Giấc Mơ Có Thật – Chương 16: – Botruyen

Giấc Mơ Có Thật - Chương 16:

Về tới nhà thì cũng tối muộn rồi, dọc đường thì chúng tôi có ăn nhẹ nhưng khi về nhà tôi và anh vẫn đi thịt gà để chị dâu hầm cháo cho mẹ. Do cũng đã tối khuya nên các bác đều đã về hết. Ông bà cũng chuẩn bị đi ngủ. Trước khi đi ngủ thì ông bà có hỏi về công việc ngày mai ra sao. Mẹ nói là sáng mai mẹ sẽ đi chợ sớm để mua đồ về làm cơm, nhưng tôi và anh hai đều gạt đi vì mẹ đang mang thai. Cả tôi và anh đều nói là để anh chị đi mua sắm, mẹ cần mua những gì thì ghi ra giấy để anh chị đi mua. Nhà ông bà tôi khá đông con cháu, mà điển hình của người Nam Bộ là vậy, mỗi khi nhà có việc ma chay thì sơ sơ cũng khoảng chục mâm là ít. Mẹ đành đưa tiền cho anh chị để lo công việc.

Rồi ông bà cũng nhắc anh hai tôi về việc sinh cháu, anh đã lấy vợ gần ba năm rồi. Ông bà không cần phải giữ ý, khi kể cả có chị dâu đang ở đấy ông bà cũng nói thẳng là nếu vợ mày không biết đẻ thì bỏ quách đi lấy đứa khác. Vì như tôi đã nói, là chị dâu tôi bị cả nhà ghét bỏ. Cũng đúng thôi, vì khi anh hai lấy vợ bố tôi đã lên chức phó giám đốc, vậy mà con trai lại đi lấy một cô gái mồ côi, xuất thân thấp hèn khiến ông mất hết thể diện. Rồi sau đó chị ba tôi lại lấy chồng Việt Kiều và tôi đỗ đại học nữa thì càng làm cho ba tôi và gia đình chán ghét anh hai và chị dâu.

-Hôm nay cháu cũng muốn thưa chuyện với ông bà và mẹ.

Anh hai nói rồi đi lại ba lô lục tìm và lấy ra mấy tờ giấy gì đó rồi đi lại chỗ ngồi. Trầm ngâm thêm một lúc, rít một hơi dài anh mới nói tiếp, mọi người cũng lắng đọng lại để xem anh nói gì:

-Thực ra cháu cũng muốn bỏ cô ấy từ lâu rồi, cũng muốn cô ấy bỏ cháu quách đi cho xong, hay thậm chí cháu đã nghĩ tới cái chết, chỉ có như vậy thì cô ấy mới bỏ cháu để đi lấy người khác cho cô ấy được hạnh phúc. Nhưng mà cô ấy yêu cháu, cô ấy không muốn bỏ rơi cháu, dù thế nào vẫn muốn bên cháu. Chính cháu đang là người làm khổ cô ấy, chứ không phải là cô ấy làm khổ cháu. Cháu bỏ cô ấy rồi thì chẳng thể nào lấy được một cô gái nào khác nữa cả.

-Tâm….chuyện này là sao con…..con đừng xúc động quá, đừng kích động. Có chuyện gì từ từ nói cho ông bà và mẹ nghe đi con. Có chuyện gì mà con lại tìm đến cái chết vậy.

-Con……Con……..Tùng….em xem đi……sẽ biết tất cả thôi…..anh….anh không nói được.

Anh nói rồi đưa tôi mấy tờ giấy anh vừa lấy ra và vài quyển sổ. Tôi cầm tờ giấy ra đọc thì đó là kết quả xét nghiệm của BV chợ rẫy và mấy bệnh viện khác. Tất cả đều có chung một kết quả là khả năng sinh sản của chị Như thì bình thường nhưng mà khả năng sinh sản của anh thì có vấn đề. Anh bị loãng tinh, số lượng tinh trùng trong tinh dịch quá ít, khiến không thể có con được. Các cuốn sổ cũng có ngày tháng đi khám bệnh và kết quả. Mẹ tuy có ngồi bên cạnh tôi, cũng ngó sang nhìn qua nhưng vẫn sốt ruột hỏi

-Làm sao vậy Tùng, anh hai con có chuyện gì.

-Chuyện này…..chuyện này…..anh hai….ảnh bị vô sinh, còn chị dâu thì vẫn sinh nở bình thường. Nên mọi người đừng trách chị dâu nữa.

-Có thật không vậy, đưa…..đưa mẹ xem nào…..

………………………

-Giờ thì mọi người biết rồi đó. Con bị vô sinh mà vợ con toàn là người phải chịu trận, bị mọi người nguyền rủa. Con muốn bỏ vợ con, để cô ấy đi lấy người khác, sinh con nhưng cô ấy quyết không chịu, vẫn muốn sống cùng con. Nên có lúc nghĩ quẩn con đã nghĩ đến cái chết để giải thoát cho con và cô ấy.

-Bọn con có thể xin con nuôi mà.

