Gấu kute và cực kỳ bá đạo – 22 – Botruyen

Gấu kute và cực kỳ bá đạo - 22

13/2/2015 NGÀY KHÔNG THỂ QUÊN VÌ CÁI BÍ MẬT ĐỘNG TRỜI ĐỘNG LÒNG MÀ TÔI CHƯA TỪNG BIẾT.

Sáng thức từ 4h sáng, chẳng phải tốt lành gì đâu, tại nghe tin hôm nay a đại mãn hạn 1năm 6 tháng thù vì cái tội cố ý gây thương tích, mà a đại ở đây là ai? Chú út K ư? – Không, ổng chỉ là đại bàng, còn tên này là na ná con đại bàng con. Mà nói đâu xa cái lão mắc dịch a họ tôi chứ ai, số má nức trời, mặt lạnh như tiền, liều mạng có hạng, mà dỡ hơi cũng thuộc dạng thâm niên. Mà thằng chả có làm cái cứt gì đâu, tại thằng nhóc trẻ trâu đéo biết lão, chữi “đậu mớ” lão, lão cho gãy cmn cái chân kèm theo ít cái sươn sườn gia vị thêm vào là dập lá lách phải chuyển cmn lên Chợ Rẫy. Ổng gét nhất trên đời là ai đậu mớ lão, trừ mỗi ông già lão và những người chú bác như lão gia nhà tôi và chú út chẳng hạn, ngoài ra ai mà lỡ miệng đậu mớ lão thì nên xác nhận tư tưởng ăn cơm viện, tôi còn không dám nữa là…tôi sợ lão như con mèo sợ con chó vậy, tôi sợ cái vụ dở hơi với bựa bựa của lão. Du đãng coi hoạt hình, ăn kẹo, đọc tiểu thuyết, mẹ kiếp già đầu làm như con gái. Mà được cái lão giống tôi vụ coi hoạt hình Kể sơ về lão tí nữa.

Lão thuộc về thể loại được xếp vào hàng anh đại, máu nóng võ công cao. Có vợ chưa có con ( chắc yếu sinh lý ) số má thì ngất trời mà tuyệt nhiên đéo có đàn em, chỉ có mỗi 2 người đàn e, mà ai xa chính là cái lão Tr với a H chứ ai, nội cái đám e út của hai ổng cộng lại chắc cũng ngồi chậc cứng cái sân vận động CT. Thế mà cỡ giang hồ cấp nhưng tôi mới biết lão còn mấy thằng choai choai có ai biết lão là giang hồ, lão mặt lạnh như tiền, thích cà rỡn, nói chuyện như triết gia, đôi khi đứa nào không biết cứ tưởng lão là giáo sư tiên sĩ tâm lý học cũng nên. Mà kể ra lão cũng hay hay, lão khoái xem Naruto như tôi vậy. Bữa lão đi tù papa tôi lo la ok ngay, nhưng ông già của lão bảo để lão đi cho bớt cái thói côn đồ, papa thôi thì vai e nên cũng không có ý kiến nhiều. Thôi thì cho lão đi cho nó đổi không khí, cho biết trường trại với người ta. Mà theo cái tính của lão thì tôi nghĩ là khi lão mới zô trại chắc rũ thằng quản giáo ra bật co luôn chứ chả đùa, ai đi tù tôi con lo chứ lão đi tù tôi lo đéo gì, tướng như trâu nước, cỡ Lý Đức cũng phải ngưỡng mộ. Mà thôi đéo nói về cái lão mắc dịch này nữa…

4h30 cầm tay lái bon bon đi lên trại giam B4, chạy xe lạnh bỏ mẹ đi ấy, cái ex 135 thì tôi cứ cho nó cứng tay ga. Tới nơi khoảng 6h sáng, thấy cha canh cổng tôi móc gói thuốc ra mời lão gạ hỏi thăm

– Dạ a cho e hỏi tù Hoàng Thiên V khi nào được ra vậy a, ổng nói hôm nay mãn hạn. – Tôi châm lửa cho hắn. Tôi ít khi làm cái vụ này, mà thôi vì ông a quý hóa nên tôi nhẫn nhịn.

– Chú e là gì của a V? – Hắn nghe tên V cái mặt hắn dãn ra.

– E là e họ a V a ợ. – Tôi nói

– Ờ, a V khoảng 8h mới làm thủ tục xong e, giờ này con sớm chưa làm thủ tục được. – Hắn trả lời

– Dạ vậy thôi xíu nữa e quay lại. – Tôi nói rồi té luôn

Đi ăn sáng cafe cà fáo cho thơm râu đã, được cán bộ gọi bằng a chắc lão cũng số má dữ dội à, tôi lại nghĩ có khi lão rủ rê thằng quản giáo chơi bật co thật chứ chẳng đùa.

