–
Hai đứa cười nắc nẻ, tôi ngồi nhịp nhịp chân, hai đứa nói chuyện với nhau om củ tỏi, nhìn hai chị e nó hợp nhau cũng mừng. Tôi đứng dậy đi lên phòng lấy cái ipad của Linh xuống nhà đọc tin tức xem có gì hot, tôi không thích đọc tin tức trên đt, màn hình nhỏ đọc lâu mỏi mắt. Một bàn tay choàng qua cổ tôi từ phía sau, tôi quay lại nhìn thấy Nghi đang nhìn tôi cười cười
– A xem gì đó?
– Xem tin tức thôi, e xong rồi à?
– Dạ.
– Linh đâu rồi e?
– Chị Linh đi ngủ rồi, kêu mệt.
– E cũng đi ngủ xíu đi, ờ mà chiều đi chơi với a không?
– Đi đâu?
– À thằng bạn học nó rủ qua nhà nó tiệc tùng gì đó.
– Thôi, bạn a không e đi làm gì chứ, quen ai đâu.
– Ukm, a hỏi thế thôi, chứ a đi nhậu dẫn theo vợ con lu bu lắm hehe
– Lu bu gì chứ, xí – Nghi véo nhẹ vào ngực tôi.
– Hì, e vào coi lấy gì đem lên phòng uống đi, a đi ra khóa cổng rồi a lên, ở đây hồi thấy nóng nực quá.
– Oke.
Tôi đưa cho Nghi cái ipad, đi ra khóa cổng để mắc công xảy ra vụ như hồi sáng nữa thì phiền phức lắm, tự nhiên cn đang yên lành mà bị phá đám. Tôi khóa cổng xong thì đi lên phòng, Nghi với Linh đã thay đồ từ khi nào rồi, khỏi nói thì mọi người cũng biết như nào rồi nhé,chỉ áo sơ mi và quần nhỏ thôi, Linh thì đã ngủ từ khi nào rồi, Nghi thì ngồi trên ghế chổ pc đu đưa cái chân, hình như e đang xem gì đó. Tôi lại gần thì thấy e đang đọc cái gì đó mà toàn tiếng anh, tôi hỏi luôn
– E xem cái gì đó?
E xoay lại nhìn tôi, e cười cười: – Đang xem tiểu thuyết Cuốn Theo Chiều Gió bản english. Hay lắm a xem không?
– No, i can’t speak english
– Èo.
– Mà sao giáo dục mầm non lại đi xem tiểu thuyết tình yêu nhỉ? Hèn chi con nít bây giờ 5 6 tuổi nó biết yêu hết rồi, chắc cô giáo dạy hư đây mà. – Tôi trêu Ng
– Í, có a dạy hư ý. E thấy hay thì đọc thôi.
– Sao không đọc ẩm thực cuộc sống có phải hay hơn không. Mai mốt còn nấu ăn nữa chứ.
– Xí, chả thèm. E đây biết nấu ăn mà xem làm gì. – Ng bễu môi
– Biết mà tối ngày chỉ “a ăn thịt chiên hay thịt nướng” – ôi, nháy giọng Ng
– Hihi
Nghi lại cười, “e có biết e cười là bắn hạ a không, cười gì ma wài thế?” Nhìn e trời trưa nóng mà mặc kiểu này cha con thằng nào chịu nổi chứ, nhưng cũng may trong phòng có điều hòa nên cũng kiềm chế nổi, không thì cũng đập một gậy chứ chả đùa. Tôi ngồi xuồng cùng e, tôi cầm chai nước lọc tu một hơi gần nữa chai, tôi nhìn sang thấy e dán mắt xem rất chăm chú.
– Rớt con mắt ra ngoài kìa.
– Hihi – E mỉm cười
– Sao không ngủ mà ngồi xem hoài thế nhỉ? Cho a xem Naruto với chứ.
– Lấy laptop đó mà xem, mà ai đời lớn già đầu còn coi hoạt hình chứ. – E cười đểu
– Thế bữa đứa nào coi pokemon?
– Hihi, bữa còn nhỏ, giờ lớn rồi.
– Èo, gì cũng trả treo được.
– Hi
Không lôi e ra đc khỏi cái máy tính đành chịu, ngồi nghịch e vậy, e lườm lườm tôi.
– Gì á?
– Đừng có sờ chổ đó.
– Sao vậy?
– Hồi ướt hết
Tôi cười hề hề pó tay e luôn, e ở riêng với tôi e nói chuyện vô tư lắm, còn có người khác thì không, tôi thấy e với Linh càng ngày càng giong nhau nhiều điểm, có lẽ hai người ở chung với nhau lâu ngày vã lại chị e phụ nữa hay tâm sự với nhau mà. Tôi ngáp dài ngáp ngắn
– E định không ngủ trưa luôn hả?
– Ngủ chứ, 5p nữa đi. – E nhăn nhó làm nũng mặc cả với tôi
– Èo.
