Rin rót trà, mời Tùng và Bảo ngồi, sau đó anh kéo ghế ngồi kế bên Tùng, đổ mồ hôi nhìn Bảo
– Sao có chuyện gì? Mày hiếm khi tới nhà anh lắm.
– Anh bảo là Thiên có 1 đứa em gái, tên Hân thì phải, đúng không – Bảo liếc nhìn Rin, Rin ngày càng sợ ánh mắt của Bảo, cố giữ bình tĩnh
– Ừ, Hân là em gái nó, con đó còn hơn mafia nữa, mà có chuyện gì?
– Theo em đoán thì nó là con ả đã đánh em như thế này – anh vạch tay có băng bó ra
– Sao mày biết, mày làm gì nó mà nó đánh mày? – Rin nhìn Tùng rồi quay qua hỏi Bảo. Anh lúng túng trả lời
– À..ờ..tính chọc Thiên xíu, qua nhà nó phá nhà rồi…”đùa” với ba hắn..
– Mày giỡn mặt với anh hả Thiên – Rin tức giận đập tay xuống bàn. Bảo cũng hơi ngạc nhiên trước hành động của Rin. Lúc này cũng đã chắc chắn được thủ phạm phá nhà Hân, Tùng mắt đỏ lừ nghiến răng ken két, Bảo lo sợ hỏi
– Có chuyện gì anh giận vậy? Còn mày nữa Tùng?
– Tao…tao thấy mày đi chầu diêm vương là được rồi – Tùng nói, liếc Bảo
– Tại sao? – Bảo thắc mắc
– Đụng vào Hân, coi như mày chết, Hân tuy có dáng người mỏng manh nhưng sức mạnh hơn tao với mày nhiều – Tùng lo lắng nói
– Ừ, thằng Tùng nói đúng đó, tao cũng từng chơi với Hân tao biết, có khi nó còn hơn cả tao – Rin đổ mồ hôi nhìn Bảo
– Em không sợ! Không ngán thằng nào con nào cả, thích chơi thì chơi – Bảo lúc đầu có hơi sợ hưng rồi lại hùng hổ nói
– Hổ báo gớm, phi vụ này cho tao rút nhé, tao còn yêu đời – Tùng nói với Bảo
– Mày bỏ bạn à, thôi cũng không ép mày, để tao tự giải quyết!
– Mày cũng đừng lôi anh mày vào, có lỗi với Hân và Thiên lắm – Rin chớp mắt nhìn Bảo
– 2 người đi chết đi, hừ! – Bảo bóp chạt ly uống trà sau đó đứng lên, leo lên xe đi về.
– Bây giờ làm sao anh? – Tùng nhìn Rin
– Anh không biết phải giải quyết sao nữa, Hân thông minh lắm, cứ để Hân lo – Rin trấn an Tùng
– Hân là con gái, nhìn người mỏng manh như vậy đụng vào ông trùm bar The King em cũng ngại..Bảo quen nhiều người trong mafia lắm – Tùng lo lắng
– Để anh giải quyết chuyện này với Hân, em về ngủ đi, trễ rồi – Rin vỗ vai Tùng rồi đứng lên
– Ừ vậy em về, anh ngủ ngon – Tùng chào tạm biệt
– Ngủ ngon! (Tình cảm quá hí hí hí :> )
….Còn về phần Hiếu và Hân….
Trong quán bar The King..
– Ê giờ bà tính sao, có thể nó thấy mặt bà rồi đó – Hiếu xoa đầu Hân
– Tui không biết, cái não chưa chịu hoạt động, cứ thử về nhà xem nó nhận ra tui chưa rồi tính – Hân lo lắng nhìn Hiếu
– Thôi được! Mà bà nghĩ nó có bỏ qua không?
– Người như hắn chắc gì bỏ qua, tôi cũng không để yên, phải làm sao trả thù được cho ba đã – Hân mắt đỏ hoe khi nhắc đến chữ “ba”
– Nín nín..tui thương..tui sẽ giúp bà về vụ ba bà, tui hứa sẽ chăm sóc cho ông thật tốt.. – Hiếm ôm Hân giỗ dành
– Tui cảm ơn ông với Rin nhiều lắm, không uqả là bạn tốt nhất của tui – Hân ôm trả lại Hiếu
Cả 2 đâu biết trong quán bar đang có đôi mắt có chứa lửa nhìn 2 bọn họ ôm nhau thắm thiết, đôi mắt của Yến như thiêu đốt Thiên, tuy câu chuyện của họ Yến chưa nắm bắt được nhưng đã kịp nhận ra người Hiếu đang ôm là Thiên, và Thiên..là con gái.. Yến bấm vào điện thoại và gọi thám tử
– Alo, ông đi tìm thông tin một người cho tôi được không?
[..]
– Tôi gửi hình sau
[..]
– Ok vậy đi
..Tút..tút..
– Hừ..cô giấu được Bảo không lẽ qua mắt được tôi? Đợi đi Thiên, giám ôm người con trai của tôi, còn tán tỉnh ảnh nữa..