Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Cảnh Hảo Hảo. Ngoại trừ quản lý Tiên Nhi của cô, ai ai cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Thậm chí, còn có người nhỏ giọng thốt lên: “Sao lại là cô ta được?”
Đối với vấn đề này, tổng giám sát cũng không nói gì, chỉ dặn dò quản lý của Cảnh Hảo Hảo: “Cô tìm nhân viên trang điểm giỏi một chút, không thể để khi đến nơi, đạo diễn Trương nhìn không vừa ý.”
Nói xong, tổng giám sát lập tức rời đi.
Cả văn phòng như muốn nổ tung.
“Sao lại là Cảnh Hảo Hảo? Cô ta bình thường chỉ diễn mấy vai phụ, cũng không nổi tiếng, sao lại đến lượt cô ta chứ!”
“Nghe nói bạn trai cô ta mở một công ty, cũng có chút tiền nhưng hình như anh ta không có năng lực lớn như vậy. Cô ta mồi chài được Tổng Giám đốc Lương sao?”
“Cậu nói xem, có phải là Cảnh Hảo Hảo với Tổng Giám đốc Lương có gì đó…”
Cảnh Hảo Hảo ngồi yên, rủ mắt nghe những lời xầm xì của mọi người xung quanh. Cô không để ý đến ánh mắt và cách nhìn của những người này dành cho mình. Điều cô quan tâm là nhà đầu tư đứng sau bộ phim này là Lương Thần!
Cảnh Hảo Hảo lăn lộn trong giới giải trí đã sáu năm nhưng hoàn toàn không có gì nổi bật. Trong một năm cũng nhận không ít phim nhưng đến nay danh tiếng vẫn rất mờ nhạt.
Vốn dĩ, cô vào giới giải trí chỉ vì cuộc sống mưu sinh chứ chưa hề đòi hỏi phải nổi danh khắp thiên hạ, cho nên, trước khi làm việc gì đó, cô đều nghĩ làm thế nào để ít va chạm với người khác nhất để có thể bảo vệ bản thân mình thật tốt.
Đây là sự khác biệt giữa cô với những người mong muốn được nổi tiếng và những người đã sớm vang danh. Đồng thời, cũng là nguyên nhân chính mà trong những năm qua cô chưa hề thành danh.
Cô biết bổn phận, biết chừng mực, hiểu bản thân có thể muốn gì và không nên mong muốn điều gì. Cô cũng dự tính được cái giá phải trả cho những mong muốn của bản thân là bao nhiêu.
Giống như bây giờ, đương nhiên đã lựa chọn ngành giải trí thì không giả tạo bảo mình không muốn nổi tiếng Bộ phim của đạo diễn Trương chính là cơ hội cực tốt, chỉ cần cô biết nắm bắt thì sau này không chỉ có tiền thù lao, giá trị bản thân và địa vị của cô ở trong giới giải trí cũng sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
Thế nhưng, cô càng hiểu rõ hơn, phía sau cơ hội trời ban lần này rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu cạm bẫy.
Cô không nghĩ rằng, hai ngày trước, sau khi Lương Thần bị mình cắn sẽ dễ dàng bỏ qua. Cô cũng hiểu rằng, đối với đàn ông, thứ càng không có được thì càng muốn có cho bằng được.
Nếu như thật sự nhận lời tham gia bộ phim này, cô nghĩ, mình và Lương Thần sẽ còn tiếp tục dây dưa không rõ.
Ít nhất, với thân phận là nhà đầu tư của bộ phim và nữ diễn viên chính trong bộ phim đó thì anh và cô sẽ không tránh khỏi những lần cùng nhau tham dự quảng bá phim, những buổi ra mắt và các cuộc họp báo liên quan… Với nhiều đan xen dây dưa như thế, cô sẽ không ngây thơ cho rằng, mình có thể dễ dàng thoát khỏi vòng tay anh như hai ngày trước.
Cảnh Hảo Hảo im lặng ngồi trước gương, lòng thầm suy tính để mặc nhân viên trang điểm cho mình.
Tiên Nhi đứng bên cạnh cô vô cùng kích động, nói luôn miệng: “Chị Hảo Hảo, lần này chị sắp nổi tiếng rồi. Em theo chị sáu năm, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay. Em biết chị sẽ không dễ bị vùi dập đâu mà!”
Cảnh Hảo Hảo mấp máy môi nhưng không tiếp lời.
Chín giờ năm mươi phút, cô và Tiên Nhi xuống lầu.
Như lời tổng giám sát đã nói, xe chuyên dụng của Công ty giải trí TS đã đợi sẵn ở cửa.
Cảnh Hảo Hảo đứng trước cửa chính của Công ty giải trí TS, nhìn những bậc thang trước mắt, cô mím môi chốc lát rồi tao nhã cất bước.