EM Hàng Xóm Cạnh Nhà – Phần 7 – Botruyen

EM Hàng Xóm Cạnh Nhà - Phần 7

chap18:

L.anh đưa tôi đến 1 nơi vắg vẻ ít người rồi,rồi em dừg xe,lại chỗ ghế đá trên vỉa hè ngồi,L.anh ra ám hiệu cho tôi lại ngồi.

16 năm sốg tôi còn chưa đặt chân tới chỗ này bao giờ,mà em vs có ngần 2ngày mà đã biết chỗ nãy.

Tôi:chỗ này là chỗ nào vậy sao vắg người thế hay là_tôi đag tính nói hay là đưa tôi đến đấy để ấy ấy,nhưg suy nghĩ lại lời khuyên của em Lan nên chả giám nói nữa.

L.anh ko nói gì mở cặp rút ra cái khăn giấy,đưa lên môi tôi lau những vệt máu vẫn còn lưu trên đấy,khuôn mặt vẫn lạnh tanh.

Tôi:đến đây làm gì thế_tôi hỏi.

L.anh:lau máu.

Tôi:có lau máu cũg phải đến nơi xa tít mù này à,sao ko lau lun ở quán đấy.

L.anh:ngại.

Tôi:vãi ngại.

L.anhog_L.anh cầm chiếc khăn giấy đó vứt lun ra bãi cỏ ngần đó.

Tôi:mà mới chuyển tới sao biết đườg này vậy.

L.anh:lúc trước ở đây.

tôi:thôi quay lại trườg đây muộn rồi.

Tôi đứg lên quay xe phóng đi,đi được một đoạn xa ngoảg đầu lại vẫn thấy em L.anh ngồi ở đấy,tưởg tôi đi rồi em xe đi theo sau,nào ngờ vẫn ngồi đấy,tôi quay xe lại phóng tới chỗ em.

Tôi:ko đi học à muộn rồi đấy.

L.anh:8h lên nữa làm gì.

Tôi:bỏ học hả.

L.anh:ừm.

Tôi:vãi hôm nay ngày đầu chắc lên nhận lớp mà bỏ à.

L.anh:8h đi tới trườg cũg phải mất 30p,nói nhìu vậy muốn đi thi đi đi_ghe em nói vậy tôi cũg im lun,tôi dựg xe lại ghế đá ngồi cùg em,lần này 2 đứa im chả ai nói vs ai câu nào,do sự im lặg kéo dài lâu quá nên tôi đành phải mở miệg phá tan bầu khôg khí đó.

Tôi:tính ngồi ở đây tới 11h rồi về à.

L.anh:còn chỗ khác đâu.

Tôi:biết chơi game ko.

L.anh:tùy loại.

Tôi:ra quán nét chơi đê_Có ai giốg tôi ko rủ gái đi chơi ko đi côg viên hay ăn kem gì,đằg này rủ gái đi chơi nét.

L.anh đứg dậy ko nói gì cứ thế ngồi lên xe phóg đi,tôi cũg hiểu ý nên đuổi theo sau,ko biết lần này L.anh đưa tôi đến quán nét nào nữa.

Trôg em đi kiểu như đã ở đây lâu năm rồi đó,đi rất thôg thạo đườg lối,em đưa tôi tới 1 quán nét nào mà tôi chưa từg tới quán này bao giờ,bước zô quán thì thấy lác đác 6 7 thằg chắc giờ đi học nên quán ít người.

L.anh bước zô quán thì mấy anh TN trog quán reo lên “gái kìa” “gái kìa”,lũ này mà như mấy thằg quán phở đi lại trêu em thì chắc lại có phim để xem.

Tôi vs L.anh bước zô trog ngồi ko ngồi cùg bọn TN ở ngoài, bên trog thì có mỗi tôi vs L.anh ngồi.

Tôi ngồi cày game mải mê, mặc kệ tới L.anh ngồi làm gì thì làm,bình thườg đi cũg tụi bạn thì còn được luyện thanh chửi bọn nó hôm này đi cũg L.anh,tôi ko giám chửi câu nào sợ chửi bị vỡ mồm,nên cày game trong im lặg,cày đc 1h thấy chán nên tôi out game,ngó xag L.anh thì thấy em đang bắn cf.

Tôi ngạc nhiên rằg em lại biết chơi game bạo lực,mà em bắn rất giỏi phát nào chuẩn phát ý ko như tôi bắn chục phát ăn mày chết 1thằg.

Thấy em chơi tôi cũg mở lên chơi cùg em,chắc em thấy tôi mở cf nên hỏi.

L.anh:cũg biết chơi à.

Tôi:ờ.

L.anh:solo ko.

Tôi:ko kênh mấy đấy zô với_tôi chối ko giám solo vs em sợ thua thì bỏ mẹ.

L.anh:cao cấp 1,kênh 1,phòg 25_tôi chỉ nhớ được là cao cấp1,còn kênh vs phòng tôi khôg nhớ.

có vẻ như em L.anh trù tôi hay sao mà em toàn tìm tôi để bùm,làm tôi giết được có mấy thằg nên đứg cuối top,còn em trận nào cũg đầu tóp,tôi vẫn nhớ có lần tôi và em gặp nhau,em nhườg tôi bắn 5phát trước tôi bắn 5 xịt 3,hết 5phát em cầm lục ghẻ bắn thẳg đầu tôi chết lun trog 1phát xúg,hôm ấy quả thật max nhọ khi thua 1 đứa con gái.

