[Edit] [Hoàn] Lão Công Cố Chấp Cuồng Của Ta Ii – Mị Nhân – Chương 5 – Botruyen

[Edit] [Hoàn] Lão Công Cố Chấp Cuồng Của Ta Ii – Mị Nhân - Chương 5

Chương 5: Hạ dược, dâm mĩ một đêm thượng (H)

Edit: Lemon

Beta: Mun

Sáng sớm, Phó Hàn Nguyệt vừa mới đẩy cửa phòng ra liền gặp mặt Phó Thịnh. Hàn Nguyệt chỉ cảm thấy bản thân ra ngoài thật không đúng lúc, cô căng thẳng lộ ra khuôn mặt mất tự nhiên, tươi cười hướng tới Phó Thịnh.

“Anh, buổi sáng tốt lành!”

“Ừ, tối hôm qua ngủ ngon không?”

 Phó Thịnh mặc một bộ đồ thể thao, trên mặt vẫn còn một tầng mồ hôi mỏng, hiển nhiên là vừa đi chạy bộ về, không nghĩ tới vừa trở về lại trùng hợp gặp Phó Hàn Nguyệt.

“Vâng, khá tốt ạ!” Phó Hàn Nguyệt trả lời, trong lòng nghĩ thật là kỳ quái. Trước kia hai người gặp mặt đều không nói chuyện riêng, hỏi thăm thân mật kiểu này lại càng không có. Lần này trở về từ nước ngoài, ông anh này có khi nào uống lộn thuốc rồi không, Phó Hàn Nguyệt thầm nghĩ trong lòng.

Phó Hàn Nguyệt thấy Phó Thịnh đã về phòng thì bước nhanh xuống lầu. Phó lão gia tử tuổi đã cao, người lớn tuổi đều ngủ ít hơn, nên đã thức dậy từ sớm, đang ngồi ở trên sô pha xem báo sáng. Không bao lâu Phó Thịnh cũng đi xuống, ba người cùng nhau ăn sáng.

“Hàn Nguyệt, cháu đã  tốt nghiệp rồi muốn tìm một công việc như thế nào?” Phó lão gia tử vừa ăn sáng vừa hỏi Phó Hàn Nguyệt đang ngồi ở phía đối diện.

“Ông nội, cháu muốn tới chỗ làm của bạn cháu, trước tiên phải rèn luyện một chút.” Phó Hàn Nguyệt ăn ngay nói thật.

“Ừ, Hàn Nguyệt, cháu không muốn đi làm cũng không sao, cứ ở nhà, dù sao nhà chúng ta cũng không thiếu tiền.” Phó lão gia tử vô cùng yêu thương Hàn Nguyệt. Ở trong lòng của ông, Phó Hàn Nguyệt chính là ruột thịt của Phó gia.

“Ông nội, cháu tưởng cháu còn là……”

Phó Hàn Nguyệt nói còn chưa xong, Phó Thịnh ngồi bên cạnh cô liền mở miệng, “ Hàn Nguyệt nên đi làm ở công ty của cháu. Vừa hay dạo này cháu cũng thiếu một người trợ lý. Đi làm ở công ty, cháu cũng có thể chiếu cố em ấy.”

Phó Thịnh vừa dứt lời, Phó lão gia tử dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Phó Thịnh, “Cháu thiếu trợ lý, sao ông lại không biết thế?”

Phó Hàn Nguyệt không nói gì, đầu óc đều ngây ngẩn cả người, trong lòng nghĩ, Phó Thịnh bị làm sao vậy?.

“À, lần này đi công tác trở về, Thôi Đạt công việc có chút nhiều, sợ lo liệu không hết, vốn dĩ định tuyển trợ lý, nếu Hàn Nguyệt đã tốt nghiệp, vậy đi làm ở công ty cháu vừa vặn tốt.” Phó Thịnh thật là nói dối đều không cần chuẩn bị trước, đối với Phó lão gia nói không chớp mắt.

“Anh, em mới vừa tốt nghiệp, chỉ sợ em không đảm đương nổi vị trí trợ lý của anh, anh vẫn nên tìm người khác đi!” Phó Hàn Nguyệt nuốt nước miếng, ngữ khí có chút cự tuyệt nói.

Phó Thịnh nghe thấy Phó Hàn Nguyệt nói, trên người tản ra khí lạnh, không nói thêm lời nào nữa. Phó lão gia tử thấy cháu trai nổi giận, ngẫm nghĩ một chút, lại cảm thấy nếu Phó Thịnh đưa Phó Hàn Nguyệt đi làm ở công ty hắn, cũng có thể rèn luyện cho cô một chút. Hơn nữa ở công ty Phó Thịnh, cũng không ai dám khi dễ cô, quan trọng nhất chính là, hai người còn có thể bồi đắp thêm một chút tình cảm anh em, đây là việc có lợi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.