Sao con gái nhiều khi không chịu hiểu cái vấn đề sớm hay muộn gì cũng vậy thôi, mặc cả được tí có được thêm gì đâu chứ, mà chắc cái tính mặc cả là bản năng của phụ nữ hay sao ý, tôi đi chợ với người nào cũng thấy mặc cả kinh khủng.
– Ờ tranh thủ đi, chiều a với e đi sửa xe cho e nữa.
– Thôi để sau đi cũng được mà, cần gấp lắm đâu.
– Ờ, mai mốt mất xe đừng có mà khóc nhé.
– Sao khóc, bữa nay e có khóc đâu.
– Lý do?
– Tại vì e biết có a lo cho e mà hihi.
– Èo, thế lỡ tương lai a bị nhỏ nào bắt cóc rồi sao.
– Có quỷ mà nó bắt cóc a í, thoy y ngủ nà.
– Chờ đợi nảy giờ có nhiêu đó.
–
Tôi bay lên nằm cạnh Linh kute của tôi đang nằm chu ass ngủ ngon lành, nhìn cô nàng đi có mấy bữa mà bị bắt nắng hai bàn tay đen trũi, nữa đen nữa trắng chổ cái bàn tay nhìn nó cứ hài hài thế nào ấy. Cô nàng chẳng lo giữ gìn thân thể gì cả, nghĩ lại thấy yêu lắm cơ, L toàn lo cho tôi còn hơn cả bản thân ý chứ.
……..
Bầu trời chiều, ánh nắng vàng phản chiếu lên những gợn mây tạo nên một màu hồng của buổi nắng hoàng hôn, từ trên cao nhìn xuống cả một khu toàn màu hồng, trời chiều mát mẻ nên tâm trạng rất thoải mái. Linh đi ra, e đứng cạnh tôi mặt e buồn buồn, e mỉm cười. Ánh mắt e xa xăm như nhìn về một khoảng không vô định nào đó, tôi thấy vậy nên hỏi e
– Sao zậy có chuyện gì buồn sao, kể cho a nghe nào Linh ngoan.
E xoay người qua nhìn tôi thật lâu rồi e cũng bắt đầu câu chuyện.
– Bữa e đi tiệc đó, có mấy người chị e họ cũng vui lắm, hỏi e này nọ, rồi có bạn trai chưa v.v… E kể chuyện của e với a rồi cả Nghi nữa, có người nói…..(e ngập ngừng) ừ nói e ngu, tay 3 như vậy rồi sớm muộn gì a cũng bỏ e, rồi nếu có sống cũng hok hạnh phúc. Rồi e mới nói thì đó là con đường e đã chọn có gì e tự gánh chịu. A có thấy e ngu ngốc lắm ko – E nhìn tôi, đôi mắt long lanh nhưng thoáng buồn.
– E ngốc lắm. – Tôi búng ngón tay lên trán e. – Dù ai nói gì với e đi nữa, thì e hay biết là đối với a thì e là một là duy nhất là không thể thay thế, mặc kệ thiên hạ có nói gì thì e Gia Linh và Bảo Nghi vẫn sẽ phải là vợ của a, a luôn dành tất cả tình cảm cho hai đứa. Trừ khi hai đứa rời bỏ a và không yêu a nữa.
Một bàn tay, một người còn gái ôm tôi thật chặt, không phải Linh mà là Nghi, e ôm tôi từ phía sau, một bóng dáng nhỏ bé cũng tựa hẳn vào lòng tôi. Tôi đứng giữa, thật ra tôi cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống này trước đây, đứng ở giữa mà có người ôm trước ôm sau thế này, cảm giác rất khó tả nó cứ lâng lâng như say rượu vậy. Linh thủ thỉ nói
– Nghe a nói vậy e vui lắm, e sẽ bất tất cả vì tương lai của mình. A đồng ý không?
– ukm. – Tôi gật đầu.
– À mà chuyện hồi nảy e nói dối a đó, hok có ai nói gì đâu hihi, thử a thôi á.
Nói dứt tiếng hai đứa cười khúc khích, tôi thì ngơ ngơ như bò đội nón vậy. Haizzz biết nói gì nữa giờ, bị troll vố đau quá mà. Nhưng kệ nghe Linh nói câu lúc nảy cũng mát lòng mát dạ thôi bỏ qua cho hai đứa, không thì tôi lôi vào cho lên bờ xuống ruộng chứ chẳng đùa.
– A không đi với bạn à, trể rồi đó. – Giọng nói dịu dàng của Ng vang lên làm cắt đứt cái suy nghĩ của tôi
– Thời gian cao su mà, giờ này còn sớm chán. Khi nào thằng T rủ a mới đi.
– Đi nhậu nữa hả? – Linh ngước mặt nhìn tôi
– Lâu lâu mà. Hề hề cũng ngứa nghề.
– Về sớm nhé, e đợi cửa. – Ng nói rồi e lại mỉm cười.
– Không về sớm cho ngủ ngoài luôn chứ đợi gì, chị e mình ngủ trước..