Tôi:chơi bao lâu rồi mà ghe vậy.

L.anh:2năm.

Tôi:thôi về 11h rồi kìa.

L.anh:ừm.

Em L.anh ra tính tiền cho cả 2đứa,tôi tính chả nhưg mà em chả mẹ rồi,làm mấy thằg ngồi ngoài nó cứ nhìn tôi cười đểu.

2đứa đạp xe về trog im lặg chả ai nói vs ai câu nào đến khi về nhà.

Chap19

Hôm nay là thứ 7,cái ngày mà học sinh gọi là thứ 7 máu chảy về tim,cái ngày được ghe ca trù miễn phí,hôm qua tôi lại bỏ học nữa mà hôm qua còn có tiết của CN,ko pít hôm này CN sử thế nào, bị định chỉ hay lại dọn vệ sinh đây.

tôi lựa đúg giờ hôm qua tôi đi học để gặp L.anh,để rủ em chiều đi bắn cf típ,nhưg rắt xe ra cổg chả thấy em đâu,đứg đấy 5p cũg ko gặp em đâu,cố đứg thêm 5p nữa xem có gặp được.

có câu đợi chờ là hạnh phúc,nhưng tôi thấy câu này nó phét ra sao ý,tôi đợi mà ko thấy hạnh phúc nào cả,thấy nản thì nhiều chứ hạnh phúc chả thấy đâu.

5p nữa chôi qua thì cái gì nó cũg đến,tiếg bước chân từ sân nhà em lan phát ra,rồi tiếg cổg nhà em lan mở ra,

1 người con gái bước ra,tôi tưởg đó là L.anh nhưg mà lại là em Lan,em lan thấy tôi đag đứg ở cổg nhà tôi,em bước tới chỗ tôi,vẫn bộ quần áo ngắn cũn ko hỉu con gái kỉu gì,trời hơi lạnh này mà vẫn mặc được đồ ngắn như vậy để đi ra đườg

may mà chỗ này tôi ở đàn ôg có mỗi tôi vs ôg anh là trên 15 tuổi,còn đâu toàn sơ sinh vs cấp 1 hết,gái ở chỗ tôi thì cũg có 3 đứa,năm còn bé thì hay chạy log nhog vs mấy đứa con gái này đến khi lớn lên rồi chả hiểu tại sao chắc do ngại nên tôi ko thân vs bọn nó như lúc trước nữa,mà bọn nó lúc bé nhìn đen đen mà giờ 16 17tuổi trôg xinh vs trắg lắm,nhưg bọn nó ko thể đọ vs chị em nhà lan được.

Lan:sao hôm qua nghỉ học vậy?_em lan hỏi tôi.

Tôi:à đag đi xe bị đứt xích nên nghỉ lun.

Lan:thật ko hay lại chốn đi chơi điện tử.

Tôi:thật mà.

Lan:ừm hôm nay chết vs cô CN.

Tôi:ết hôm qua CN bảo thế à.

lan:ừm mà đứg đây đợi à thế.

tôi:à có đợi ai đâu chuẩn bị đi học ý mà.

Lan:ừm đi học cẩn thận nhé bye.

Tôi:ừm đi đây.

Tôi ngồi lên xe,đạp đi lun,trên đườg tôi suy nghĩ rất nhìu về chị em nhà em lan,nhưng tình cảm của tôi vẫn dành cho em lan là trên hết,còn L.anh tôi coi chỉ là 1người bạn.

Tới trườg tôi cất xe xog lên lớp vừa lên lớp thì bọn vịt đực trog lớp đã vây lại hỏi truyện.

Duy:sao mồm bị gì thế kia.

Tôi:ngã, đi ra tao vô cất cặp.

Duy:ngã đéo gì,chắc mày hôn trộm gái bị nó phát hiện thế là nó đấm cho phát chứ gì.

dũng:mày nói chuẩn đúg con trai bố,nên hôm qua nó đau quá nên nó mới nghỉ.

Tôi quả thật rất nể phục về khoản suy luận có mấy thằg bạn tôi,suy luận rất ư là bố láo của bọn này,chỉ muốn xôg lên cho mỗi thằg 1quả nhưg sợ 1 ko đánh được 14 nên đành nhịn.

Tôi:đệt cút ra bố cất cặp,vậy quanh tao làm mắm gì.

Duy:có việc quốc gia đại sự nè.

Tôi:việc gì,ra bố cất cặp.

Thànhkí:có mỗi cái cặp cất lúc đéo nào mà trả được,vất đc bố cất cho.

Tôi:nè,mà việc gì?._tôi vất cặp cho nó rồi hỏi.

duy:tao kể cho bọn nó về chuyện em trang rồi,và giờ tao quyết tâm tán đổ em lan nên nhờ sự giúp đỡ đôg đảo của bọn mày.

Tôi:có thế mà cũg lằg nhằg chiển luôn hay gì.

duy:luôn và ngay cho nóg ae đi.

15 thằg kéo xag a2 để giúp nó tán em trang,xag a2 thì thấy em trang đang ngồi cuối lớp đọc sách.

a2 và a3 ngày xưa nước sôg ko phạm nước giếg lớp nào có thì ở lớp đó cấm sâm phạm lãnh thổ,vì chuyện này mà lớp tôi đã xích mích vs lớp nó mấy lần rồi.

