Tôi nghe cả quán cười cái rần, tôi cũng đùa vậy thôi chứ biết đàn cmn đâu mà hát. Tôi chơi được ít bản ruột thôi, tôi đàn bài ” Con đường tình yêu” của Lam Trường ý mấy thím. Tôi gãi vài nốt rồi thì bắt đầu, ở dưới m.n im lặng hết…
………
“Có một con đường…mang tên là tình yêu…khi tôi bước một mình, đếm những nỗi cô đơn. Đếm khi từng làn gió thoảng..đến khi từng giọt mưa bay. Đếm từng tia nắng sớm mai…đến khi ngàn ánh sao rơi trong bóng đêm….
….
Có một con đường…mang tên là tình yêu..Một ngày khi e đến…sánh bước đi cùng tôi….có nắng ấm giữa mùa đông..có tiếng hát trong con tim cô đơn bấy lâu…..
…..Nào ngờ đâu duyên số..e đi với tôi một đoạn thôi..bóng e xa khuất dần…dấu nước mắt đêm cô đơn tôi quay về…và từng đêm a thấy nhớ e…quắt quay đêm đêm..
Và giờ tôi không muốn…bước tiếp đoạn đường kia…ngày e xa tôi …..giấc mơ kia đã tàn rồi…chỉ có thể yêu e thôi…tình a trao đến e rồi…từng tôi vẫn mơ về…ở đoạn cuối con đường..có..em”
( tôi để ý thấy Linh và Nghi đang nhìn tôi, ánh mắt thật la dịu dàng gì đâu, khác xa cái vẻ bá đạo thường thấy. Tôi quay sang tôi gặp 1 người quen, ai ư? Đương nhiên là không phải tụi thằng Ư và thằng béo rồi, người lạ nhưng quen thuộc. Người đó nhìn tôi mỉm cười, vẫy tay kiểu hello. Tôi gật đầu cười lại. Người đó ra dấu bảo hát rồi để người ấy hát, tôi gật đầu. Tôi nhìn qua thấy mấy đứa bạn nó nhìn tôi cười rồi gật đầu nó nhìn tôi như sinh vật lạ, nó tưởng tôi tự kỷ đây mà. Cái lũ dở hơi la nó thế)
Tôi làm nốt cái đoạn còn lại. M.n cũng vỗ tay khích lệ rần rần, cũng bắt chước nở lỗ mũi.
– Sau đây xin mời 1 người chị mặc áo màu trắng có hình con Masupilami to đùng phía trước lên hát một bai đi ạ. – Tôi nhìn ngừơ ấy nói.
Người ấy đứng lên, nói gì đó với mấy người gần đó, rồi đi thẳng lên phía tôi. Tôi nhường chổ định đi xuống thì bị gọi ngược lại.
– N đi đâu đấy? Hát với V một bài coi. – Chị V níu áo e ( chị V bạn của chị T và chị Y mấy thím còn nhớ chứ ợ)
– Dạ ok. – Tôi cời cười đành chấp nhận.
– N bik bài ” Sao út nở vội lấy chồng” không?
– Cái gì mà ” anh thương thương út lâu rồi…” Đó phải hok? – Tôi hát thử cho chị V xác nhận.
– Đúng òi, hát nhé.
– Oh chuyện nhỏ, hát nhạc trữ tình với nhạc sến là nghề của chàng mà. – Tôi cười hêhê
Chị V cười nhẹ cái, rồi quay qua với thằng đánh nhạc nói gì đó. Chợt lát tiếng nhạc vang lên…
…….
Tôi (cũng biểu diễn quơ tay múa chân): Anh thương thương út lâu rồi mà anh…anh hổng dám nói…
Để nay út bước theo chồng,.. trong lòng anh thấy buồn hiu…
Chiều chiều ra đứng bờ sông,… nhìn con nước ròng.. nước lớn
Liu riu bên lỡ bên bồi còn ai ngồi giặt áo đâu mà trông.”
Chị V nhìn tôi: Anh thương út lâu rồi mà sao,… sao hỏng dám nói…
Để nay út bước qua cầu, anh sầu anh nói lời thương…
Ngày nào hai đứa mình chung… bờ đê gánh lúa đi về
Anh thương không nói lời nào út mến rồi cũng chẳng dám hé môi
Tôi giơ tay kiểu tiễn đưa: .. Rồi ngày mai đây,…. út làm cô dâu mới….
