Giới thiệu 2 nhân vật mới:
– Hòang Bảo Yến: 16 tuổi, chung lớp với Bảo, bạn gái bảo. Cũng xinh, xấu xa ác độc, con gái cưng của giám đốc công ty GPS ( đang trên bờ vực lung lay )
– Lâm Bảo Tùng: 16 tuổi, bạn thân của Bảo. Đẹp trai, chủ bang Narei. Có mái tóc đỏ đô, đôi mắt tím hiền hậu. Nhà cũng chả phải dạng vừa. Sau này theo phe Hân =))
#######
Bước lên chiếc xe bmw 2 cánh màu đen, cô ngồi ở hàng ghê lái phụ với tư cách vệ sĩ, còn anh ngồi ghế sau. Đang chán nản bỗng anh liếc nhìn gáy cô ngạc nhiên ” hắn có cái cổ trắng mà nhỏ thật, như con gái vậy, không lẽ hắn là GAY ?? là thụ hả ?? ” Anh bật cười làm cô khó chịu.
10 phút sau, xe có mặt trước quán Bar The King. Có một cô gái mặc áo croptop màu đen, để lộ 1/3 vòng 2 thon như người mẫu của mình và quần đùi ngắn cũng tông với màu áo, đôi giày convert màu đen đế cao và một chiếc túi xách hàng hiệu. Thấy anh bước xuống, cô cười tươi vẫy – Cô là Yến, người mà anh tin tưởng nhất. Cô sở hữu khuôn mặt trái xoan kiều diễm, nước da trắng hồng rạng rỡ, đôi mắt to tròn với cặp len màu violet, đôi môi nhấn mạnh với màu thỏ son đỏ hồng. Trông cô đúng chất vị tiểu thư cá tính.
Thấy anh đám con gái trong Bar hét điên cuồng, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng bung 2 nút áo đầu và chiếc quần jean đen, kèm theo là chiếc áo khoác da cũng tông với màu của quần. Trông anh và Yến thật xứng đôi. Lại một lần nữa, đám con gái trong Bar hét lên, có người xịt máu mũi – ngất xỉu khi cô bước xuống. Cô diện một bộ vest đen và mái tóc hất ra đằng sau nhìn cô thật cuốn hút. Không ai nghĩ rằng cô là con gái. Yến lên tiếng:
– Anh chàng đó là ai vậy anh?
– Vệ sĩ – anh nhìn Yến cười ấm áp
– Đẹp trai đấy ! Không bằng anh thôi – Yến nói
Anh cười khì. * Bộp *
– Chào Bảo, Yến – Tùng xuất hiện vỗ lên vai của Bảo. Đám con gái lại nhập viện một lần nữa
– Chào Tùng – cả 2 đồng thanh
– Hôm nay dẫn anh chàng nào tới làm náo loạn bar vậy ? Đừng nói tôi tên đấy nhé – Tùng lộ vẻ mặt thích thú, đăm chiêu hỏi.
– Chính xác, xử nó giùm tôi, dám xem bổn thiếu gia không ra gì – Bảo ghé xát tai Tùng nói
– Tướng thế kia mình tôi là đủ – Tùng cười rồi bước lại chỗ cô. Đằng sau vọng lại tiếng của Bảo : “Cẩn thận nhá”
– Chào anh bạn, làm với tôi 1 ly nhé, tôi là chủ quán bar, hình như anh mới đến lần đầu, tôi là Tùng – Tùng cười nhẹ nhàng
– Xin chào, tôi là Thiên, thành thật xin lỗi vì tôi không biét uống – cô cười, đôi môi mỏng của cô khá đẹp làm Tùng đơ một hồi ” Chết tiệt, mình bị Gay hả, mai phải kiếm bác sĩ ngay mới được “
– Tôi khá thích bắt chuyện với anh, vào phòng tôi đi tôi sẽ cho anh biết một số tính cách của thằng Bảo. – Tùng mời cô
– Xin lỗi, tôi còn phải bảo vệ cậu chủ ! – Mặt cô đanh lại, nghiêm nghị.
– Không sao, nó vào phòng của tôi trước rồi, nếu anh muốn bảo vệ thì vô mà bảo vệ
– Vâng !
Giọng nói của cô làm Tùng lạnh buốt sống lưng vì chưa từng thấy người nào lạnh lùng như vậy. Tùng ngầm hiểu lý do vì sao Bảo nói cẩn thận. Nhưng trong suy nghĩ của Tùng lại suy nghĩ khác ” Hình như hắn không có cục Adam ” suy nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu Tùng.