-Chúng con cũng đã nghĩ tới rồi, nhưng nếu mà vợ con bị vô sinh thì con sẽ nhận con nuôi, đằng này cô ấy sinh nở bình thường. Mẹ cũng là phụ nữ mẹ hiểu mà, có người phụ nữ nào mà không mong muốn được ít nhất một lần sinh con, được làm mẹ, được bế ẵm đứa con do chính mình sinh ra đâu.

-Giờ khoa học tiến bộ rồi, mẹ xem báo đài thấy nói có thụ thai nhân tạo đó, bọn con thử xem.

-Dạ, có mẹ ah. Trường hợp của con là bị vô sinh gần như hoàn toàn rồi. vì số lượng tinh trùng quá ít, kể cả có nuôi cấy trong ống nghiệm cũng khó để thụ thai. Chỉ có xin tinh trùng của người đàn ông khác thôi, nhưng mà cũng tốn kém lắm.

-Con đừng lo, cái ba lấy chồng việt kiều cũng khá, có thể nhờ nó giúp rồi mình làm trả dần.

-Dạ thôi mẹ, con nghĩ rồi, khỏi cần cái Liên cho rắc rối. Mà như vậy thì đứa bé cũng chắc chắn không phải là con của con, thế thì việc gì mà phải tốn quá nhiều tiền như vậy cho khổ.

-Con yêu vợ con, và con chỉ cần cô ấy thôi, chỉ cần cô ấy bên con thôi. Con có thể để cô ấy ngủ với người đàn ông khác và được làm mẹ. Con có thể chịu đựng được việc đó. So với việc phải xin tinh trùng của người đàn ông khác rồi thụ thai qua nuôi cấy và tốn rất nhiều tiền thì làm việc đó dễ dàng hơn.

-Nhưng nó không phải là con của con.

-Con chấp nhận được mà, vì con không thể có con nữa.

-Nhưng nhà này không chấp nhận một đứa cháu như vậy, không cùng huyết thống. Ông nội tôi giờ mới lên tiếng.

-Như, con tính sao.

-Con…..con thì tùy anh Tâm quyết định, anh muốn sao con theo vậy. Con chỉ biết là con yêu ảnh, và dù ảnh có bị làm sao thì con cũng vẫn sẽ bên anh. Mọi người đều biết con là trẻ mồ côi lại có quá khứ không tốt, vậy mà chỉ có ảnh là thương yêu con hết mực. Ảnh muốn con…con có thai với người khác nhưng con cũng không đồng ý. Ảnh nói như vậy thì ảnh sẽ dằn vặt suốt đời, và ảnh sẽ chết để con tự do vậy con mới chịu. Nhưng con chỉ sợ là có con với người khác, sợ nó sinh ra không giống ảnh, thì ảnh lại bị điều tiếng khủng khiếp và cả con cũng vậy nữa. huhu…..nói xong thì chị cũng bưng mặt khóc.

-Như ông nội vừa nói, nếu nhà con mà có thai với người đàn ông khác thì đứa bé không phải máu mủ và huyết thống nhà mình, ông bà và mọi người sẽ không chấp nhận. Mà như nhà con vừa nói nữa là nếu chẳng may đứa bé sinh ra giống cha nhiều hơn giống mẹ, thì nó hoàn toàn không có nét gì của con cả, mọi người sẽ đều biết đó không phải là con ruột của con. Nhưng mọi người đâu có biết con vô sinh, sẽ nghĩ là con là thằng bị cắm sừng, bị đổ vỏ và quan trọng hơn là sẽ nghĩ vợ con là một người đàn bà hư hỏng lăng loàn. Như vậy thì thật oan uổng và lại càng tội nghiệp cho cô ấy. Chính vì vậy nên sau khi đã thống nhất với vợ con thì chúng con đã đi đến quyết định và con muốn xin ý kiến của ông bà, mẹ và em Tùng. Vậy nên giờ con mới có câu truyện muốn thưa cùng mọi người.

-Con có chuyện gì thì con nói ra xem nào.

-Con đã đóng tiền để đi xuất khẩu lao động bên Nhật, lúc đó con nghĩ như vậy sẽ làm Tâm nản chí mà buông con ra đi lấy chồng khác. Rồi sau ba mất nên con lại xin hoãn, bây giờ con quyết định sau 49 ngày của ba con sẽ đi Nhật. Vợ con xin được ở nhờ nhà em Tùng.

-Uhm, con đi Nhật cũng tốt, vài năm cũng kiếm được ít tiền. Và bên đó phát triển biết đâu lại chữa được cho con. Con yên tâm, mẹ đã biết cái Như nó yêu con như thế, hết lòng với con như thế, mẹ sẽ đối xử tốt với nó.

-Dạ, con cám ơn mẹ.

-Thế còn việc có con thì làm sao. Hay là đợi con đi Nhật về, rồi có tiền tìm cách chữa trị.

-Dạ không ạ….chuyện này…..chuyện này…con….con muốn nhờ Tùng thụ thai cho vợ con ạ.

-Hả….con…….con….vừa nói cái gì.

-Dạ…xin mẹ bình tĩnh để con thưa chuyện ạ.