Tới phương trời nào…. út còn nhớ anh không???
Chị V cầm tay tôi Kỷ niệm mênh mông… bao năm dài làm sao không nhớ
Có anh trai làng…. thương mà không dám nói ra
Tôi vờ rút tay quay đi ( vì tôi nhìn thấy 4 con mắt đăm đăm nhìn tôi). – Thời gian trôi qua,… út quên dần trong êm ấm..
Chỉ có anh nằm…. đêm đơn lạnh buốt giá tim đau..
Chị V quay xuống dưới: Rồi trời cao thương… cho anh gặp người anh yêu mến….
Mến yêu anh nhiều.. thôi anh đừng luyến tiếc chi em…
……..
Chị nhìn tôi cười cười: – Thấy vậy mà không phải vây nha, hát hay ghê. – Chị V nói nhỏ.
– Hì hì chị cũng vậy mà – Tôi cười hì hì mà cũng thấy ớn ớn với cái nhìn của 2 tên ngồi dưới rồi.
Tôi với chị V hát lời còn lại rồi thôi, trước khi té chị V còn véo má tôi nữa chứ. Bó tay, chưa kịp định thần thì yk như rằng Nghi lên tới nơi.
– Hát hủm? – Nghi hỏi tôi, tôi thấy rùng mình
– Ukm thì hát.
– Oh hát với e nhé.
– Oh. – Tôi gật đầu, chứ từ chối là xem như tự thiến.
…..quên mẹ bài gì rầu, hình như “cafe miệt vườn” vừa hát mà e nhăn mặt như khỉ, e nhớ là bị Nghi cắn răng cắn lợi mà bấu. Đau khiếp mà éo dám la. Hát xong đi lững thửng xuống. Linh véo vào hông tôi. Tôi suýt xoa, ngồi xuống khui bia.
– zDô đi bây, bữa nay sinh nhật thằng QT và TD mà. – Tôi nói
– Ờ ờ. – Thằng H.a gật gật đầu lia lịa
Tụi tôi cầm ly lên…1….,2……3 zDÔ!!! Happy birthday.
Thằng QT mặt nó ngơ ngơ như bò đội nón, thế là kèo này nó trả cmnr há há, có gấu là phải móc hầu bao. Tụi tôi quẫy hồi cũng hết cmn thùng, thằng QT cầm tờ hóa đơn mà mặt nó dài gần đụng tới đầu thằng để nó.
Tạm biệt, tôi chở con P và O về nhà cứ như taxi vậy, thế đã vậy còn gặp “ốc bu vàng” nữa chứ
Hoét hoét nó cầm cây ba-trắc ngoắt tôi vào như kiểu “vào đê cưng ơi”
– Bỏ mẹ ồi. – Mặt thằng T há ra.
Tôi chui ra khỏi xe,
– Vâng, chào a.
– Cho tôi xem giấy tờ xe, bằng lái. – C.a nói
– Vâng, e đi vôi quá bỏ bóp giấy tờ ở nhà rồi ạ. A thông cảm cho e nộp phạt nóng được không ạ? – Tôi nói.
– Đồng chí! Kiểm trả nồng độ cồn. – C.a này nói với c.a kia
– Vâng thưa trung úy. – C.a này nói với c.a kia.
Ôi vãi shit, maximum luôn.
– Không giấy tờ, không bằng lái, láy xe trong tình trạng say rượu. Lập biên bản đi đồng chí. – C.a nói rất dứt khoát.
Mẹ nhìn mặt láo lôz ế, không có 2 thằng cơ động là tôi đập nó rồi chứ đùa. Nó đưa biên bản cho tôi bắt tôi kí vào.
– Ơ giam xe à? – Tôi tròn mắt
– Ừ.
– Cho e đóng phạt đi ngay được không?
– Không.
Đù, ở CT mấy thằng này làm giá ế, ở SG a tụi may đi nảy giờ rồi.
– Vậy cho e xin phép gọi về nhà cái ợ. – Tôi chẳng đợi nó kịp nói, tôi móc đt gọi luôn.
– Alô, gì đấy ông a quý? – Thằng e họ bắt máy
– Ê nó đòi giam xe ông già tao kìa, mày coi gỡ được không? – Tôi nói
– Tên gì vậy? Chạy kiểu gì mà ông để bị bắt vậy?
