc lửa đẫy đà, lại bị những câu hội thoại của tôi và mẹ lọt vào tai gây kích thích nên bác Hai đã rống lên và ra trong người thím khi thím còn chưa lên đỉnh. Mặc dù là khi khởi động bác đã làm rất kỹ, liếm mút tồm tộp và làm cho Thím lên đỉnh rồi mới chơi nhưng khi chơi thì lại chưa được bao lâu. Thím có vẻ thất vọng nhưng của Bác đã xìu hẳn rồi và tầm tuổi của bác thì làm sao mà lên lại được như thanh niên. Thím lại cầu khẩn thằng Sinh đang ngồi bên cạnh, dù sao thì cũng để nó đụ qua không dưới chục lần rồi. Thím vốn dĩ cũng là dâm nữ, không biết là từ trước hay gần đây mới vậy. Nhưng chắc chắn một điều là từ khi sa ngã vào vòng tay thằng Trọng và để chúng nó chơi tập thể hơn hai tháng qua thì rõ ràng là mình bác Hai chơi không đủ thím thỏa mãn. Thím đã quen với việc được hai, ba hay thậm chí là nhiều hơn các thanh niên toa khỏe đụ cùng lúc. Lồn cũng được dập tơi bời mà miệng cũng vậy.

-Sinh ơi, má chưa thỏa mãn, con giúp má đi.

-Bác hai vừa làm với má rồi còn gì. Lúc nãy má chẳng la làng nên vì sướng rồi, giờ lại kêu chưa thỏa mãn là sao. Con đang mải chơi.

-Đấy là bác vét máng cho má sướng, chứ còn đụ thì ra hơi nhanh má chưa có sướng.

-Sinh, bỏ máy tính xuống và giúp má đi, tối tao còn cho mượn mà chơi. Không thì nghỉ chơi đi.mày nghe lời thì mấy bữa nữa mày lên lớp tao mua cho cái máy để bàn cho mày xài, nhưng vẫn phải nhớ lo mà học.

-Có….có thật vậy không anh Tùng.

-Không mua cho mày xài rồi mày cũng lấy tiền đi ra quán nét thì cũng thế. Muốn thế thì nghe theo lời tao đi, mày nên nhớ là tao có thể cho người đánh gãy giò mày nếu mày không chịu học suốt ngày điện tử đó.

-Vâng….vâng….em chịu…..đụ thì đụ.

Nó nhanh chóng để máy xuống và cởi quần của mình ra. Thím thì vồ lấy dương vật của nó mà mút

-Được rồi đó, đút vô đi con, đụ má sướng đi con.

-Mẹ nghe thấy gì không. Tôi nói nhỏ vào tai mẹ khi mẹ cũng đang gục gặc nơi háng tôi.

Mẹ ngừng lại nhả của tôi ra khẽ gật đầu.

-Mình lại đó xem đi mẹ.

Nói rồi không để mẹ đồng ý tôi đã kéo mẹ lại chiếc sập để mẹ nhìn cơ thể thằng Sinh đang đè lên cơ thể mẹ nó. Những tiếng rên rỉ thô tục của thím khi sắp đạt cơn sướng vang lên không ngớt. Đập vào mắt tôi và mắt mẹ là cái dương vật của thằng Sinh đang ra vào nơi đó của người phụ nữ, người mẹ đẻ ra nó.

-Mẹ thấy không, có rất nhiều người, rất nhiều những chàng trai trẻ mong muốn được làm tình với mẹ ruột của mình chứ không phải riêng con. Nhưng cũng có một số ít không được đam mê lắm với cơ thể mẹ mình, chứ không như con lúc nào mẹ cũng như một vị nữ thần hết. Nhà này không phải chỉ mình mẹ con mình, mà còn có đó, mẹ thấy rồi đấy, mẹ không cần phải ngại và thấy áy náy nữa.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.