-Con….con muốn nhờ Tùng thụ thai cho nhà con vì nhiều nguyên nhân ạ. Thứ nhất là người trong một nhà dù sao cũng dễ nói chuyện. Con không thể đi gặp một người đàn ông xa lạ mà nhờ vả, mở lời rằng mong anh ngủ với vợ tôi đi, tôi cám ơn anh được. Thứ hai là nếu như vậy thì đứa bé sinh ra vẫn là máu mủ nhà mình, huyết thống của mình. Con của Tùng thì con coi như con của con mà hết lòng thương yêu cũng dễ. THứ ba nữa là nếu nó giống Tùng thì cũng không ai biết và không ai nghi ngờ gì vì hai anh em con giống nhau. Như cũng không bị tai tiếng. Cuối cùng là Tùng nó cũng lớn rồi, cũng có đòi hỏi và ham muốn thể xác. Con lại sắp đi Nhật mấy năm trời. Nhà chỉ có Tùng và vợ con là ở sài gòn. NHư vậy thì để vợ con chăm sóc chuyện ăn uống, vặt vãnh cho Tùng, và giúp Tùng thỏa mãn chuyện đó, để Tùng không đi bậy bạ bên ngoài. Tùng cũng thay con chăm sóc vợ con, đáp ứng nhu cầu cho cô ấy cho cô ấy đỡ thiệt thòi.

-Thôi…..con im ngay…..mẹ không muốn nghe nữa.

-khà….khà……Thằng này khá, ý kiến đó xem chừng cũng rất hay. Xảy cha còn chú, lot sàng xuống lia. Anh yếu thì em thay, âu đó cũng là chuyện tốt. được lắm….được lắm….mày đã trưởng thành ra nhiều…..ông ủng hộ.

-Mẹ……..mẹ…có đồng ý không ạ.

-Tôi……tôi…..việc này tôi không tham gia…..anh không cần phải hỏi ý kiến tôi…..anh em nhà anh cứ việc bàn bạc với nhau đi.

-Kìa mẹ….mẹ bình tĩnh…..có hại cho thai nhi đó. Tôi vỗ về mẹ.

-Tùng….em nghĩ sao…….anh…..anh cầu xin em…..mong em giúp anh chị chuyện này.

-Chuyện này……chuyện này đột ngột quá……phải để em suy nghĩ thêm đã….không quyết định ngay được. Thôi muộn rồi, để cho ông bà còn đi nghỉ, mẹ cũng cần nghỉ ngơi nữa. Anh chị cũng đi nghỉ đi, sáng mai còn dậy sớm lo công việc. Để em thắp hương cho bố xem bố có linh thiêng phán xét chuyện này như nào không.

Nghe anh nói thì tôi cũng rất muốn, rất hứng thú nhưng mà ở trước mặt mẹ và thái độ của mẹ như vậy thì tôi không dám.

-Hôm nay hai anh em mình ngủ với nhau nhé. Đã lâu rồi hai anh em không ngủ với nhau. Để mẹ và chị ngủ với nhau.

Anh hai muốn ngủ cùng tôi để có thêm thời gian, anh em tỉ tê rồi thuyết phục tôi.

-Không…..vợ chồng mày lại căn phòng kia ngủ…mẹ..mẹ ngủ với Tùng…..mẹ quen rồi, có như vậy mẹ mới ngủ được.

Mẹ cũng biết thừa mục đích của anh nên nhanh chóng can dự.
-Đúng đó anh, vả lại là nếu để chị ngủ với mẹ, mai chị lạch cạch dậy sớm đi chợ sẽ làm mất giấc ngủ của mẹ đó.

-Uhm, vậy được. chúc ông bà ngon giấc, mẹ ngủ ngon.

Nhà tôi mới được xây lại khoảng 2 năm nay, khi bố thăng chức lên phó giám đốc. Căn nhà ba gian gần giống nhà 3 gian bắc bộ. Chính giữa căn nhà là phòng thờ và bàn ghế tiếp khách, bên cạnh cũng có chiếc sập gỗ để các cụ ngồi mỗi khi có việc, hay là để bố dẫn bạn về ngồi sát phạt. Trước kia nó cũng là chỗ để hai anh em tôi ngủ. Một phòng bên cạnh là phòng ngủ của bố mẹ, nó là phòng ngủ vip, có đầy đủ nhà tắm và vệ sinh bên trong. Bên kia cũng là một căn phòng ngủ nhỏ hơn phòng của bố mẹ một chút, được chia đôi để 3 đứa con ngủ. Bây giờ thì ông bà đến ở và ngủ trong 1 trong 2 phòng đó. Từ ngày chị ba tôi lấy chồng việt kiều thì bố tôi lại nâng cấp xây thêm một phòng ngủ nữa, bên cạnh nhà bếp vuông góc với nhà chính. Phòng đó để vợ chồng chị ba khi về VN ở. Hôm nay mẹ chỉ anh chị hai ở căn phòng đó.

Khi mà ông bà đã vào phòng ngủ, anh chị cũng đã vào phòng của mình và đóng cửa, tôi mới đóng cửa nhà cẩn thận. Mẹ lúc này cũng đã đi về phía phòng ngủ. Tôi chạy nhanh lại ôm lấy mẹ từ phía sau, và thì thầm vào tai mẹ

-Mẹ lại đây với con đi.