Tầm 7h50 tôi quạy lại ngồi trước cổng hút thuốc nhịp nhịp chân đợi lão, lý do vì sao vợ lão éo đi rước ư? Tại vì tôi giành đi ấy mà, lâu lâu thiếu lão bựa bựa đâm ra nhớ lão, có lão cũng vui. Ngồi đợi lâu bỏ cmn luôn, hồi tôi thấy cha nội nào béo cỡ su mô, áo thì mặc bày đặt cở hai cút, nhìn muốn đập cho một trận.

– Hey, đại ca!!! – Tôi gọi lão.

– Ê thằng e. – Cái mặt cu hồn của lão nhe răng cười đi te te lại chổ tôi.

– Đù trong trại nó nuôi a tốt nhỉ? Chắc bọn này có tài chăm nuôi heo. – Tôi đểu lão

– Heo mẹ mày, tao ra được tao mừng thiếu điều muốn khóc luôn, ở trỏng đánh cờ với mấy thằng cha quản lý trại chán thấy cm luôn. – Lão rưng rưng như sắp khóc thiệt. – Ủa mà chị dâu mày đâu? Không đón tao là thế nào?

– E kêu chị dâu ở nhà mở tiệc săn đại ca về, chị đòi theo. E kêu xe máy đòi theo kiểu gì. Mà đại ca ra trại ở dưới mở tiệc yk như Việt kiều về nước, lão Tr đang đi quay heo nữa mới ghê chứ.

– Èo…thôi chở tao về đi nhớ nhà muốn chết rồi. – Lão leo lên xe. Tôi đưa cho cái nón bảo hiểm thì lão càm ràm

– Ủa tới giờ mà nó chưa bỏ cái luật đội nồi cơm điện ra đường hả?

– Vl thôi đội lên rồi về nè cha nội.

Lão cười cười, tôi phi xe thẳng luôn, mà đệt vợ lão thật chứ, tôi chạy khoảng 70 80 mà lão cứ la làng kêu tôi chạy chậm. Vào trại ra lá gan bị teo luôn hay gì rồi đéo biết.

– Uống lộn thuốc hả cha nội?

– Mày làm ơn chạy từ từ, để cho tao về được tới nhà cái.

– A đại thích đùa nhau à? Tay lái lụa mà giỡn. Cứ ngồi yên đê

Tôi phi ào ào luôn, may éo có ốc bu vàng. Tôi chở thằng chả về làm tôi muốn té xỉu, lão rưng rưng nước mắt chứ, cứ như bị đày ra Côn đảo 20 năm mới về nhà vậy. Ở đây e út nhóc hết mà lão éo sợ mất số, mà chắc lão cũng chẳng lo, vì số lão là cái số dễ gì mất được, ae nể lão một cây.

Ở nhậu nhẹt bết nhè với mấy a đại chị đại đồ xíu cũng quất cmn cần câu, xin kiếu đi zìa tối qua chơi tiếp. Tôi loạng choạng chạy về nhà, hú Linh ra mở cổng. Thấy cái dáng Linh chạy te te ra

– Xỉn rồi hả? – Linh nhìn tôi lườm lườm

– Chưa, còn chạy xe được mà xỉn gì mà xỉn. – Tôi trả treo rồi phi xe vô nhà, vừa vào tới nghe thoang thoảng cái mùi đồ kho, không biết Linh được sư phụ nào truyền nghề mà dạo này còn biết làm cả đồ kho nữa cơ chứ.

Tôi vào pha nước chanh uống cho đỡ vã, Ngồi nhìn Linh lượn qua lượn lại cũng vui vui, tôi hỏi

– Nghi hôm nay không qua hả?

– Nghi đi học rồi vòn gì, a bị mát à?

– Èo, tại quen miệng hỏi. Mà kiểu gì giờ này e mới làm đồ ăn zậy.

– E mới đi học về rồi thấy Nghi mua đồ để sẵn, giờ mới làm nè. A chưa uống thuốc hả?

– Èo.

Linh tự dưng quay lại nhìn tôi, e đứng im một lúc lâu, e như suy nghĩ cái gì đó, coi bộ khó nói hay sao mà tôi thấy e cứ thở dài.

– Có gì mà thấy mặt e như có thai 3 tháng vậy?

– Thai thai cái đầu a í, nghĩ linh tinh. Tại……

– Sao?

– E định nói với a cái này lâu rồi, mà không biết nói sao. Nói ra…e sợ có thể sẽ mất a,…mà e giữ chuyện này không nói a biết thì e cảm thấy rất bực bội…..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.