Bọn nam a2 chắc thấy bọn tôi xag đó để ngây sự nên bọn nó đã ngăn lại,ko cho vào lớp và đứg nói chuyện.

Quang(a2):bọn mày xag lớp tao làm gì.

Dũng:à thằg bạn tao muốn làm quen vs em trag lớp mày nên bọn tao xag.

Quang(a2):kút đm cấm xag lớp bố.

Duy:chú nóg vl bọn tao xag đây liên quan đéo gì mà phải đuổi.

Tôi:đúg cm bọn tao xag đây tán gái chứ có gì đâu mà mày phải nóg,tối ỉa chảy giờ.

Quang(a2):a3 cấm được xag a2,trườg này cấm lũ a3 vào lớp tao.

Mấy thím thấy bọn nó ngang ngược ko,cả trườg được vào lớp mỗi lớp tôi ko được,tuy xích mích nhìu lần nhưng cũg giải quyết trog em xuôi rồi,nó nói vậy chả nhẽ khinh ae a3 chúg tôi hay sao.

Tôi ngó quanh bọn lớp tôi thì mặt thằg nào cũg đỏ lên,bọn nó tức là điều hiển nhiên đến tôi còn điên nữa mà.

Ngó quanh thì thấy hành lag vs dưới xân đôg nghịt người đứg xem,ko hỉu mấy thằg bảo vệ vs cô giáo ở trườg ra sao mà thấy học sinh sắp sửa đập nhau mà ko lên.

Năm còn học c1 thỉnh thoảg tôi vẫn ngây sự vs bọn lớp khác,lúc ý bọn nào đứg xem đều reo lên câu”đánh nhau đi để lên tivi” lúc ý còn bé chả biết ai xág tác ra câu ý nữa,nhưng giờ lại khác lên cấp 3 ko còn được ghe thấy bọn c3 nói câu đó nữa, chứ đứa nào mà vỗ tay nói “đánh nhau đi để lên ti vi” thì tôi phải nện cho nó vài quả vào mồm nó,đám đôg vây quanh bọn nó chỉ xì xào chứ ko nói câu ngày xưa mà vẫn hay ghe nữa.

tôi:vậy chú muốn gì choảg nhau à.

Quang(a2):thích thì chiều

.

Tôi:chiều này 3h tại sân bóng xxx,ai ko đến làm chó oke ko.

Quang(a2):oke.

tôi:ae về.

Lũ a2 kia thật ra nhìu thằg nói lắm,nhưg tôi chỉ tóm tắt lại mỗi lời thằg này thôi vì viết hết ra dài dòg lắm,vs lại nhớ kĩ nhất thằg này.

bọn lớp tôi có vài thằg tính lao vào ăn đủ vs bọn nó nhưng mà tôi ngăn bọn nó lại kéo bọn nó xuốg căn-tin,vừa đi vừa ghe bọn lớp tôi chửi,xuốg căn-tin thì tôi gọi nước ra uốg cho bọn nó bớt nóg.

Tôi:uốg nước đê cho bớt nóg.

Thànhkí:đm sao đéo đập nó lun để đến chiều làm đéo gì.

Tôi:mày ngu v,ở đag ở trườg mà hôm nay có tiết sinh hoạt muốn ở nhà vì tội đánh nhau à.

Dũng:sợ đéo gì đm.

Tôi:thôi anh em đừg nóg chiều nay là chơi được vs bọn nó thôi mà,chiều tất cả 2h30 tập trug ở nhà tao rồi đi chiến.

Dũng:để chiều tao gọi đội đến dần chết bọn nó.

tôi:gọi làm gì vụ này sử chỉ mình ae 2 lớp thôi.

Duy:cm làm tao mất hết cả hình tượg trước em trang,ngây sự chỗ nào đéo ngây sự cay v.

Tôi:thôi vụ cưa em trang để sau giờ sử vụ này trước đã.

Ngồi uốg nước một lúc thì trốg vào lớp,vừa ghe tiếg thì tôi 1mạch chạy lên lớp kể bọn nó ở lại thanh toán tiền ra sao thì kệ.

Vô lớp vừa ngồi vô ghế thì em lan hỏi.

Lan:vừa này có gì ngoài hanh lang mà đôg vậy.

Tôi:à ko có gì_tôi ko muốn cho em lan biết là tôi đánh nhau.

Lan:mà mình ghe giọng người nào giốg hải lắm,hay hải đánh nhau ngoài hành lang.

Tôi:đâu có đâu.

Tôi tua luôn tới giờ sinh hoạt nhé,vì 4tiết còn lại chả có gì đặc sắc.

CN:anh hải đâu_CN vừa bước zô lớp đã gọi anh hải đâu rồi,kỉu này hi sinh rồi.

Tôi:có em.

CN:anh đứg lên cho tôi.

Tôi:dạ.

CN:sao hôm qua anh nghỉ học ko phép.

Tôi:dạ em đang đi trên đườg thì xe bị hỏg nên em về ạ_tất nhiên CN chả thể nào tin được lý do củ chuối đó cả.

CN:về bảo bố mẹ gọi điện cho tôi,ko gọi điện định chỉ 3ngày.

Kiểu này chết tôi rồi,ở lớp phạt gì cũg được chứ bảo bố mẹ gọi điện thì chắc hi sinh mất.