– Đếu biết tao chạy bình thường, nó xét giấy tờ, tao bỏ nhà mẹ rồi, đo nồng độ cồn nữa full luôn haha. Mà nó là…ừ Trung úy X Y Z
– Đù, nó có gốc bự đó. Thằng mới chuyển công tác về, nó phách lắm.
– Kệ, nói chung bư hơn gốc ông 3 mày không?
– Thế ông nhờ ông 3 gỡ đi.
– M ngán nó hả?
– Haha.
– Thôi để t gọi sư phụ.
– Thôi để tôi.
Nó cúp máy, tôi thấy thằng c.a nghe đt rồi nó nói gì mà “vi phạm nghiêm trọng…giữ xe…không được”
– Alo – Tôi nghe máy thằng e
– Mẹ tôi nói nó đéo nghe. Đm nó đéo coi tôi ra gì, ông gọi chú Z đi
– Rồi ok. Bà nội cha nó
Tôi bấm gọi chú Z
– Alo.
– Dạ chú Y X Z hả? – Tôi cố tình nói lớn tên sư phụ cho tụi C.a nghe
– Ê dám kêu tên chú mày hả nhóc. – Chú Z giọng khàn khàn chắc sỉn cmnr
– Dạ con bị đồng chí trung úy X Y Z đòi giam xe con ạ, chú coi giúp con cái.
– Ờ để chú nói cấp trên nó. Mày yên tâm đi
– Nói liền nhá, nó đòi giam xe con kìa.
– Rồi rồi. Thằng đấy con của cấp dưới chú, mày yên tâm đi.- Ổng cúp máy.
–
Thằng c.a nó kêu tôi kí biên bản, nhìn cái mặt đắc thắng của nó mà dễ nóng. Tự nhiên nó móc đt ra, dạ một tràn.
– Không có gì nữa, a đi đi lần sau không bỏ qua đâu nhé. – Nó nói
Đệch mẹ tôi xém cười phụt nước bọt, may mà kiềm được. Mẹ kiếp nói gỡ gạt chút sĩ diện đây mà
– Dạ, cảm ơn a. Chào a ạ.
Tôi chui vào xe, thằng T hỏi
– Thế nào?
– Mấy thằng láo l… ấy mà.
Tôi phi xe về luôn, mẹ xui xẻo. Tối về xả xui mới được. Tôi chạy xe vào nhà, tôi đi tắm luôn. Để cho Ng và L đóng cửa nẻo luôn, tắm ra vào thấy L và Ng đang lườm lườm e.
– A thương thương út lâu rồi.
– Nhưng mà anh…anh hỏng có dám nói
Linh và Nghi, đứa tung đứa hứng vãi thiệt.
– Èo, hát hò thôi mà. – Tôi hiểu ý, tôi chối ngay.
– Xí, dẻo miệng. Hát hò mà nắm tay, nhìn đắm đuối. – Linh trề môi
– Đúng rồi. – Nghi hưởng ứng. Hai đứa tung hứng bày bản thật
– Èo. Thôi hai đứa đi tắm đi.
– Thay đồ rồi tắm gì nữa. – Linh nói
Tôi nhìn kỹ lại thấy hai đứa đã mặc chip rồi
– Ờ vậy đi ngủ thôi, mệt quá.
Tắt đèn và…….
– Á đừng có cắn. – Tôi la làn
– Làm nhẹ nhẹ thôi, đau e
– uk
– ưm…..ưm….ưm manh xíu yk
– Mệt quá, nghỉ nhé.
– Èo mới xíu thôi mà…nữa đi…
– Lạy thánh nữa tiếng rồi còn gì.
– Mới nữa tiếng, bình thường e làm cho a tới gần tiếng. Hok chịu…chiều đi mà.
– Thôi mệt lắm rồi, đấm này giờ mỏi cả tay rồi đây này. – Tôi càu nhàu
– Tại mỏi lưng chứ bộ, bình thường e đấm lưng cho a sao a không than vãn. – Linh chu mỏ
– A xỉn muốn chết đây, thấy đường đấm lưng với bóp vai cho e là may lắm rồi. Thôi a ngủ đây…
– Ứ chơi với a nữa. Gét đi ngủ