N à, em cho a những nỗi buồn mà a chưa từng được cảm nhận, nhưng em cũng lại cho a những hy vọng mà dường như nó sức tỉnh a lúc nào không hay….
Thời gian trôi đi, e và T cứ thế tiến gần tới nhau hơn. Có những lúc tưởng chừng như 2 đứa sẵn sàng là của nhau rồi, nhưng rồi T ngượng ngùng, còn e …. e lại cảm thấy những lúc như thế .. e bối rối và lạc phương hướng lắm. E vẫn chưa sẵn sàng thì phải . E và T tâm sự với nhau nhiều chuyện lắm. T biết em có ng yêu tên N, T biết e hay đi chơi về khuya , T biết e hay uống rượu buổi tối … nhưng T k biết e yêu N như thế nào, k biết e hay đi chơi những gì tới tận khuya và T cũng k biết e uống ruou buổi tối là uống 1 mình !
Nhưng sao , sao lúc đó e lại cảm thấy e k phải là đang giấu T gì cả. Chỉ là e k nói sâu xa cho T biết thôi, e cảm thấy mình vô tội. M làm thế là đúng. Nhưng có ngờ đâu những cái suy nghĩ đó của em là sai. Sai hoàn toàn. Và rồi trong lòng T e đã trở thành ng yêu của T lúc nào T cũng k hay. Còn e , e cũng nghĩ vậy.
E và T yêu nhau .
Đó là vào một buổi tối ngày đông, lúc đó T đang thực tập ở dưới huyện, còn e , e thì học trên HN. Nhưng hôm đó e phi xe từ HN về chỗ T và k cho T biết rằng e đang về. E hí hửng lắm, vì lúc chiều e mua dc 1 cái dồng hồ rất đẹp, màu vàng, và nhỏ nhắn. E nghĩ , sẽ hợp với T lắm đây, vì T có nước da trắng, cổ tay nhỏ nhắn, khi đeo chiếc đồng hồ này vào, chắc T sẽ rất xinh đây. Hơn nữa T là cô giáo nữa ( lúc này T đang thực tập ) nên nó sẽ phần nào giúp T về giờ giấc . Nghĩ vậy e phi thật nhanh về gặp T. Về tới nơi, e gọi điện cho bạn T bảo giữ bí mật nha. E thuê 1 phòng hát, e tự tay vào trang trí và mua sẵn 1 bó hoa to, e để quà lên trên. Mọi thứ đã sẵn sàng !
Một lúc sau, đám bạn T lôi T vào,( toàn là giáo viên thực tập thui ). T đang ngơ ngác không hiểu gì cả, thì mở cửa thấy e đứng đó , trên tay cầm 1 bó hoa. E chậm rãi tiến tới, không gian cảnh lãng mạn. Bạn T cũng nhanh trí chạy vào bật ngay 1 bài hát. T mặt đỏ dần lên vì xấu hổ còn đám bạn T thì đứng ngoài vỗ tay , e tiến tới gần :
– A tặng e món quà này, nhân ngày ….. ( xin cho phép e đc dấu )
– Vâng,.. E .. Em cảm ơn anh
– E đồng ý làm người yêu anh nhé !
Dường như quá bất ngờ, T bất giác ngẩng đầu lên nhìn e, với ánh mắt đầy bất ngờ rồi chuyển dần ra e thẹn – hạnh phúc . Giữa những tiếng hò reo của đám đông. T đã dồng ý làm ng yêu em. Mọi ng lúc đó cứ hô
Hôn đi . Hôn đi ,….. !
T cúi mặt xuống . 2 má đỏ ửng lên. E biết đó là T đã đồng ý. E hôn T, giữa những sự trầm trồ khen ngợi, và những chàng pháo tay .
…Cứ qua thêm 1 ngày mới biết thế nào là yêu … Một ngày trôi qua lặng lẽ nhưng trong anh rất nhiều điều … Những suy nghĩ trong anh …
Sao?!? Bài hát gì thế này. Sao lại là bài này. E xựng lại 1 giây , rồi cùng T và các bạn T ngồi xuống. bạn T chạy lại đưa em cầm micro, và bảo e hát bài hát đó. E có thể từ chối mà, nhưng sao e lại không làm thế. E cũng k hiểu nữa. Cầm micro lên, tất cả mọi người im lặng.