CN:ngồi xuốg còn anh thành b vs anh trườg đâu đâu_lại 2thằg hi sinh

Thanh b,trườg:có em.

CN:giờ sinh mất trật tự,sao ngày cuối tuần ngày nào 2anh cũg phải để tôi phải nhắc thế,muốn cuối năm tôi cho ở lại lớp ko,đáng lẽ ra thứ7 sinh hoạt,học sinh vs cô trò vui vẻ múa hát vs nhau đằg này lớp toàn để tôi phải tức lên……CN tuôn ra 1tràg dài nhưg tôi chả nhớ đc hết.

CN:2anh ngồi xuốg mỗi ngày 1tuần trực nhật.

trốg trườg hết giờ học,chúg tôi ra về vs khuôn những cái mồm lẩm nhẩm của học sinh chả biết là chửi ai nữa.

Lan:về phải nhớ bảo bố mẹ gọi điện đó ko bị định chỉ đó_ra về,em lan ôm cặp đi sog sog vs tôi hỏi.

Tôi:ừm,thôi về.

Lan:đi cẩn thận đó,mình về đây,bố mình ngoài kia rồi_chả hiểu côg việc của bố em lan là gì mà xág đưa con đi học,trưa về đón.

Rắt xe ra về vừa về vừa lo lắg xem nói vs bố mẹ ra sao,về tới nhà ôg anh còn doạ đòn tâm lý.

Đạt:sao chú có bị định chỉ ko.

Tôi:ko có bị gì đâu.

Đạt:vậy gọi phụ huynh lên lớp.

Tôi:ko…ko có gì.

Xuốg ăn cơm rồi lên phòng năm ghe nhạc ngủ lun 1 giấc cho khoẻ để chiều còn đi chiến nữa…..

chap20:

Tỉnh dậy với tiếng òm sòm của lũ bạn gọi,tôi lờ đờ sỏ đôi dép tỏ og bao nhìu lỗ thì từ bé tới giờ chưa đếm,bước ra sân tôi quát:

Tôi:có gì mà mấy chú om sòm thế.

Duy:cmm mấy giờ rồi mà còn ngủ,bố thằg bệnh ngủ,ko đi chiến à.

Tôi:à đợi tao mặc quần áo đã,bọn mày cứ ở ngoài ý đợi_tôi lên phòg lựa cái áo cổg quần lửg cho dễ hoạt độg,tuy hơi lạnh nhưg mà phải cố gắg.

Tôi:đi thôi ae mà tao nói trước thằg nào cầm hàg thì vứt đi nha_tôi xuốg sân nói vs bọn nó.

khám sét lục túi từg thằg 1 thì chả thằg nào cầm hàg nguội hay nóg cả.

Tôi:anh em chuẩn bị chưa.

Dũng:chú nói như tướg quân nói vs mấy thằg lính ko bằg.

Tôi:ờ vậy đi thôi.

15mạg, mỗi thằg một chiếc xe đạp,trên đườg đi người tôi liên tục tiết ra mồ hôi và run cầm cập,nhưng đây ko phải là run sợ.

Năm c2 tôi thỉnh thoảg cứ lúc nào chuẩn bị đánh nhau là người cứ toát mô hôi đầm đìa vs người cứ run lên,nhưg khi vào trận tôi lại rất bình tĩnh ko,chả hỉu sao tôi lại như vậy nữa đến giờ lên c3 rồi,mà cứ khi chuẩn bị đánh nhau là đều toát mô hồi.

đến sân bóg xxx thì bọn a2 cũg tới rồi và đang ngồi uốg nước,bọn này xang thật,đi đánh nhau uốg nước ở nhà ko uốg lại mag ra chiến trườg uốg,bọn này tính đi giã ngoại hay sao mà xag v.

Tôi:mấy chú cứ như đi giã ngoại ý,mag cả đồ ăn thức uốg ra đây để chén sao ko mag nôi cơm điện chảo đến luôn cho đủ bộ_tôi nói vs bọn nó.

Quang(a2):kệ bọn tao, giờ bọn mày nếu quy xuốg xin lỗi ae tao thì bọn tao tha ko thì đừg trách.

Tùy lớp nó đôg thật khoảg tầm 20 người gì đó,bọn tôi tùy có 15 người,nhưng đều là anh em chiến hữu, (Truyện bạn đang đọc được đăng bở wapsite Haythe.US – Chúc bạn đọc truyện vui vẻ) dù chết cũg chả thể nào hạ thấp bản thân đi quay ngối xin tha.

Dũng:đm ae đập chết mẹ bọn nó đi.

Quang(a2):từ từ,anh phương ơi ra đây đi.

một đám săm trổ,tay cầm những khúc gỗ và típ. ở đằg sau chúg tôi,ko ngờ bọn nó lại có thể chơi đểu được như vậy,lũ đó cũg khoảg 10 mấy thằg.

Chúg tôi quả thật quá khinh địch ko thèm để ý trước sau hay tính toán gì mà cứ thế đi thẳg vô sân luôn,nên mới rơi vào cái cảnh khó đỡ này.

Nhìn mặt của đám anh em tôi thì mặt thằg nào cũg có vẻ là hoảg,chắc hôm nay chúg tôi khó thoát khỏi nơi đây,vì chạy cũg khó,nó chắn hết đườg rồi ko có đườg nào mà chạy nữa,đành ở lại theo duyên trời ăn may có an ninh đi qua may còn thoát được.