* Cạch * cửa mở, cô bước vào thấy Bảo đang ngồi cùng với Yến và con có 2 cô gái ăn mặc thiếu vải. Khi cô cùng Tùng bước vào ngồi thì 1 cô bước đến chỗ Tùng, 1 cô bước đến chỗ cô. Ả vòng tay qua cổ cô, cô hất ra buông 1 câu lạnh lùng:
– Xin lỗi tôi không có hứng với loại như cô.
Tùng lên tiếng:
– Thiên, anh khá thú vị đấy
– Anh quá khen rồi
Theo kế hoạch của Bảo và Tùng thì 2 người sẽ chuốc say cô rồi xử 1 trận cho ra trò nhưng cả 2 không ngờ tửu lượng của cô khá tốt.
– Anh uống tốt vậy sao lúc đầu nói không biết uống ? – Tùng thắc mắc
– Không thực sự tôi uống rất tệ, luôn thua ba tôi – cô cười
– Dẹp đi ! Vào chuyện chính luôn – Bảo say mèm quát, anh đập tay vào bàn tính bay thẳng vào để đánh cô nhưng vì tính nhạy bén cô né được.
– Cậu chủ! cậu say rồi!- cô nói
– Để tôi đưa anh Bảo về – Yến nhếch môi rồi đỡ Bảo đi
Trong phòng chỉ còn lại Tùng và Hân, Tùng cũng nể tình bạn nên tính đánh vào bụng cô, không ngờ cô nhanh tay hơn, bẻ tay anh ra đằng sau và nói
– Anh muốn gì?
– Tất nhiên là xử lí anh rồi – Tùng đau đớn cứng giọng nói, vì khỏe hơn nên anh vẫn hất được tay cô
– Tại sao? – cô ngờ nghệch hỏi
– Vì anh dám đụng đến thằng Bảo, anh gan lắm đấy! – Tùng nói giọng đanh thép
– Ha.. thằng quỷ đó kêu anh làm vậy sao? – cô cười khinh bỉ
– Anh dám nói vậy ư?- Tùng tức giận đấm vào bụng cô, nhưng cô né được, xui thay lại vấp cái ghế, cả 2 té ngửa lên cái ghế sofa và…..tay Tùng đặt lên ngực cô…
– Mềm quá, anh..là con gái ư – Tùng ngạc nhiên, ngây thơ vô số tội hỏi
– AAAAAAAH!!!! – cô hét lên
– Bình tĩnh bình tĩnh!!! Anh là con gái thật sao??? – Tùng hoảng hồn hỏi cô
– IMMMM!! Cấm anh nói cho ai biết rõ chưa!!!! – Cô đỏ mặt hét lên mặt như muốn ” nuốt chửng” người đối diện
– Vâng!!!-anh đơ đơ, ngoan ngoãn trả lời như sợ cô ăn tươi nuốt sống mình- Tại sao cô lại giả làm con trai?? đừng nói với tôi cô muốn tiếp cận thằng Bảo vì nó nhà giàu nhé???
– Anh điên à, thiếu gì người sao tôi phải tiếp cận tên hách dịch đó? Công việc của tôi, và nó đòi hỏi tôi phải giả trai, hừ..hừ..- cô bực mình trả lời Tùng- Còn nữa, anh mà mách lẻo với tên đó thì không chỉ như vậy đâu, tôi hỏa thiêu anh luôn đấy – cô luờm anh
– Biết rồi, mà…làm bạn đi..hì hì, tôi hứa sẽ giữ miệng – Tùng hình như đã đổ cô rồi
– Nếu như điều đó làm anh giữ mồm giữ miệng – cô trở lại với giọng điệu lạnh lùng vốn có của mình
– Tôi đưa cô về!
– Được, dù sao tôi cũng không có xe về!
15 phút sau đã cô có mặt tại nhà hắn
– Cô… à nhầm anh ngủ ngon
– Anh cũng vậy – Hân quay lưng định đi vào trong thì Tùng hỏi nhỏ :
– Cô tên thật là gì?
– Hân, Nguyễn Lê Gia Hân – rồi cô đi, bỏ lại Tùng đứng cười một mình, thấy cô đi hẳn vào trong rồi Tùng cũng leo lên xe chạy về. Vừa chạy anh vừa nghĩ đến cô vừa cười thầm.