-Đừng con. Con không nhớ là đã hứa gì với mẹ sao. Ở nhà phải cẩn thận đó, đi vào phòng đi.

-Lại đây một chút với con thôi mà, thắp hương thôi

-Định….định thắp hương cho bố anh để hỏi chuyện đó hả.

-Mẹ cứ lại với con là biết ngay, vài phút thôi.

Mẹ có vẻ cũng xuôi để tôi dắt lại chỗ ban thờ. Tôi lấy 6 thẻ hương và châm lửa đốt, rồi đưa cho mẹ 3 thẻ, tôi cầm 3 thẻ.

-Làm chi vậy, thật hả.

-Mẹ cứ làm theo con là được. Nói rồi tôi bắt đầu lẩm nhẩm khấn ở miệng. Lời khấn đủ nhỏ để ông bà trong phòng không nghe thấy tiếng ( ông bà cũng cao tuổi rồi và điếc nhẹ) đủ to để mình mẹ nghe thấy rõ tất cả.

…………….

-Con nam mô a di đà phật….con lậy chín phương trời…..Hôm nay là ngày….. Tín chủ con tên là Nguyễn Thanh Tùng, có chút hoa quả bày tỏ tấm lòng thành kính thỉnh các vị….., đồng kính thỉnh các vị tổ tiên dòng họ Nguyễn tại…., ông Mãnh, bà cô tổ dòng họ Nguyễn tại….. linh thiêng giáng ứng lô hương hưởng thụ lễ vật. nay con có việc muốn cáo yết với các vị tổ tiên của dòng họ. Con năm nay đã 19 tuổi, cái tuổi đã biết yêu và cũng đã đủ tuổi xây dựng gia đình, dựng vợ gả chồng. Con đã thầm yêu một người phụ nữ, và người phụ nữ đó cũng yêu con, cũng muốn làm vợ của con. Vì vậy hôm nay con cùng người phụ nữ đó đứng trước bàn thờ tổ tiên, xin các vị chứng giám cho con cho tình yêu của chúng con giành cho nhau, phù hộ cho chúng con được sống hạnh phúc bên nhau. Con xin hứa và xin thề trước liệt vị tổ tiên là sẽ suốt đời này yêu thương, che chở và ở bên cạnh người phụ nữ bên cạnh con đây. Oan nghiệt thay người phụ nữ đó lại là mẹ của con. Trước nay con đều giữ lòng thành kính với liệt vị tổ tông. Các vị đã là người trời, ở trên cao nhìn xuống soi sét con cháu, các vị như có mắt thần thấy được mọi việc. Con cũng không muốn giấu giếm các vị nữa, con biết tình yêu này là sai trái nhưng con không thể làm khác được. Con đã yêu cô ấy quá nhiều và chỉ muốn được sống cùng cô ấy như vợ chồng. Nếu các vị tổ tiên thấy không vừa mắt, vì nó loạn luân thường đạo lý, bại hoại gia phong của gia tiên tiền tổ, các vị có thể trách phạt hay cho con phải chết thì con cũng quyết không hối hận. Con còn sống thêm được một ngày thì sẽ yêu thương cô ấy và đối xử với cô ấy như vợ chồng một ngày. Nếu các vị không trách phạt, giơ cao đánh khẽ thì con cũng mong phù hộ độ trì cho chúng con sống đời hạnh phúc bên nhau, sinh con để tiếp tục thờ phụng các cụ. Nay trước anh linh của các vị tổ tiên ở đây con xin có vài lời cáo yết, và cũng có đôi nhẫn đính hôn để trao cho vợ của con mong các vị chứng giám.

Tôi để ba nén nhang trước mặt, lẩm nhẩm đọc những câu cúng mà tôi đã học gần đây, xong rồi vái ba vái và cắm vào bát hương

-Con…….Tùng…

-Còn con nữa sao, chả phải mẹ đã nói là muốn làm vợ con, điều đó không đúng sao. Nay anh dẫn vợ về cáo yết tổ tiên để tổ tiên chứng giám phù hộ cho chúng mình hạnh phúc. Tôi nói rồi rút từ túi ra chiếc hộp nhỏ đựng hai cái nhẫn, khẽ nậy nắp hộp mở ra, mẹ đã nhìn thấy cái gì bên trong.

-Đúng là như vậy, nhưng việc này mình đã nói phải bí mật mà.

– Đúng là phải bí mật, nhưng là bí mật với người sống thôi. Ở đây ngoài hai ta ra có ai khác đâu. Còn với anh linh những vị tổ tiên đã khuất thì mình không cần phải bí mật, có che giấu cũng không được. Các vị đó đã thấy hết mọi việc rồi.