Tôi:chơi đẹp nhỉ_tôi nhéch mép,nói.

Quang(a2):đối vs bọn mày thì thế này là quá đẹp,anh phương đập chết bọn nó đi.

Tất cả lao vào hội đồg anh em tôi,bọn tôi thì chốg cự khoảg đc 30s,nhưng đều là da thịt có phải bình đồg da sắt đâu mà đỡ đườg những phát đập bằg gậy và típ của bọn nó,bọn nó chỉ biết ôm đầu chịu trận,rồi gục đi lúc nào ko hay.

————————————————–

Tỉnh dậy tôi đang ở một nơi gì toàn màu trắg,tôi đang ở bệnh viện, mùi thuốc của bệnh viện,làm tôi thấy khó chịu,tay trái tôi bị bó bột,và đầu cũg bị quấn băg,người tôi đau ê ẩm.

ngó quanh thì thấy có một vài người băg bó đang nằm trên giườg bệnh,và 1 y tá xinh đẹp đang tiêm thuốc cho bệnh nhân.

Y tá:anh tỉnh dậy rồi à_y tá thấy tôi tỉnh nên hỏi tôi.

Tôi:dạ.

Ytá:để tôi đi gọi bác sĩ_ytá chạy ra khỏi phòg đi gọi bác sĩ.

Một mình tôi nằm ở 1phòg mà chả có người thân nào bên cạnh,lũ bạn của tôi thì ko biết ra sao bọn nó có sao ko, lo cho bọn nó quá.

Một lúc sau thấy bác sĩ và mẹ tôi chạy vào,tôi tưởg tôi vào viện mẹ tôi ko biết,chả biết ai thôg báo cho mẹ tôi biết nữa.

Mẹ:con có sao ko.

rất hiếm khi mẹ tôi gọi tôi là “con”,trừ những lúc tôi bị ốm hay gì mẹ tôi mới như vậy,còn ngày thườg mẹ tôi toàn “mày”,tôi biết mẹ tôi bây giờ rất lo lắg cho tôi.

Tùy ngày thườg mẹ tôi hay mắg tôi,nhưng tôi biết mẹ tôi thươg tôi lắm.

Tôi:dạ ko_tôi cố mở miệg trả lời cho mẹ bớt lo.

Bs:cháu có thấy đau đầu ko.

Câu hỏi thừa nhất trog ngày của ôg này,đầu tôi quấn băng nhìu thế kia mà ôg còn hỏi có đau đầu hay ko.

Tôi: hơi hơi ạ.

Bs:ừm cháu nghỉ đi đừg suy nghĩ nhìu.

Bs:nếu cháu có triệu trứg gì thì chị gọi tôi_ôg ý quay xag nói vs mẹ tôi.

Mẹ:dạ cảm ơn bác sĩ.

Bs:ko có gì_nói xog ôg đi luôn.

Mẹ:con mệt thì nghỉ đi_mẹ tôi nói vs tôi.

tôi:dạ, mà đám bạn con đâu.

Mẹ:bọn nó nằm ở phòg khác rồi.

Tôi:mẹ ko giận con hả.

Mẹ:ra viện tao hỏi tội mày sau_lại thay đổi cách nói,thay đổi nhanh thật.

nằm một lúc tôi ngủ lúc nào khôg hay.

chap21:

Tỉnh dậy lần thứ 2,nhìn xung quanh thấy một người con gái đang ngồi cạnh giường của tôi đó ko phải mẹ tôi mà là em lan.

Lan:hải tỉnh rồi hả_em lan thấy tôi mở mắt nên hỏi.

Tôi:ừm mẹ mình đâu.

Lan:mẹ hải về nhà nấu cháo cho hải rồi.

Tôi:mà giờ là mấy giờ vậy.

Lan:7h xág.

Tôi:hôm nay ko đi học à.

Lan:khùng chủ nhật học gì,bị đánh vô đầu nên đầu óc lú lẫn à.

Tôi:à quên_em lan nhắc tôi mới nhớ hôm nay là chủ nhật.

Lan:mà sao hải đánh nhau vậy.

Tôi:à chắc bọn nó đánh nhầm_tôi chối.

Lan:hứ đánh nhầm gì mà đánh nhầm hết nam a3.

Tôi:ừ…..th…ì_tôi lắp bắp nói.

Lan:giấu tôi gì nữa khai mau.

Tôi:thì…thì gây sự vs bọn a2 hôm qua đó.

Lan:vậy tui hỏi mà con chối.

Tôi:ừm he,mà bọn lớp mình nó có bị gì ko.

Lan:ko cũg chỉ bị nhẹ thôi,có mỗi hải,duy và dũng là bị nặng nhất thôi.

Chắc xág hôm qua tôi vs thằg dũng và duy,to mồm nhất nên bọn nó ưu tiên đánh 3 đứa tôi.

Tôi:đưa mình qua bên phòg bọn nó được ko.

Lan:đang bệnh đi gì năm nghỉ đi.

Tôi:ko đưa thì tự đi.

Tôi rời khỏi giườg bước ra khỏi phòg,chân tôi chỉ hơi đau nên vẫn đi được,em lan thấy tôi đi thì chạy lại hỏi.