Những suy nghĩ trong anh… giờ đang chia làm hai … một nửa trong a từng nghĩ chúng ta sẽ bên nhau trọn đời… nhưng nếu lỡ 1 ngày … e nói lời chia tay ….
Buổi tối hôm đó không gian thật vui vẻ . Mọi người cười nói với nhau, rồi uống bia, gào thét. Đó cũng là ngày gần cuối cùng mà các cô giáo thực tập đáng yêu đó thực tập ở trường. Nên là … e k cản được các bác ạ. Nhảy cả lên ghế lên bàn. E thấy thế này vui hơn nhiều so với lúc bọn e đi hát, toàn là … haizz.
Thời gian trôi đi, cũng đã nửa năm e và T yêu nhau. E cũng thôi không vào FB N nữa, thôi k quan tâm N nữa. T giúp e rất nhiều, dần dần T biết e chơi cá độ, biết e dùng chất kích thích, nhưng vẫn k biết cô bạn cái cũ tên N với em vẫn còn… !
Nhưng lạ thật, T vẫn yêu em, thậm chí T còn yêu em say đắm, T khuyên nhủ e, rồi giúp e dần dần dừng việc chơi bóng lại, dừng việc chơi chất kích thích lại. Có khi T dịu dàng khuyên nhủ em, nhưng có khi ” con sư tử ” ấy gầm lên thì thôi rồi. ” Cả làng này sợ vợ em chứ không phải mình em. E thề ” . T cá tính mạnh mà. Nghe lời T, e quyết tâm 1 lần nữa thi lại DH .
Khi đó e lên voz này, rồi tìm hiểu xem có ae nào cùng thi DH với em không. Thì đọc được 1 bài viết hành trình thi DH sau 8 năm dang dở của 1 bác nào ấy. Đầu tiên là DJ sau đó đi thi DH, … và còn nhiều tấm gương khác nữa. Vậy là e lại càng thêm quyết tâm. E dừng lại việc chơi cá độ và kích thích tập trung ôn thi. Và cuối cùng em đỗ DH, em 1991 đỗ DH cùng với 1995 . Ở nhà em biết tin em đỗ DH, mọi người đều mừng rỡ, chú e còn bảo e .
– Đây có phải là động lực của cháu không , cô bé này xinh gái đấy. Cháu cưới đi . ( rồi nhìn T cười )
Cả nhà em cười ầm lên, mọi người quí T lắm. Thế đấy các bác ạ, 1 lần nữa e thoát ra khỏi cái mớ bòng bong và vươn lên đc . Bạn bè e cũng vui, chúng nó rủ e đi nghỉ mát. và nhất định là bí mật k cho e biết địa điểm đi đâu. E đồng ý đi cùng, và chỉ đi có con trai thôi nha. Chỉ toàn ae thôi. K chơi chất kích thích, chúng nó thề. E đồng ý ngay.
Đêm trước khi đi, bọn e đánh bài, tới gần sáng với 1 vài thằng bạn, nên sáng ra e mệt quá, lên xe là ngủ thiếp đi chẳng biết gì. Tới nơi, e bước xuống, vươn vai . Chà, ở đây nắng quá. Nắng chói chang, nhưng gió ở đây mát thật, dễ chịu hẳn cả người.
Nhưng sao ….. cảnh vật ở đây quen thế nhỉ, rất quen. Biển, bờ cát, hàng dừa , khách sạn. Đúng rồi, đây chính là cái khách sạn mà lần đầu tiên e lên chỗ N, cái khách sạn mà e không đủ tiền thuê. Sân rộng, đại sảnh, phòng 2tr. Mọi thứ đã chuẩn bị xong. E đứng lặng người . Rồi sách balo đi theo lũ bạn lên phòng. Sao có thể thế đc nhỉ. Mọi thứ là do ai sắp đặt, hay là tại ông trời… Lên phòng nghỉ ngơi 1 lát, bọn e đi ăn trưa . Và ngày hôm đó, e cứ bâng khuâng 1 mình chân e cứ tự bước qua những địa điểm quen thuộc, cả chợ đêm nữa. Chính ở chợ đêm này e mua cho N cái vòng tay màu tím bằng đá . Một tâm trạng buồn giữa dòng người đông đúc.