-Con nam mô a di đà phật……………con là Huỳnh thị Thủy, là vợ của tín chủ Nguyễn Văn Đức, gia chủ của ngôi nhà này. Chẳng may chồng con mất sớm. và thật oan nghiệt là con có tình cảm sâu sắc với người con trai của con tên Nguyễn Thanh Tùng. Con thực sự yêu anh ấy và muốn được làm vợ của ảnh. Con biết mình làm vậy là sai, con có lời tạ tội với liệt tổ liệt tông, mong các cụ tác thành cho cuộc hôn nhân của chúng con.

-Mẹ Thủy, mẹ đồng ý làm vợ con không. Cho con được làm chồng của mẹ nhé, trước ban thờ tổ tiên đây con xin thề sẽ suốt đời yêu mẹ, chỉ mình mẹ mà thôi. Tôi đã quỳ xuống trước mặt mẹ, đưa nhẫn ra trước mặt mẹ.

-Anh……anh đứng dậy đi. Hihi, ai lại cầu hôn vậy bao giờ, ai lại mẹ đồng ý làm vợ con không. Mẹ vừa khóc vừa cười, khóc vì hạnh phúc và xúc động, còn cười là câu nói ngô nghê của tôi.

-con sẽ không đứng dậy nếu mẹ không đồng ý, mẹ đồng ý nhé.

-mẹ đồng ý….em đồng ý làm vợ của anh. Từ nay đã là vợ của anh. Em thật hạnh phúc và sung sướng biết bao. Cảm ơn anh, em yêu anh. Em yêu anh rất nhiều. Nhưng anh phải cầu hôn lại là: em đồng ý làm vợ anh nhé.

-Em đồng ý làm vợ anh nhé, Thủy đồng ý làm vợ Tùng nhé.

Mẹ không nói mà chỉ gật đầu nhẹ, nhìn tôi đầy yêu thương đồng thời chĩa bàn tay về phía tôi.Tôi lấy chiếc nhẫn nữ nhẹ nhàng, tỉ mẩn trang trọng đeo vào ngón áp út của mẹ. Sáng nay tôi xin tiền mẹ là để đi mua đôi nhẫn cưới này, trước đó tôi đã bí mật đo ngón tay mẹ nên chiếc nhẫn vừa khít với ngón tay mẹ. Cũng thật may cho tôi là kích cỡ nhẫn của cả tôi và mẹ đều là kích thước chuẩn nên cửa hàng có sẵn luôn, chứ nếu không thì phải đợi tầm 5 ngày mới có. Mẹ cũng lấy trong hộp chiếc nhẫn còn lại mà đeo vào ngón tay cho tôi.

Tôi đứng lên và lập tức tìm lấy bờ môi của mẹ. Mẹ cũng vòng hai tay ra lưng và cổ tôi, vò vào tóc tôi, hôn môi tôi say đắm như đôi tình nhân. Khi đã đê mê rồi thì tôi thì thầm vào tai mẹ.

-Mình lại bàn nói với bố, mong bố tha lỗi và chúc phúc cho mình đi.

-Người ta giờ đã là vợ của mình rồi, mình muốn thế nào thì thế đi. Nhanh lên còn vào phòng ngủ.

-Mẹ nói sai rồi.

-Sai chỗ nào mà sai.

-Phải là nhanh lên còn vào động phòng. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của đôi tân lang, tân nương. Cho con đụ mẹ nhé.

Tôi cũng đốt nén nhang, cắm vào bát hương của bố rồi vái và khấn

-Bố, mong bố tha lỗi cho đứa con bất hiếu này. Ngày mai là tròn hai tuần ngày bố vĩnh viễn ra đi, đứa con bất hiếu này mới dám đối diện với bố, mới dám nhìn thẳng vào mắt bố mà nói câu xin lỗi. Mong bố hiểu và tha lỗi cho con. Con biết con là đứa con mà bố mẹ yêu nhất trong ba anh chị em. Cũng đã gần một tháng kể từ ngày cuối cùng con được thấy bố, được nói chuyện với bố. Bố nhớ không, bố đã thều thào dặn con phải thay bố chăm sóc tốt cho mẹ. Và điều duy nhất mà con có thể tự hào với bố, và dám vỗ ngực sẽ làm được đó chính là làm được điều bố trăn trối – chăm sóc cho mẹ. Con biết bố vừa mất, linh hồn của bố vẫn phảng phất quanh đây, quanh ngôi nhà mà bao năm bố gắn bó hay ở căn nhà mà bố đã mua cho con. Và bố cũng biết được mẹ – người đàn bà của bố nay đã là người đàn bà của con. Điều cho con có dũng khí để đối diện với sự thật, đối diện với bố chính là mẹ. Con đã yêu mẹ, rất yêu mẹ, con muốn mẹ là của con, là vợ của con. Chẳng phải khi bố biết mình khó qua khỏi bố đã nói bọn con để mẹ đi lấy chồng khác sao và lúc đó con đã gào lên phản đối. Con biết rằng sẽ chẳng thể có người đàn ông nào yêu mẹ hơn con, chăm sóc cho mẹ tốt hơn con nên con mong bố – nếu bố vẫn còn yêu mẹ, vẫn muốn mẹ sống hạnh phúc thì hãy mỉm cười nơi chín suối vì đã có con làm điều đó. Bố cũng rất tốt với mẹ nhưng bố cũng không hoàn thành trách nhiệm của mình, không mang lại hạnh phúc cho mẹ bằng con, chắc bố cũng đã chứng kiến những tiếng rên siết trong sung sướng của mẹ, nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện nở trên môi mẹ khi ở bên con, điều bố chưa từng làm được. Con chỉ cảm thấy áy nấy và có lỗi với bố khi mà con đã quan hệ với mẹ từ lâu, và đứa con trong bụng mẹ là của con chứ không phải của bố. Con đã lập chí và lập lời trọng thệ là suốt đời này sẽ chỉ yêu mẹ, chỉ mình mẹ mà thôi nên đó có lẽ là đứa cháu nội duy nhất của bố, khi bố biết thêm tin buồn nữa là anh hai bị vô sinh. Vì vậy con mong bố, vì mẹ, vì cuộc sống hạnh phúc của mẹ – người đàn bà chung của hai bố con mình, và vì đứa bé, đứa cháu nội duy nhất của bố mà phù hộ cho nó được sinh ra an toàn, phù hộ cho con được mang lại cho mẹ hạnh phúc.