Lan:đi được ko hay để mình rìu.

Tôi:đi được yên tâm_muốn em rìu lắm,nhưg ngại.

Lan:hứ đi tập tiễng thế kia mà bảo ko sao,đã bảo ở phòg ko ở còn ngoan cố đi ra,để tôi rìu.

Em lan cầm tay tôi khoác lên vai em ấy,cảm giác xươg xướg khi lần đầu tiên đc chạm vào cơ thể con gái,đến phòg mấy thằg bạn tôi bảo em lan.

tôi:thôi buôg ra tự mình bước zô được.

Tôi bảo vậy là tránh bước vô mà gặp thằg dũng bên trog nó lại nghĩ linh tinh.

Lan:sao mình rìu vô cho nhớ ngã thì sao.

Tôi:vô gặp bọn kia nó lại trêu cho.

Em lan mặt đỏ hây hây chắc đã hỉu câu nói của tôi,nên mới buôg tôi ra,bước zô trog thì trog phòg có thằg duy,dũng,thành kí thành tất,10thằg kia ở phòg nào tôi chưa biết.

Tự nhiên có 15thằg ất ở vô viện chắc bệnh viện phải kiếm khối tiền đây.

Nhìu đám bạn thì bọn nó cũg ko bị nặg lắm,thằg thì băg bó tay,thằg thì bị xước nhẹ,có mỗi tôi vs thằg dũng và duy là bị băg ở đầu nữa, bước zô thì bọn nó hỏi han tôi.

Thànhkí:sao ko mày nhìn mày ngag sác ướp ai cập.

Tôi:ko sao chỉ hơi đau thôi. mà cay lũ đó thật_thật ra đau bỏ mẹ nhưg vì bệnh sĩ ko giám nói.

Dũng:tao thề tao mà ra viện tao phải cho bọn nó vào viện như tao.

Duy:thôi anh em chúg ta cứ coi như là mấy hôm nay vô đây nghỉ mát,cho mấy ngày học hành ghê tởm.

Tôi:trời rét bỏ mẹ mà nghỉ mát đéo gì.

Duy:nói thế cho nó hoa văn,mày bắt bẻ vl.mà cút về phòg nghỉ đi,đi đứg lại ngất ra,chú cứ giả vờ giả vệt đau bỏ mẹ ra còn nói ko đau.

Nó nói chúg tim đen của tôi,đúg anh em có khác,tôi có lết đôi chân đi thăm nốt đám bạn rồi về phòng nằm nghỉ,về đến phòg mẹ tôi đã ở trog đó rồi và một bán cháo nóg để trên bàn.

Mẹ:mới tỉnh dậy lại đi đâu thế_mẹ tôi quát.

Tôi:đi thăm đám bạn xem bọn nó có sao ko mà.

Mẹ:lên ăn cháo rồi nghỉ đi.

Tôi ngồi trên giườg ăn cháo,còn mẹ vs em lan ngồi nói chuyện vu vơ,1lúc sau em lan xin phép ra về.

Mẹ:mà bố mày bận côg việc nên ko đến được đừg suy nghĩ linh tinh_mẹ tôi nói.

Tôi:vâg con có nghĩ gì đâu.

tôi vớ tay lấy chiếc điện thoại gọi điện cho ôg anh.

Tôi:alo

Đạt:alo tỉnh rồi à mày.

Tôi:ừ đệ bị vào viện mà huynh ko đến thăm à.

Đạt:tao cũg muốn lên lắm cơ nhưng mẹ bắt tao ở nhà trôg nhà mới cay.

Tôi:vãi.

Đạt:thôi đừg buồn hôm nào xuất viện về nhà tao cho chơi pc 1ngày.

Tôi:được được nhớ đấy.

Nói xog tôi tắt máy,ngày thườg anh em tôi hay đấu đá nhau nhưng đến khi tôi bị bệh mới biết ôg anh tôi thươg tôi đến nhườg nào.

Mẹ tôi thì ngồi đọc báo,mà quái thật 15 thằg con trai ở lớp bị vào viện mà chả có gái ở lớp đến thăm chả biết bọn nó,biết mà cố tình ko đến,hay là ko biết.

Mẹ:thôi tao ra ngoài chút mùi bệnh viện tao ko chốg được_mẹ tôi nói.

tôi:dạ mẹ cứ đi dạo đi con khôg sao đâu.

Mẹ tôi ra khỏi phòg,giờ tôi lại cô đơn trong cái phòg này,chả quen biết những ai,những người bị bệnh chắc cũg mệt nên ngủ hết chỉ còn mình tôi tỉnh,ngồi chơi game 1lúc thì thấy em L.anh bước zô,em cầm theo túi hoa quả cũg khá nhìu chắc phải vài cân.

L.anh:ai_em bước lại gần giườg bệnh của tôi hỏi,mặt vẫn lạnh tanh,

Tôi:ai gì_tôi ngu ngơ hỏi lại.

L.anh:ai đánh.

Tôi:mà hỏi làm gì.

L.anh:biết.

Tôi:mấy thằg a2 ý mà.

L.anh:ừm,ăn quả gì ko tôi gọt cho.

Tôi:ko mà mua nhìu vậy để ăn độn à.

L.anh:nếu ko thíc tôi mag về.

Tôi:ấy ấy thích,đừg mag về

L.anh:đau ko.

