Em đang ngồi ở nhà buồn thối ruột các bác ạ. Mặc dù tháng sau là ngày cưới của em. Lúc e đang viết những dòng này đây thì cô ấy đang share ảnh áo cưới cho em xem. Mà em thì …. Cũng đã nhiều lần e định viết lên đây tâm sự của em chia sẻ với các thím gọi là nói ra cho nhẹ lòng nhưng cứ viết vài dòng e lại xóa đi. Vì e chẳng biết bắt đầu làm sao, chẳng biết viết như nào cho các thím hiểu . Rồi tới gần đây … mọi thứ quá đà e càng chán. Nên lại lên quyết viết ra cho nhẹ lòng :(.
Chuyện của em với N ( tên ng e iu ) không phải là tình yêu sét đánh, cũng không phải lung linh mà nó diễn ra nhanh lắm, nhanh đến nỗi mà đến bây giờ e vẫn không quên đc. Phải gọi là có duyên nhưng không phận các bác ạ.
Hồi đó em học lớp 12, cái thời mà các opa Hàn quốc trong phim Vườn sao băng ấy làm điên đảo các em gái cấp 3 . Nhất là cái anh gì tóc vàng vàng trưởng nhóm ss501 ấy. E quên mất tên rồi. Nhìn em lại hao hao giống thằng ấy tóc lại cũng lai lai vàng bẩm sinh nên các e gái phải gọi là tự động đến mà e chẳng tốn hơi sức tý nào . Nhưng mà e thì lại chỉ thích võ lâm thôi nên 3 năm cấp 3 chẳng yêu ai cả. Cứ tưởng là sẽ đợi lên DH rồi sẽ gặp đc ng mình yêu rồi cưới luôn, thì cuối năm N xuất hiện.
Cũng như bao cặp đôi thời đầu 9x khác, bọn e quen nhau qua Audition. Rồi hẹn hò gặp nhau sau 15p nói chuyện. Đó là hôm trời mưa phùn, e đứng trước cửa 1 cửa hàng nhỏ đợi N tới. Đang ngó nghiêng thì bị thằng bảo vệ ra đuổi vì can cái tội e đái bậy vào gốc cây trước cửa nhà nó . E đang gân cổ cãi nhau thì thấy đằng xa xa có 2 em đạp xe tới. E đoán chắc là e ấy rồi. Thế là chịu khó đứng lùi thêm 1 đoạn lên chỗ dầu ve để bảo toàn mặt mũi còn gặp gái. Chứ cỡ e nó đám 1 phát chắc là tan 1 đời hoa mà tan ba đời bướm mất.
Đây rồi, từ xa tiến tới đang đạp xe và đèo thêm 1 e nữa. Nhìn dáng người e ý cao mảnh khảnh, tóc dài và chiếc áo hoa bó sát người nhìn rất thời thượng. Lúc e ấy tới gần e nhìn thẳng vào mặt e đang đèo ấy, và không thể nào mà kiềm chế nổi. Xấu ! DM Xấu k thể nào mà tả nổi. E giả vờ nhìn lơ đãng Để e ấy đi qua Thì thằng bạn e nó đi theo từ lúc nào gọi to rõ
– Chip Love hả em ơi !
Uây em ấy quay xe lại ngay và đi thẳng về phía e. Thế là thằng bạn chạy ra còn e đứng như trời chồng ” Thôi ăn quả tịt rồi ” . Thằng bạn nhanh nhảu giới thiệu các kiểu chém gió loạn cả lên. Thế rồi e ấy cũng giới thiệu là chip love là em ngồi đằng sau tên là N . Lúc này N mới quay ra chào em.
Ồ , 1 cô gái mà … phải nói thế nào nhỉ. 1 nét đẹp dịu dàng, cuốn hút e ngay từ cái nhìn đầu tiên. N có khuôn mặt phúc hậu và làn da trắng hồng , N cười nhìn rất dịu dàng đúng nét đẹp của ng con gái Việt ấy các bác ạ. Giọng nói nhẹ nhàng và thanh nghe cứ ngọt ngào lắm ấy. Nhưng lúc đó thế nào e lại lạnh lùng vô cùng vì nói chuyện nhanh còn phải về vì sắp tới giờ săn boss Liễu Thanh Thanh ở Thành Đô rồi. Bang chủ nó gọi quá trời luôn. Sau khi lấy sdt xong xuôi e mới hỏi tuổi, thì 2 cô e ấy bảo là mới học lớp 8 . E tính dứt khoát luôn khỏi yêu. Nhưng thế nào không hiểu, e lại vẫn đồng ý yêu nhau. Lúc đó gọi N là vợ chip. Còn N gọi e là ck .