-Mình ah, em xin lỗi mình nhưng mà thực sự là em đã yêu Tùng khi nào mà chính em cũng không hề hay biết, để rồi không thể dứt ra được chuyện tình ngang trái này. Giờ em cảm thấy sẽ không thể sống nếu thiếu Tùng, cuộc sống sẽ không còn ý nghĩa nữa. Chỉ ở bên Tùng em mới cảm thấy mình hạnh phúc, viên mãn, và có những cảm giác, cảm xúc em chưa từng bao giờ từng có được với mình. Mong mình tha lỗi cho em, cho em được làm vợ của Tùng mình nhé.

Tôi chỉ để cho mẹ nói được đến đấy thì đã ôm lấy mẹ và quay mặt mẹ lại để mà hôn mẹ say đắm. mẹ cũng không ngần ngại mà đáp trả vì vừa tự miệng nói ra những điều lấn cấn trong lòng. Tay tôi khám phá xuống vùng tam giác thì ôi thôi nó đã ướt rồi. tôi thì thầm vào tai mẹ

-Để con bế mẹ vào phòng, mình động phòng nhé.

Mẹ e lệ gật đầu.

-Mẹ nói đi, mẹ nói để con bế mẹ về phòng đi. Hay là mình động phòng ngay tại đây cho bố xem nhé.

-Không, Thủy muốn về phòng. Mình ơi, mình bế em về phòng đi mình.

Tôi rất nhanh chóng đã bế bổng mẹ lên, đầu mẹ nép vào ngực tôi

-bê mẹ về phòng để làm gì hả mẹ

-Mẹ muốn Tùng bế mẹ về phòng để đụ mẹ, mẹ muốn được Tùng đụ, em muốn được mình đụ, bế em về phòng đi rồi chúng mình động phòng.

Khi đặt mẹ xuống giường thì tôi chợt nhớ ra là mình còn chưa tắm rửa gì sau một chặng đường dài. Tôi nói với mẹ

-chờ con đi tắm cái đã nhé.

-Ba lô mẹ mang vào phòng rồi, ở kia kìa. Tiện khóa cửa cẩn thận vào nhé.

Do về nhà chỉ một ngày nên tôi và mẹ bỏ quần áo chung vào một cái balo, khi mẹ về nhà thì đi tắm trước khi hai anh em tôi thịt gà.

Tôi vào trong nhà tắm ngồi vào bồn tắm thì bất ngờ mẹ trần truồng đi vào.

-mẹ…….

-em vào đây tắm cùng mình, chẳng phải mình từng muốn tắm cùng em sao. Với lại người ta đi vệ sinh rồi đi ngủ.

Mẹ kỳ cọ cho tôi và tất nhiên là không thể quên chăm sóc thằng nhỏ của tôi. Trong khi đó thì tôi cũng xoa bóp nhẹ nhàng hai bầu vú mẹ. Rồi bất ngờ mẹ bảo tôi đứng lên, tôi không biết mẹ định làm gì nhưng cũng làm theo. Mẹ quỳ cao trong bồn tắm và tôi thấy mẹ kẹp hai bầu vú vào ngực tôi mà khẽ nhún nhẩy và lưỡi thò ra liếm liếm vào đầu khấc.

-Sướng không.

-Sướng lắm mẹ, sao chưa thấy mẹ làm cho con bao giờ.

-Người ta vừa mới học được đấy. biểu người ta vào mạng đọc mà.

-Sướng quá, mẹ còn học được nhiều không, con muốn quá, mẹ làm cho con đêm nay nhé.

Tôi rất hưng phấn và háo hức muốn được xem mẹ học được những gì nên nhanh chóng kéo mẹ đứng dậy, đặt lên môi mẹ một nụ hôn rồi bế mẹ đi về phòng. Mẹ dẫy nẩy

-Buông mẹ ra…để mẹ đi tè đã…..

-mẹ cứ tè đi…để con bế cho mẹ tè. Tôi bế mẹ lại gần chỗ bồn cầu, căn cho mông mẹ ở vị trí gần dương vật của tôi mỗi khi tôi tè vì độ cao của mông mẹ hiện tại chỉ cao hơn dương vật tôi một chút.