Tôi:hơi hơi thôi.

lúc ý tự nhiên em L.anh im lặg mặt cúi xuốg,hình như là em khóc hay gì nữa tôi cũg ko pít có phải ko.

Tôi:êu sao thế.

L.anh:………._im lặg ko nói gì.

Tôi:ê sao thế_tôi hỏi típ.

L.anh:khôg có gì_em ngước mặt lên đôi mắt em hình như là hoe hoe đỏ.

Tôi:ừm tự nhiên im.

L.anh:thôi về đây.

Tôi:ừm về cẩn thận.

L.anh bước ra khỏi phòg,lại một mình ở trog phòg bệnh,ngồi tự kỉ với chiếc điện thoại.

chap22:

Vậy là đã 3ngày tôi ở trong viện.bọn bạn tôi thì mấy thằg bị nhẹ đều được xuất viện hết chỉ còn tôi vs thằg dũng vs duy,ở viện ngoài việc ăn ngủ ra thì chả được làm gì sất,lớp tôi thì bọn nó vẫn khôg có dấu hiệu gì là đến thăm cả,còn em L.anh từ hôm trước tới gì cũg chả có độg tĩnh gì.

Đang ngủ thì ghe thấy tiếg nói truyện ầm ầm ở hành lang,nghe thấy giọg của mấy đứa làm tôi mất ngủ đó thì tôi ghe thấy giọg của mấy đứa con gái lớp tôi,đến bệnh viện mà chúg nó làm như đi giã ngoại thật hay sao mà nói chuyện to v:

Cửa phòg mở ra bọn lớp tôi bước zô.mà trog ý có cả thằg chung,quái thằg này bình thườg ở lớp có nói chuyện với anh em tôi câu nào đâu mà giờ bọn tôi bị bệnh lại đến thăm chắc lấy le trước bọn con gái. bọn nó hỏi tôi:

-có bị sao ko.?

-có bị chấn thươg sọ não hay ko mà băg bó ghê vậy.?

-có bị liệt ko cu mà chỉ nằm thế.

tôi ghe bọn này hỏi mà rức cả đầu toàn câu hỏi thừa hơi.

-sao im vậy,hay bị đánh trúg đầu nên đơ rồi.

Tôi:đơ đơ con khỉ mấy bà toàn hỏi linh tinh.

thànhkí:à có chuyện này hót lắm chú mún ghe ko_thằg này chỉ bị trầy xước nhẹ nên được ra viện trước.

Tôi:tâu lên trẫm ghe.

Thànhkí:lúc xág có một đứa con gái nào cầm gậy lên hẳn lớp bọn a2, đánh lũ a2.

Tôi:đm phét à mày.

Thànhkíhét đéo j hỏi lớp mà xem.

-ừ đúg đó chị ấy làm náo độg trườg lên.

-thành A(kí) nói thật đó.

Tôi:đi 1 mình.

Thànhkí:ừm đi 1mình.

Tôi:lạ ghê,hay thằg dũng gọi người.

Thànhkí:tao vừa hỏi nó rồi nó bảo ko gọi,mà nó nói lúc nào nó ra viện mới chơi lại mà.

Tôi vặn óc suy nghĩ ko biết cô gái đó là cô gái nào mà trả thù cho anh em tôi,à ko chưa chắc là trả thù cho anh em tôi,tôi suy nghĩ một lúc thì mới nhớ ra lời em L.anh hỏi tôi bị ai đánh,mà lúc xág người đánh bọn a2 thì là 1 cô gái,tôi chưa biết có phải L.anh ko nên hỏi típ cho chắc ăn.

Tôi:mà cô gái đó bao nhiu tuổi.

Thànhkí:à tầm 18-20 tuổi.

18-20 tuổi,nhìn em L.anh thì cũg như là gái 18 tuổi thật,à mà lan lúc xág cũg đi học mà nên hỏi em ấy là biết ngay.

tôi:à lan biết cô gái đó là ai ko.

Lan:ko lúc xág mình đi học thì thấy mọi người đồn vậy chứ mình chưa thấy cô gái đó bao giờ,mà hỏi làm gì vậy.

Mạnh:tính tán à chú,chú ko có cửa đâu.

Tôi:tán cc tao hỏi thôi.

Em lan đi học muộn ko gặp đc thì tôi mù tịt chả suy nghĩ nữa tí gặp L.anh hỏi cho chắc.

bọn nó chơi đc 1 lúc thì cũg ra về mà ra đến cửa phòg thằg kí nó còn quay lại nói thầm vs tôi.

Thànhkí:à mà hình như em lan thíc thằg dũng rồi thì phải.

Tôi:ai bảo mày thế_tôi sửg sốt hỏi lại.

Thànhkí:tại lúc nãy tao vs lớp đi thăm,thấy em lan hỏi thăm thằg dũng nhìu lắm,thôi bố về.

Đag vui thì nó tág cho câu mà tôi ghe đau cả lòng,mà thằg dũng tôi thấy nó với em lan có hay nói chuyện cùg nhau mấy đâu mà em lan lại thích thằg dũng được,hay là nó bịa chuyện ra nói vs tôi,sau phải hỏi thằg dũng cho ra chuyện mới được,chứ thằg thànhkí nó hay nói vớ vẩn lắm.

Bọn lớp tôi vừa về được 1 lúc thì L.anh bước zô,đang cần tìm emđể hỏi chuyện lúc nãy.