Vợ chồng 1 thời gian e mới tìm hiểu thì biết vợ chip của em suốt ngày dính líu tới đánh nhau, bỏ học , mời phụ huynh ,…. Bất hảo, bất hảo . E tính chia tay luôn khỏi yêu cái loại gái như vậy. Thì cái ngày e nói chia tay N ấy. Mới học lớp 8 thôi mà e thấy N khóc. E nghĩ ” Má ! Diễn tốt ghê ” nên e cũng chẳng quan tâm. Sáng e đèo N tới trường rồi nói ct N ở cổng trường N. Lúc đèo đi học e thấy N cứ ấp úng như có điều gì muốn nói với e ấy. Nhưng do e phóng nhanh cho kịp giờ học vả lại cũng k muốn dây dưa nữa nên N cũng chẳng kịp nói với em. Lúc nói xong, thấy cô bé ấy khóc … nước mắt cứ ứa ra xong lẳng lặng đi vào trường chỉ ” Vâng ” với em thôi .
1 lúc sau e đang ngủ trong lớp thấy thằng bạn tát bốp phát vào đàu. Nói rõ to .
– Người yêu mày bị đánh ở trường này . Ae bỏ học thôi.
Dm xấu hổ tý ngất lai còn đau ơi là đau. Đang định chửi lại nó. Thì cô giáo tống cổ 4 thằng bàn cuối ra ngoài. Mạc dù 2 thằng bạn bên cạnh đang ngủ không làm gì ( E vốn học dốt, nghịch ngợm, nên là cho xuống ngồi bàn cuối với 3 thanh niên bất hủ. Bọn e thì cô giáo k thể đuổi học đc rồi, vì toàn con cháu cô hiệu trưởng ) .
E thấy cái thằng này còn hốt hoảng hơn cả em . Giục túi bụi , sau khoảng 5p trèo tường, thế là bọn e hộc tốc đạp xe tới trường N .
Lúc đấy e nhớ là cổng trường N đông nghịt người toàn bọn học sinh cấp 2, khăn đỏ khăn đít cứ gọi là . Thấy có đám đông e đoán đáy là vụ của N rồi. E chạy tới thì …… Dm !
Lần đầu tiên e thấy cái vụ đánh nhau xé quần áo. Mấy con mất dạy xe đứt hết cúc áo của N, đứa thì túm tóc đứa thì giữ tay tính xé áo N ra. Mặc dù lúc đấy chưa yêu, nhưng trên danh nghĩa là ck au , với cả e thấy trong lòng cũng rất bực. Nên phi vào vả cho mấy con kia mỗi đứa 1 phát . Thế là chúng nó toác cái mồm ra chửi, mấy a chị đằng sau phi lên kiểu có hội sẵn mà. Nhưng cũng may e đi với 3 thằng kia, toàn thanh thiếu niên hư có tiếng ở chỗ em. Nên cũng từ đó k ai dám động đến N.
E quay lại thấy N tay bịt áo, đầu tóc rũ rượi, tay ôm mặt khóc nưc nở. Thương quá :(. E mới đưa N sang nhà bạn N để thay áo . N cứ ở trong phòng bạn thôi, nhất định không mở cửa, rồi khóc nức nở, khóc nưc nở ấy các bác ạ. N k kìm đc. Thế e mới ra ngoài hỏi chuyện thì hóa ra .