-Như thế ra hết ngoài, bẩn….với lại xong còn phải rửa nữa.

-Mẹ cứ tè đi, mọi việc có con lo.

Không sao được mẹ cũng đành rặn và tè. Do không được thoải mái nên luồng nước tiểu cũng vương ra ngoài một chút nhưng mà tôi tôi tự điểu chỉnh mông mẹ được. Xong tôi bế mẹ hơi thấp xuống để căn cho ngón chân của mẹ chạm nút bật xả nước. Mẽ khẽ cử động ngón chân là được. Tôi bế mẹ vòng lại phía vòi hoa sen, bật vòi để nó xả nước vào bướm mẹ, rồi mới bế mẹ đặt lên giường.

Khi mẹ đã nằm lên giường thì tôi người đang hơi cúi xuống và mẹ đã kéo tôi lên giường.

-Để con tắt đèn bật đèn ngủ.

-Cứ kệ đấy, lên giường với mẹ.

Mẹ lao vào chồm lên người tôi, mẹ nằm đè lên người tôi, trần truồng trên người tôi, cậu bé nhanh chóng được cắm vào trong mẹ

-Em yêu anh, mẹ yêu con, lần này, hôm nay hãy để mẹ sống là chính mình con nhé.

-Con cũng yêu mẹ, mẹ hãy sống là chính mình đi, con muốn điều đó mà. Không để bất cứ cái gì cản trở cả. 4 bức tường này chỉ có công dụng che giấu việc của hai mẹ con mình trước người trần mắt thịt thôi. Chứ không thể che giấu được người âm, có khi bố giơ cũng đang đứng ở ngay đây để nhìn mẹ con mình.

Mẹ hôn tôi ngấu nghiến, bên dưới mẹ dâp liên tục, nước của mẹ chạy dài trên bụng dưới của tôi, lông bết lại.

-Mẹ….mẹ không để con bú lồn đã sao. Con muốn bú lồn mẹ.

-Mẹ nghén ít con ạ. Nghén ít nên nhu cầu của mẹ cao hơn, lúc nào mẹ cũng nhớ đến cảm giác ấy, thèm cảm giác ấy. Hôm nay mẹ hạnh phúc lắm, mẹ sung sướng lắm khi được con cầu hôn. Mới hôn hít thôi mà bướm mẹ đã ướt nhẹp rồi, nên không cần phải bú đâu. Mai rồi mẹ cho bú thoải mái chỉ sợ lúc ấy không muốn bú.

Những điều này tôi đã biết nên im lặng.

Mẹ thấy tôi không nói gì thì dập mạnh hơn, dập mãi cũng mệt nên nằm phục trên người tôi, tôi xoa lưng trần của mẹ, âu yếm như hai vợ chồng mới cưới

-Con yêu mẹ lắm, vợ của con

Tôi đè mẹ xuống, mẹ cầm cậu nhỏ của tôi cho vào đúng lỗ.

Tôi dập vào lồn mẹ nhịp nhàng, những tiếng nhóp nhép, những tiếng xào xạc khi lông lá chạm nhau, những tiếng rên siết và những câu ú ớ, khẩu dâm vang lên

-Yêu em đi anh, làm chồng của em đêm nay và mãi về sau di anh. ĐỤ cho em sướng đi anh, anh đụ em sướng lắm.

-Anh sẽ làm chồng của em mãi mãi, lồn này là của anh mãi mãi. Nói cho anh nghe đi, nói rằng cái lồn này là của anh mãi mãi đi. Mà từ bây giờ anh muốn em gọi của anh là buồi thay cho cặc, và địt thay đụ được không

-Vâng, mãi mãi là của anh, của anh từ lâu rồi, anh đã mang hạnh phúc đến cho em, cho em biết thế nào là yêu và được yêu, thế nào là lên đỉnh sung sướng, khoái lạc, đã cho em làm mẹ thêm một lần nữa. Lồn em là của anh mãi mãi, chỉ để cho con cặc, cái buồi của anh đụ địt vào nó thôi, cả cái con người em, tâm hồn em cũng đều là của anh mãi mãi.

-Em sướng không.

-em sướng lắm mình ơi. Mình đụ em sướng, mình địt em sướng, cái buồi to dài của mình địt cái lồn của em sướng quá….em sắp ra rồi mình ơi.

-Anh cũng chuẩn bị ra rồi.

-Anh ra đi, ra hết vào trong em đi, thật sâu vào..

Tôi ra trong mẹ ào ạt vào tận cùng tử cung mẹ. Mẹ quắp chặt hai chân vào eo và lưng tôi để cho mông nhô lên và tinh trùng không chảy ra ngoài.

Rồi tôi chìm vào trong giấc ngủ ngon lành.

……………………………….