Sáng hôm sau, bọn e rủ nhau đi ăn sáng, nghe nói ở đây có bún bề bề gì đó. E k nhớ nữa. Ngon lắm đây, e chắc mẩm. Vào quán , bọn e ngồi xuống bàn, e liền đi xin 1 cốc nước trắng. Sáng ra e quên mất chưa uống .
– Chị ơi cốc ở đâu ạ . Cho e xin 1 cốc nước trắng
– A đi thẳng vào trong ….
– Vâng cảm ơn chị.
– Anh uống gì ạ . Một cô nhân viên khác hỏi khi e bước vào trong
Cái gì thế nhỉ. Giọng nói quen, rất quen đấy. E quay ra.
Ông trời đúng là luôn biết trêu ngươi người ta. Đứng trước mặt em, là hình dáng quen thuộc, khuôn mặt nhân hậu, mái tóc thướt ta xõa dài xuống ngang vai, đôi mắt người ấy to và đen láy, sống mũi cao toát lên vẻ đẹp dịu dàng mà ai nhìn thấy cũng phải khen ngợi.
N dang đứng trước mặt em. E và N nhìn nhau, không gian dường như dừng lại. Tất cả mọi thứ yên ắng giữa quán ăn sáng đông người. Có phải không? Hay là do tai em ù đi. E đoán N cũng vậy. E và N sững lại nhìn nhau 1 lúc lâu. Rồi N chạy ra ngoài. Ngay lập tức e chạy theo ngay. 1 cô nhân viên chạy ra, rồi 1 thanh niên đuổi theo sau gọi với .
– N ơi, đợi anh đã.
Đám bạn e quay ra trêu e ngay được .
– Thôi thằng kia, con gái nhà người ta, vừa quen mà mày đã làm người ta sợ rồi.
Rồi cười hề hề với nhau, mọi người trong quán thấy vậy cũng quay lại với bữa sáng của mình, chắc là tán tỉnh nhau thôi.
E đưa N tới 1 quán cafe ven đường, bọn e ngồi trên tầng 2. (Truyện bạn đang đọc được đăng tải miễn phí tại wapsite Haythe.US – Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ) Nơi mà cả 2 đều có thể nhìn ra biển, nhìn ra hàng dừa đang đung đưa đón gió, và cả khu chợ … mà đêm tới ng ta mới thấy đông vui tấp nập.
Những câu hỏi xã giao, những ánh mắt ngại ngùng và nền nhạc thật là êm ái.
Không ai dám hỏi về cái ” Tại sao ” ấy. Trước mắt chỉ cần nhìn nhau thôi, và nghe giọng nói ấm áp thân thuộc mà đã mấy năm nay chưa đc gặp rồi.
– E có gì muốn nói với anh không, N ?
– …..
– E đã có ng yêu chưa? E còn yêu anh không ?
– Em …. N ấp úng ngẩng lên nhìn trộm e rồi lại cúi xuống
– Tại sao em lại ….. E chưa kịp nói hết câu thì N cát lời
– E không biết, a đừng nói nữa.
N chạy ra ngoài, e vội đuổi theo, thì cô ấy quay lại bảo :
– Đợi em ở đây.
E sựng lại, định đuổi theo tiếp. Không thể để mất N đc. Thì chị N ở đâu đi ra, chặn e lại. Cô ấy đưa e 1 mảnh giấy trong đấy ghi sdt của N. Và bảo e nên nt cho N vào tối nay.
E vội kéo ay chị N vào( cô ấy tên là H) . và gặng hỏi.