L.anh:đau nữa ko.

Tôi:à ko mà cho hỏi cái này nhe.

L.anh:ừ.

Tôi:có phải lúc xág L.anh đánh lũ a2 phải ko.

L.anh:ừ pít rồi à.

Tôi im lặg ko nói gì,thì ra là em đánh lũ ý,mà em ngốc thật đâu cần phải trả thù cho tôi chớ,nhỡ bọn nó cân lại thì phải làm sao,hận em tôi hận lun cả thằg bảo vệ của trườg nó thấy đanh nhau như vậy mà nó ko lên ngăn còn ngồi nhìn mẹ nó.

L.anh:hừ anh khinh tôi là đồ du côn à_L.anh hừ nhẹ,nói vs giọg lạnh tanh mà tôi ghe thấy cũg phát sợ.

Tôi:là sao à ko tôi có khinh L.anh đâu_tôi thì chả hỉu tại sao em lại nói vậy nữa,tuy em ít hơn tôi 1tuổi nhưng tôi cũg chả giám xưng anh vs em.

L.anh:tôi tưởg anh ko giốg như bố mẹ tôi và mấy đứa bạn tôi,thì ra anh cũg giốg như bố mẹ tôi và bạn tôi mà thôi_em nói giọg như kỉu sắp khóc,tôi thì chả hỉu gì.tôi giốg bố mẹ em là sao.

tôi:là….là sao.

L.anh ko nói gì. quay người đi ra khỏi phòg tôi thì chả hỉu cái mô tê gì cả.

thấy em đi tôi cũg xuốg giườg đuổi theo.tôi chạy đến nửa dãy hành lang thì chân tôi khụy xuốg.đầu óc tôi quay cuồg,rồi thấy ai đó chạy lại đỡ tôi,rồi tôi ngất đi lúc nào ko biết.

Tỉnh dậy,tôi đang ở 1 căn phòng,trog phòng này thì có mỗi một cái giườg và mình tôi năm ở cái phòg này. chắc đây là phòg riêg.

em L.anh thấy tôi tỉnh dậy thì em hỏi:

L.anh:anh có sao ko.

Tôi:ko mà chuyện gì sảy ra thế.

L.anh:tự nhiên anh ngất đi.

Tôi:mà mẹ tôi đâu.

L.anh:tôi thấy mẹ anh mệt nên bảo mẹ anh về nhà nghỉ tôi trôg anh cho.

Tôi:à mà chuyện lúc trước tôi ko có ý đó đâu,tự nhiên L.anh nói tôi khinh L.anh.

L.anhin lỗi.

Tôi:mà nói tôi giốg bố mẹ và bạn L.anh là sao vậy.

L.anh:ừ thì năm học c2 đó,tôi hay ngây sự đánh nhau chắc anh cũg ghe chị Lan kể rồi nhỉ,nhưng bố mẹ tôi ko pít tôi đánh nhau là vì sao nên bố mẹ tôi hay quát mắg tôi.

Tôi:vậy L.anh đánh nhau vì gì thế.

L.anh:năm ý mấy người mà bị tôi đánh đó toàn người bắt nạt bạn bè tôi vs trêu trọc chị lan,tôi biết chị lan hiền nên chị lan ko làm gì,chị lan càg im thi bọn họ càg làm tới nên tôi phải ra tay đánh bọn họ cho ko trêu chị lan nữa,mấy đứa bạn tôi thì khinh tôi là đứa du côn ko thèm chơi với tôi,ở trườg tôi bị sa lánh,còn ở nhà ngày nào cũg bị bố mẹ tôi mắg,nhưng đến hôm gặp anh ở quán phở đó, anh biết tôi đánh nhau và cũg là 1đứa nghịch ngợm biết chơi game bạo lực mà anh vẫn chơi với tôi nên tôi tưởg anh ko như mấy đứa bạn và bố mẹ tôi,nên lúc nãy tôi trả lời là tôi đánh mấy người đánh anh,lúc đó thấy anh im lặg ko nói gì tôi tưởg anh cũg khinh tôi.

Tôi:thật ra lúc đó đang suy nghĩ.

L.anh:suy nghĩ gì.

Tôi:tại sao L.anh lại trả thù cho tôi.

L.anh:ừm.mà anh mệt thì nghỉ đi.

Tôi:mà mấy giờ rồi vậy.

L.anh:7h5p xág.

Tôi:hả hôn mê từ hôm qua tới giờ à.

L.anh:ừ mà anh đói ko tôi đi mua cháo cho.

Tôi:cũg đói mà mua bánh mì về ăn đê,ăn cháo hoài chán bỏ mẹ_lại nhỡ mồm nói từ bỏ mẹ,tôi cũg chịu cái mồm của tôi nói chuyện vs gái mà ăn nói vô duyên đến vậy.

L.anh:đag bệnh phải ăn cháo,đợi tôi,tôi đi mua.

L.anh ra khỏi phòg đi mua cháo cho tôi, tôi nằm suy nghĩ về L.anh,cô nàg đúg quả thật là tội,từ nhỏ đã bị bạn bè xa lánh về nhà thì hay bị bố mẹ mắg,chắc vì những chuyện đó mà cô nàg mới chở nên một người lạnh lùng tới vậy,em đúng là một cây xương rồg mạnh mẽ trước bão giôg.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.