Nhưng còn mẹ nó thì khác. Sau khi được hưởng trọn niềm hạnh phúc không gì lớn lao bằng khi mà được người tình quỳ xuống cầu hôn trước ban thờ tổ tiên, được nghe những lời nói yêu thương, thề non hẹn biển, thề độc đời đời kiếp kiếp chỉ yêu và muốn sống cùng mình. Chàng lại còn bất chấp tất cả, tự mình thú tội trước tổ tiên……Rồi lại được cái dương vật to lớn của nó làm cho sướng tê dại ngất ngây, các tế bào khắp cơ thể như thể kéo dãn ra, và dòng tinh ấm nóng từ cái dụng cụ đó phóng xối xả vào tử cùng mình, làm nàng đê mê trong cơn sướng tột đỉnh. Nhưng khi mà cơn sướng đi qua, khi mà nó đã ngủ say, tiếng thở, tiếng gáy phì phò đều đều thì nàng lại không thể ngủ như những lần trước. bao nhiêu lo lắng khiến nàng phải trằn trọc suy nghĩ mãi đến khi mệt quá mới thiếp đi. Và cũng đưa nàng tới một quyết định quan trọng.

Mẹ nó suy nghĩ về những sự việc xảy ra trong tối nay, suy nghĩ về câu nói của nó và vể cả những sự việc diễn ra từ trước đó. Tất cả khiến cho nàng thay đổi quyết dịnh của mình 180 độ. Đầu tiên là việc thằng Tâm vô sinh và muốn nhờ nó thụ thai cho chị dâu. Lúc đầu mẹ nó cực lực phản đối vì chẳng ai muốn người chồng trong mộng của mình đụ người khác cả. Nhưng sau khi nghe những lời nói mà nó nói với bố thì nàng đã buộc phải thay đổi suy nghĩ. Câu nói cứ văng vẳng trong đầu: Con đã lập chí và lập lời trọng thệ là suốt đời này sẽ chỉ yêu mẹ, chỉ mình mẹ mà thôi nên đó có lẽ là đứa cháu nội duy nhất của bố, khi bố biết thêm tin buồn nữa là anh hai bị vô sinh. Vì vậy con mong bố, vì mẹ, vì cuộc sống hạnh phúc của mẹ – người đàn bà chung của hai bố con mình, và vì đứa bé, đứa cháu nội duy nhất của bố mà phù hộ cho nó được sinh ra an toàn, phù hộ cho con được mang lại cho mẹ hạnh phúc.' Chàng quyết chí chỉ yêu mình, mà mình thì chỉ cố sinh được cho chàng đứa bé trong bụng này thôi, nó lại là con gái. Mà thằng tâm thì vô sinh rồi. Nếu thế thì chàng sẽ chịu sức ép cực lớn từ phía gia đình phải lấy vợ và sinh con trai để nối dõi tông đường. Như thế mình không thể phản đối. Còn nếu để chàng ngủ với vợ thằng Tâm để sinh con, nhất là lại sinh con trai thì đó là con chàng. Mà khi không ai biết gì đó là con thằng Tâm trên giấy tờ thì chàng cũng không chịu sức ép lấy vợ nữa, có thể sống cùng mình. Hơn nữa mình đã có lỗi với người chồng quá cố quá nhiều, nếu mà lại để cho anh ấy không có người nối dõi hương khói thì lại càng nhiều tội, không biết các đấng linh thiêng có trừng phạt không. Còn nữa, vợ thằng Tâm ngủ với chàng cũng tốt. Sắp tới mấy tháng cuối chu kỳ và sau khi sinh xong, mình không thể cùng chàng ân ái và con bé sẽ thay mình làm điều đó. Mẹ nó đã có quyết định.

Rồi nữa, mẹ nó nhớ lại trước kia, nó có quan hệ với chị ba của nó và xuất vào trong. Trước kia mẹ nó chỉ mong chị ba nó uống thuốc hoặc ở ngày an toàn. Nhưng bây giờ thì mẹ nó lại cũng muốn chị ba nó mang thai với nó.

Gần sáng nó tỉnh dậy, và thằng nhỏ lại chào cờ biểu tình. Mẹ nó cũng chiều nó như người vợ với chồng, để cho nó bú liếm chán chê rồi đút vào mà đụ. Trong phòng lại một lần nữa những âm thanh dâm dục vang dậy. Đang đến lúc cao trào cả hai sắp ra thì có tiếng gõ cửa. Là bà nội nó gõ cửa. Nó vẫn cứ hùng hục mà đâm vào người mẹ nó.

-Dừng lại đi anh, bà nội anh gọi đó.

-Anh sắp ra rồi để anh làm nốt, kệ bà. Em rên rỉ và nói dâm đi cho anh sướng anh nhanh ra.

-Bà bên ngoài nghe thấy.

-Ông bà điếc lòi, nói gần tai cũng phải nói to mới nghe thấy được, nói trong phòng này người trẻ ngoài kia cũng không nghe thấy gì đâu.

Vậy là những câu khẩu dâm, vô cùng dâm dật lại được thốt ra từ miệng mẹ nó để nó ra nhanh hơn. Lần này nó ra trong miệng mẹ nó để mẹ nó nuốt hết đỡ mất thời gian vệ sinh rửa ráy. Xong nó mặc quần áo và giả vờ uể oải ra mở cửa cho ông bà.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.