Hiện giờ H đã học xong rồi, ( H sinh năm 93 bằng tuổi T ) cô ấy đã có ng yêu đã 2 năm. Và giờ cô ấy chuẩn bị đi Anh ( xin cho e đc thay đổi địa danh ) . Cô ấy mải mê giới thiệu, nhưng e đâu có quan tâm lắm. Cái e quan tâm ngay lúc này là tại sao? . Tại sao !?! người mà tôi yêu lại đối xử với tôi như thế. Rồi biết không thể kiềm chân e lâu hơn đc nữa. H bắt đầu kể .
Sau khi e đi bộ đội 1 thơi gian, không hiểu từ đâu bố mẹ N biết chuyện e và N quan hệ với nhau. Và với 1 gia đình gia giáo, và giàu có ( giàu có ở đây cũng gọi là khá giả thôi. Chứ không phải giàu có lắm đâu các bác nha ) như nhà N, thì đó là chuyện tày trời. Và e phải bị trừng phạt. Hôm bố mẹ N biết e và N đã quan hệ với nhau, thậm trí là ở ngay tại ….( địa danh ) này . Thì bố mẹ N đã làm đơn, và nhờ vả các mối quan hệ. Sau đó đưa N đi khám …. ( khám gì thì các bác biết rồi đấy ) . N khóc ròng rã, đau khổ, và tuyệt vọng. Chỉ cần 1 lá đơn thôi, thì e sẽ bị ra quân ngay lập tức và đi tù mọt gông vì tội danh…. Và với quan hệ nhà N, rồi tuổi của N. Thì có lẽ e phải đi khoảng 15 năm. ( Vớ vẩn còn trung thu và đập chết ) . Trong tình cảnh đó, chị N cũng không biết làm thế nào cả. Vì chỉ hơn N có 3 tuổi thôi. ( N sinh năm 96 ) . N đã cắt tay, các bác ạ. N cầm dao tem và cắt ở cổ tay, rồi khóa trái phòng lại. Và thề sẽ chết nếu bố mẹ N k ngừng lại việc làm đơn tố cáo em. Bố mẹ N đành phải chịu cô con gái xinh xắn đáng yêu, nhưng dũng cảm của ông bà. Nhưng bố mẹ N nói N phải cắt đứt liên lạc với em, nếu còn liên lạc thì sẽ làm đơn tố cáo. Và N đã ,… khi đó e vừa chuyển lên đơn vị vệ binh , và có lẽ cuộc điện thoại mà e gọi về cho N, rồi N dặn e cố gắng đi hết bộ đội, đừng liên lạc nhiều ra ngoài. Là cuộc gọi cuối, khó khăn lắm cô ấy mới giữ được dt để nghe đc cuộc gọi đó của em.
Vậy đáy các bác ạ. E đã từng đau khổ tuyệt vọng, và thậm trí hận N. Nhưng nghe xong chuyện H kể, e lặng người đi. Buông thõng 1 tay xuống ghế. Tâm trạng e lúc đấy không hiểu là gì nữa. E rối bời. H cố gắng hỏi han em, để tâm trạng e khá lên, nhưng cô ấy biết lúc này, e cần 1 mình. H chào e rồi ra về, lúc đi cô ấy còn ngoái lại bảo. Tối nay N rảnh đấy. E hãy nt hẹn N ra nói chuyện. E gật đầu, rồi chào cô ấy.
E ngồi lại quán cafe, nghe những giai điệu buồn. Và nghe cả bài hát mà khi đau khổ nhất e hay bật lên để nghe. Xa em – Noo Phước Thịnh. E cứ ngồi suy nghĩ miên man. Nghĩ về những kỉ niệm đẹp, những gì mà N phải trải qua thời gian đó. Chắc N khóc nhiều lắm, cô ấy thật dũng cảm, khi làm được như thế. Liệu là em, e có dũng cảm làm thế cho ng em yêu không. E không biết nữa. Cứ chìm trong suy nghĩ, càng nghĩ lời bài hát càng như con dao sắc, cứa vào tim em vậy. Cảnh vật ở đây thật buồn. Tất cả mọi thứ. Buồn thật !