Gấu kute và cực kỳ bá đạo – 26 – Botruyen

Gấu kute và cực kỳ bá đạo - 26

– Anh……a bị sao zậy? E thấy hôm nay a lạ lắm, có gì nói e nghe đi..- Con nhỏ ấp úng.

– Không có gì đâu? Mai chiều tối khoảng 6 7h gì đó e có nhà không? – Tôi hỏi nhỏ, mà tôi cũng chẳng biết tại sao tôi lại hỏi nữa.

– Thì e tối ngày ở nhà chứ có đi đâu đâu? Có gì không a? – Con nhỏ nói giọng nghe thật là êm tai, khi ngủ không ngờ con nhỏ có giọng dễ thương đến lạ.

– Mai đi rồi biết…cũng gần sáng rồi e ngủ đi….a cũng ngủ đây…….

– Dạ, a ngủ ngon. – Con nhỏ này cũng lạ à nha, dạ re re.

– Chúc….e…ngủ ngon. – Tôi cũng ấp úng, khó phát âm quá, đúng là mấy cha nội tạo ra chữ viết này thiết kế cái câu gì mà khó nói dễ sợ.

– A cũng vậy…..- Nhỏ cúp máy.

Tôi nghe thoáng câu nói “yêu a” lọt vào đt khi con nhỏ chưa kịp tắt máy. Tôi cũng lơ mơ, thôi kệ cứ nghĩ là nghe nhầm đi. Tôi quay lại định bước vô, tôi chợt sững người. E của tôi đứng đó, ánh mắt hiện lên một nét buồn, ko phải buồn kiểu này nọ đâu nha, ánh mắt buồn ngủ ý.

– Sao a không ngủ đi. – Linh dụi mắt, mặt còn ngu vì ngái ngủ.

Định nói làm hai shọt giờ tỉnh mẹ rồi ngủ gì nổi, mà nghĩ lại nên thôi.

– A không ngủ được, e không ngủ đi ra ngoài này gió lạnh lắm. – Tôi nói, mà tôi có cái tật buổi khuya là nói chuyện nhẹ nhàng mà tình cảm lắm( Linh hay khen vậy)

– E quay qua mà không có a, e thức giấc luôn,….đi ra thì thấy a nè. – E đứng ngó ngó tôi, e mặc mỗi cái chip, ngực thả rong.

– Ừ a gọi đt cho chị M e. – Tôi nói thẳng luôn, bởi vì tôi ko muốn giấu e làm gì.

– Dạ, mà sao a đt khuya quá vậy, sáng không gọi được hả? – Linh nói, nhưng ánh mắt đượm buồn.

– Ngốc, lại đây. – Tôi kéo tay e.

E ngoan ngoãn như con mèo, e rút vào người tôi, tối thơm lên tóc e, khẽ vuốt mái tóc dài của e, tôi ôm ghì chặt e hơn. Tôi nói.

– A chỉ muốn hẹn chị của e ngày mai đi một buổi cafe với, a muốn tặng M một bó hoa, thay cho lời cảm ơn của a dành cho M. A không thể không làm gì được, không làm a lại thấy cắn rứt, có thể làm rồi a sẽ thấy thanh thản. E đừng có nghĩ linh tinh rồi buồn nhá, ngta có cho a một núi vàng a cũng không đổi e đâu, nói gì là M. – Tôi nói, lời nói thật lòng nhất trong ngày của tôi.

– Dạ e bik òy. Tại làm mặt buồn coi a có thành thật không? Chứ nảy giờ e đứng sau lưng a mà a đâu bik, người gì mê gái thấy sợ. – E lườm yêu tôi, tôi thấy ớn lạnh, ko lẽ muốn nữa sao trời?

– Yêu cái này thôi. – Tôi đưa tay xuống đũng quần e, tôi cười nham nhỡ

E đấm tôi cái thụp rồi chạy te te vào giừơng, rút mình vào chăn. Tôi đi vô, khép cái cửa ban công lại. Leo lên nằm giữa hai e gấu bé bổng của tôi, tôi chìm sâu vào giấc ngủ.

………
Cái ngày 14/2 năm nay nó làm cho tôi nhiều cảm giác khó quên. Vui có, buồn có, xúc động có, bức xúc cũng có, mà sướng cũng có nốt.

11h tan ra, thấy lút nhút là người, có mấy a cầm bó hoa, hộp sôcôla trên tay, đứng đợi người yêu hay má trẻ, có mấy thanh niên nhanh chân tặng trước, có cha làm màu quỳ xuống tặng yk như kiểu cầu hôn, chuối đéo chịu được. Quỳ làm mẹ gì? Chẳng qua cũng là 14/2 thôi mà, cũng bình thường như bao nhiêu ngày khác chỉ có 23:59:59 chứ đéo bao giờ có 24:00:00. Gặp tôi thì phải làm mặt ngầu lên, cầm bó hoa đập thẳng vào mặt con gấu phán “có lấy không? Không lấy bố tặng đứa khác”. Thế mới gọi là có nghề, thế gái nó mới sợ, sau này nó mới nghe lời mà không bao giờ leo lên đầu mình mà nó ỉa lên trên đó. Mà theo như già mập (a họ) thì già mập nói như này ” tìm vợ nên tìm nhưng đứa dzú to, đa số loại này về làm vợ nó ngoan, nói gì nghe đó. Còn lấy vợ dzú lép, đa số con nào con náy đều mọc nanh”. Tôi thấy lão nói đúng quá xa đúng, vợ lão zdú lép xẹp. Gấu tôi thì đứa nào cũng tròn, bởi vậy tôi nói gì nó nghe đó, có cái kêu nó tỉa tóc con bé nó không tỉa thôi( đùa thôi, tôi chưa biến thái vậy đâu) phi con xe chạy lật đật sang cửa hàng hoa của cô G để có cái mà đi đón gấu, cho gấu nở lỗ mũi với mấy con hot girl chung trường, dù gì nhan sắc của mấy e hot girl cũng chẳng khác mấy con đười ươi trong sở thú. Gặp tôi là người yêu của đám đó 14/2 dám tôi vác nguyên quầy chuối tôi tặng chứ chả đùa.