N là học sinh mới chuyển về trường, nhưng N xinh nên được các anh cứng ở trường rồi ở trường khác, nói chung là nhiều người tán tỉnh, thế là k chịu được, các chị đầu gấu kiếm cớ đánh N liên tục, N đã phải chịu như thế gần nửa năm học rồi. Mà cứ đánh nhau các cô giáo thầy giáo lại gọi N lên, gọi phụ huynh rồi N về nhà lại bị đánh bị mắng. Nghe đến đây e thấy thương N vô cùng. Mấy thằng bạn ngồi nghe thì sôi máu, nhất cái thằng tát vào đầu em, cứ như con chó điên ( giờ vẫn là bạn thân em ) đòi đi đánh nhau báo thù các kiểu.
Sau chuyện đó e thấy thương N và có cảm tình với N hơn. Nói chuyện với N nhiều hơn, e thấy cách nói chuyện nhí nhảnh , ngây thơ của cô bé lớp 8 này làm e cười một mình suốt ngày. Rồi tần suất nói chuyện nhiều hơn, e càng thấy dần dần trong em N hơn là 1 cô bé nữa rồi. Có lần e nhớ đang chat với N , mà e tắt máy chạy bộ từ nhà e ra quán net gần nhà N chỉ để dành cho N điều bất ngờ khi nick Y!H đang bật mà e thì đã có mặt đằng sau N rồi. N bất ngờ rồi cười khúc khích đáng yêu lắm. Ngày tháng cứ thế thôi, sáng sáng e lại đèo N đi học, trưa đón N về, tất nhiên đi quả xe đạp @ xanh của N rồi( e hồi ấy cắm xe cùng mấy thằng bạn hút cỏ viết nhạc hết bố nó rồi còn đâu . ) . Có lần e mạo muội rủ N trốn học trèo tường ra ngoài bảo vệ bắt được . E sợ đái ra quần . Lúc đấy e đứng trên tường kéo tay N lên, thì thằng bảo vệ nó hô to xong chạy ra e cuống quá, tuột tay N ra nhảy mẹ ra ngoài , xong quên mất còn N lại trèo vào đẩy N lên cho N ra ngoài trước. Thế là e bị bắt. Nhưng mà cái thằng bao vệ ấy là cái a đầu phố nhà em =)). Ae ngồi hút … vs nhau suốt . Sau 1 hồi hứa hẹn nó giữ bí mật thế là e với N trốn ra ngoài đi chơi. Hôm đó đúng là 1 ngày tuyệt vời với cả 2 .
N thích nấu ăn, N thích màu trắng với màu hồng, N thích e ôm N từ đằng sau, N có thể ngồi chờ e chơi điện tử từ sáng tới trưa mà vẫn vui vẻ còn đòi cho N thử đi Tống Kim với nữa chứ, những lúc e điên lên , N k nói năng gì cả chỉ hơi xị mặt xuống, rồi lúc sau nói nhẹ nhàng với e, giọng nói của N làm e không thể nào mà giận nổi. E yêu N, yêu rất nhiều. Chưa bao giờ e có cảm giác nhớ nhung ai đến thế. Chỉ là ct để đi về nhà thôi, tối muộn rồi mà, nhưng em lại thấy quyến luyến đến thế. Đoạn đường về e cứ tung tăng. Rồi mong sao tới ngày mai để được gặp N. Mái tóc N nữa chứ e rất thích luồn tay vào tóc N và đưa ra sau gáy. Cái cảm giác được ôm N vào lòng xong bật cho N nghe những bài hát mà e viết , mà e thích… E nhớ N quá các bác ạ ! Cái tình yêu đầu tiên ấy , Nó mãnh liệt vô cùng luôn. Rồi nụ hôn đầu tiên …. ! Lúc đó e ngu ngu hỏi N là cho a hôn em nhé. N k nói năng gì mặt N đỏ ửng lên xong gúi gằm xuống e lại tưởng N sợ cứ gặng hỏi mãi. Mẹ sao mà ngu quá thể >”< . N hẹn buổi tối đi chơi . Cả buổi chiều hôm ấy e k hút điếu thuốc nào, an kẹo cao su các kiểu. Đợi tận tối mới gặp N . Cũng như bao ng khác thôi. E đèo N ra