[Edit- H Văn] Trong Phim, Ngoài Đời – Chương 1: Diễn cùng ảnh đế – Botruyen
  •  Avatar
  • 36 lượt xem
  • 1 tháng trước

[Edit- H Văn] Trong Phim, Ngoài Đời - Chương 1: Diễn cùng ảnh đế

Edit: Suzu Adelia

*****

Cuộc sống của tiểu minh tinh tuyến 18 thực sự rất nhàn hạ, ba tháng nay Lâm Chi không có vai diễn nào.

Nói dễ nghe thì là nhàn hạ, nói khó nghe thì lại danh tiếng thấp, đạo diễn không muốn dùng tới bạn cho nên không có vai diễn thôi.

Nhàn rỗi lâu như vậy, cuối cùng người đại diện cũng đưa cho Lâm Chi kịch bản tên ——《 Trừ yêu truyện 》. Trong phim, Lâm Chi diễn một vai ác, một con hồ ly tinh quyến rũ chuyên môn hút tinh khí của đàn ông để nâng cao tu vi.

Con hồ ly này không biết sống chết mà trêu chọc để tử của Thục Sơn xuống núi trừ yêu tên Từ Hướng Dương. Muốn hút tinh khí của nam chủ Từ Hướng Dương nhưng lại bị một phát kiếm của nam chủ đâm chết.

Tuy rằng suất diễn của Lâm Chi rất ít, chỉ là nữ phụ số 5 nhưng cô vẫn rất chuyên nghiệp mà đi đến phim trường trước 2 tiếng, trang điểm xong thì chờ ở một bên.

Lúc này, ở phim trường đang quay cảnh nam chính đánh nhau cùng yêu quái. Nam chính là ảnh đế đang nổi Quý Hoài Thịnh.

Lâm Chi đứng ở xa nhìn Quý Hoài Thịnh mặc đồ trắng, tay cầm một thanh kiếm cùng yêu quái đánh nhau, trong lòng không khỏi thổn thức không thôi.

Cô và Quý Hoài Thích đều tốt nghiệp ở học viện kịch bản sân khấu Kinh Châu, chẳng qua là là Quý Hoài Thịnh lớn hơn cô năm tuổi mà thôi. Giờ người ta đã là ảnh đế đứng ở nơi cao nhất, mà cô vẫn chỉ là một diễn viên nhỏ tuyến 18 không chút nổi tiếng.

Từ năm Lâm Chi ra mắt là khi 18 tuổi đến năm 26 tuổi hiện tại, tám năm ấy cô đã đóng vô số vai phụ vậy mà chẳng nổi lên chút nào.

Do kĩ thuật diễn của cô không tốt sao?

Cũng không phải. Kĩ thuật diễn của Lâm Chi khá tốt, đạo diễn cũng khen Lâm Chi diễn vai nữ phụ rất sống động, yêu ghét rõ ràng.

Nhưng diễn viên có kĩ thuật diễn thôi cũng chưa đủ để nổi tiếng. Thực lực tất nhiên là quan trọng nhưng vận khí cũng không thể thiếu.

Đôi khi một kịch bản hay cũng có thể làm một người mới không có tiếng tăm gì trở nên nổi tiếng.

Lâm Chi có nguyên tắc và giới hạn riêng của mình. Cô hài lòng và giữ vững tôn nghiêm của mình, không chấp nhận quy tắc ngầm của giới giải trí, không chấp nhận bị bao dưỡng, từ chối việc tìm kim chủ.

Người đại diện nhận được kịch bản gì thì cô diễn nhân vật đó. Cô không diễn nữ chính bao giờ nhưng nữ phụ thì có vài lần. Có điều đều là nữ phụ phản diện, không chỉ không nổi lên mà còn bị những người xem thích nữ chính mắng đến thảm.

Lâm Chi không tức giận. Người xem mắng cô tâm địa ngoan độc chứng tỏ kĩ thuật diễn của cô cũng khá tốt. Có thể mắng nữ phụ đến thảm một cách chân thật như vậy làm người xem như nhập vào vai diễn.

\”Cắt!\” Đạo diễn nhìn cảnh quay mặt Quý Hoài Thịnh tuấn tú, nói, \”Qua cảnh, nghỉ ngơi 20 phút sau đó quay cảnh hai.\”

Nhân viên công tác ngừng quay, Lâm Chi cũng thu lại tầm mắt. Tiếp theo chín là cảnh diễn của cô, trong đầu cô hiện lại một lần cốt truyện và lời thoại.

Rất nhanh, 20 phút đã trôi qua, sau đó đạo diễn hô một tiếng \”action\”, Lâm Chi mặc mặc váy ngắn lộ ra nửa rãnh ngực, hoảng loạn nhào vào trong ngực Quý Hoài Thịnh đang nhắm mắt ngồi dưới gốc cây.

\”Đạo trưởng, cứu mạng, có yêu quái!\”

Quý Hoài Thịnh bỗng mở to mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lâm Chi, \”Cô nương, vì sao cô lại lẻ loi một mình nơi núi rừng hoang dã này?\”

\”Ta…\”

\”Nói vậy, ngươi mới là yêu quái thật sự nhỉ.\”

\”Nếu đã bị ngươi nhìn thấu, ta đây cũng chẳng giả vờ làm gì.\” Lâm Chi thu lại vẻ hoảng loạn trên mặt, chỉ ngón tay về phía Quý Hoài Thịnh làm phép, \”Định.\”

Thân hình Quý Hoài Thịnh không động đậy, anh liếc nhìn Lâm Chi, ngữ khí lạnh như băng, \”Không muốn chết thì cách xa ta ra.\”

Lâm Chi không chút sợ hãi, cô dùng ngón tay phác thảo cái cằm tinh xảo của Quý Hoài Thịnh, cười quyến rũ nói: \”Vừa rồi ta đã thử qua pháp lực của ngươi. Giờ ngươi chỉ còn 2 phần pháp lực, một con yêu quái 100 năm cũng có thể tùy tiện giết chết ngươi, huống chi hồ ly tinh tu luyện 800 năm như ta. Ngươi hãy ngoan ngoãn để tỷ tỷ đây hút tinh khí của ngươi, trước khi chết, ta có thể giúp ngươi sung sướng một lần.\”

Lâm Chi ngồi lên đùi Quý Hoài THịnh, nắm lấy bàn tay to của anh mà khiến nó bao phủ vào ngực mình, ánh mắt mị hoặc: \”Tiểu đạo sĩ, sờ ngực nữ nhân bao giờ chưa?\”

Quý Hoài Thịnh nhếch môi, không nói lời nào. Anh lạnh lùng nhìn Lâm Chi, trong mắt là sự chán ghét.

Lâm Chi làm lơ sự chán ghét của anh, cô vươn bàn tay mềm mại không xương ra sờ từ môi mỏng gợi cảm của anh sờ xuống. Khi cô sờ đến cổ họng anh, Lâm Chi có cảm giác tay to đang bao phủ trên bộ ngực sữa mềm mại hình như nhéo một cái.

Cô hơi kinh ngạc.

Kịch bản chỉ viết tay nam chính bị hồ ly tinh bắt lấy mà bao phủ lên ngực nhưng nam chính chán ghét nhìn hồ ly tinh, một chút cũng không động.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

*****

Suzu: Hôm nay là ngày đặc biệt nên đăng chương đầu nha~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.