Qươ cái bó hoa chà bá, chạy xe ngoài đường biết bao nhiêu e dòm ngó, nữ sinh có, sinh viên có, văn phòng có, bán vé số có..chắc mấy con nhỏ đó có chung 1 suy nghĩ rất giản đơn ” ước gì a ấy tặng cho mình”. Tôi cũng nở hoa trong lòng quá xá, đẹp zai khoai to, xh giỏi, thêm hào phóng nữa, nguyên bó hoa to đùng che khuất tầm nhìn lái xe luôn mà. Tôi chạy tới trường Linh, tôi thấy Linh đỏ mặt hết trơn hết trọi, tôi thấy có thằng cứ lãi nhãi gì đó theo Linh, e ngoe nguẩy bỏ đi, thằng mám gái cầm bó hoa hộp sôcôla mặt dày đi theo, nhìn bộ dạng nó chắc mặt dày dữ dội, da Trâu chắc xếp thứ hai sau cái da mặt nó, người gì xấu trai, mỏ nhọn mắt bồ câu, lổ mũi bò. Linh của tôi cũng chảnh thấy rõ, cái tụi kia lố nhó theo cổ vũ thằng xấu trai kia, thằng nhỏ như được tiếp thêm động lực, cứ bám theo Linh, Linh thì cứ đi đi lại lại, mặt ngó dáo dác, coi bộ đang ngóng tôi. Mà Linh của tôi xinh, điện nước đầy đủ, nói chung ko chê được chổ nào ( ngoài chổ hay hành hạ tôi) nên Linh chảnh là phải.

Tôi ngó thấy thằng H với con O hai đứa nó đứng cười đểu, mà hai đứa này cũng kì, có hoa rồi thì cũng giải vây con gấu tôi chứ. Thấy Linh cứ vùng vằn với thằng kia, tôi thấy thôi tới lúc giải vây cho e rồi, để hồi Linh ko kiềm chế được tháo guốc đập vô mỏ thằng kia cho bớt nhọn cũng nên. Tôi chạy lại gần nghe giọng Linh la chót lói.

– Tui nói không là không, tui không có nhận hoa của bạn đâu. – Linh hắt cái bó hoa thằng kia ra.

– Thế có nhận hoa của a không? – Tôi cầm bó hoa có lẽ cũng to gấp 10 lần bó hoa của thằng mỏ nhọn.

– Có ạ. – Linh nhìn thấy tôi, mắt sáng lên, e như nhảy lên vì mừng rỡ, không biết mừng rỡ vì bó hoa hay là mừng rỡ vì tôi gỡ rối cho e nữa. Linh bay ôm hun tôi cái chụt. Rồi như e ngớ người khi phát hiện điều e vừa làm, mặt e đỏ như gấc, cầm bó hoa leo vội lên xe, up mặt vô lưng tôi. E nói lí nhí kiểu ngại

– Đi lẹ lẹ đi a, e mắc cở chết đi được. – L kéo kéo áo tôi.

Tôi rồ ga đinh phi đi, nhưng chợt nhớ, tôi làm mặt lạnh te cô hồn nhìn trừng vào cái đám cổ vũ.

– Tui bây giỏi cổ vũ không? – Tôi nói, thấy im re hết nên tôi phóng xe đi. Tôi nghe giọng thằng H í ới phía sau, tôi lơ luôn. Phi ầm âm về cho mấy thằng chạy SH ngữi khói chơi. Tôi đưa chìa khóa cho Linh mở cổng. À sẵn nói luôn, tôi cố tình khóa cổng là vì không cho Nghi lò mò qua, để chiều đón e nó còn có cái mà bất ngờ.

Linh cầm bó hoa nhảy chân sáo vô nhà, miệng hát lí nhí, nhìn coi bộ vui vẻ yêu đời lắm à nha. Tôi cất xe xong, đi ra nhìn Linh cười ngoác miệng ra tận mang tai.

– Không đi zô đi, làm gì cười nhưng khùng zậy? – Tôi trêu e

– Tại vui, mà sao a mua nhiều hoa cho tốn kém vậy? Nhưng mà e thích lắm.

– Èo.

– Mà số 2 này là gì zậy a? – Linh chỉ cái ngón tay xinh xinh của e lên chổ mấy cái hoa hồng xanh được xếp thành số 2 giứa cái đám hoa đỏ, nhìn cô G gói hoa công phu ghê.

– À đó là tròn 2 mùa valentine đó. Cứ mỗi năm lên một số, tới số 99 là nghĩ được rồi. – Tôi nói

– Ai thèm a tới số 99 chứ, tới 98 thui hí hí, mà lúc đó già rụng răng mà valentine gì nữa. – Linh cười khúc khích

– Già thì già mà mần ăn được là còn valentine. À mà tối nay được hưởng không ta? – Tôi nói vu vơ.

– Dạ có. Tối e đấm bóp lưng cho. – Linh nói dịu dàng mà tôi nghe muốn té xỉu. Bóp lưng nhầm gì tôi thích bóp chổ khác cơ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.