bờ đê nơi có rất nhiều đôi ở đó. ( cũng do thằng bạn e nó xui em ra đấy ) . E cứ nghĩ ra đấy thì sẽ lãng mạn lắm đấy. Ai ngờ, ra đáy đông người vãi, chúng nó hôn nhau cứ chèm chẹp tìm mãi mới có 1 chỗ êm đẹp. E dừng xe lại . Tim e nó cứ đập phình phịch ấy các bác ạ. Khung cảnh im lặng chỉ nghe mỗi tiếng gió với tiếng tim e đập phình phịch thôi. E dựng xe xuống. Rồi lấy tay vuốt tóc xong đưa nhẹ cằm N lên. Lần đầu tiên em hôn . Ngọt Ngào ! Phải nói là rất ngọt ngào. Không phải là kiểu ngọt của đường hay của gì gì đấy mà nó là ngọt ngào ấy các bác ạ. E với N hôn nhau lâu, rất lâu, cảm giác ngọt ngào ấy mà có lẽ chỉ có N thôi . Chỉ N e mới có thể cảm nhận được. Bọn e cứ thế yêu nhau tới gần ngày e thi tốt nghiệp thì N báo tin cho em :(. N phải theo bố mẹ về quê bố, nới N tới có bãi biển đẹp nhất Việt Nam, có khung cảnh đẹp nhất Việt Nam, có cây cầu bắc ngang qua biển nơi mà e đưa N đi dạo lần cuối cùng trước khi chia tay . Đó cũng là nơi buồn nhất cái đất nước này tính tới thời điêm bây giờ đối với em .
Hôm đó N chỉ kịp nói với em N phải theo bố mẹ về quê, vài hôm nữa là đi rồi. Trời ơi ! E bàng hoàng lặng cả người đi khi nghe N nói câu đó. Cái ngày cuối cùng bên nhau ấy. E đưa N đi chơi cùng với đám bạn, đưa N tới quán cafe sang trọng nhất , quán hát đẹp nhất, rồi tới những nơi lãng mạn nhất nhưng khung cảnh đẹp đến mấy, lãng mạn đến mấy thì cả em và N đều không dấu được cảm giác buồn . Cả ngày hôm đó 2 đứa k rời xa nhau dù chỉ là nửa bước, lúc nào cũng tay trong tay nhau kể cả là lúc đạp xe đạp lên dốc luôn ấy. 10 tối hôm ấy cũng là ngày đầu tiên N đi chơi muộn đến thế. e đưa N về tới gần đầu ngõ, thì e dừng lại N cũng thế vì bố mẹ N đã đứng đầu ngõ từ lúc nào. E chỉ kịp bảo với N
– E đừng quên anh nhé. Nhớ chờ anh đấy .
– Vâng . A cũng đừng quên em đấy. E sẽ chờ anh.
N lững thững bước đi. Còn em thì … lần đầu tiên em khoc nước mắt nó cứ dòng dòng ấy, không thể nào mà ngăn lại được. Bất chợt e nhớ ra cái khăn mà e đang đeo e gọi N . N quay lại ngay , lúc này mắt N đỏ hoe và giàn dụa nước mắt trên khuôn mặt của N. E chạy theo quàng cho N cái khăn. rồi bảo N
– A sẽ chờ em , 4 năm sau mình sẽ gặp nhau trên Hà Nội nhé, lúc đó em sẽ học Đại Học năm đầu mà.
N gục vào ngực em , còn em thì ôm chặt N, N khóc nưc nở :
– Vâng nhất định a phải chờ em đấy.
Lúc đó bố mẹ N cũng đứng sững rồi vội vàng chạy ra dắt N về. Nhìn em với anh mắt hình viên đạn. Nhưng mà e mặc kệ. Lúc đấy e đang buồn lắm rồi. Chán lắm rồi, muốn ra sao thì ra.
Hôm đó e đi chơi điện tử đêm , đợi N từ lúc 5h sáng, vì N nói nhà N sẽ đi vào lúc 6h sáng mà. Nhưng ôi thôi :(. Ngay đêm đó thấy cảnh đó thì bố mẹ N đã đi luôn rồi . Lúc em đi qua nhà N chỉ thấy nhà khóa cửa và vài mảnh rác trước cửa thôi. E buồn rầu . Ngồi mãi ngoài cửa hút thuốc, mãi tới lúc trời sáng hẳn thì mấy thằng bạn mới lôi được em về…
Đọc thêm: truyện voz hay