Chương 17 em nguyện lo cả đời ( cốt truyện )
Editor: Lemon
Lê Tâm bị Trình Tuyển hầu hạ đến nỗi hai chân nhũn ra, hắn liếm đến khi cô triều phun một lần nữa mới chịu thả ra.
Hai mắt hắn âm u, nói: “Còn muốn tham gia hôn lễ nữa không?”
Lê Tâm đã giận đến nỗi không còn nghĩ được gì, trừng mắt nhìn hắn “Cậu còn mặt mũi nói chuyện này với tôi.”
Trên mặt Trình Tuyển còn dính dâm dịch, quần ướt một mảng lớn, váy cô cũng nhăn dúm dó, chắc chắn là không thể mặc được nữa, trên mặt hắn đầy ý cười dịu dàng “Em gọi điện thoại kêu tài xế đưa quần áo tới đây.”
Lê Tâm nghe hai chữ ‘ tài xế ’, trong đầu liên tưởng tới em trai thúi có thể là bá đạo tổng tài?
Cô bị ý nghĩ của mình làm cho mắc cười.
Nhưng hiện giờ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể gật gật đầu.
Trình Tuyển làm trò trước mặt cô gọi điện thoại, lạnh lùng dặn dò vài tiếng liền cúp điện thoại, lúc hắn gọi điện thoại ngón tay tùy ý vuốt mái tóc ngắn, một gương mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng lộ ra, trái tim Lê Tâm đột nhiên đập lỡ một nhịp, đôi mắt không tự chủ mà dừng trên người hắn.
Trình Tuyển cảm nhận được ánh mắt cô, cơ hồ ngay lúc cúp máy hắn lập tức ném di động đi, nâng mặt cô lên môi ngậm lấy môi cô.
“Ưm—— Trình Tuyển…… Làm gì……”
Lê Tâm ngửa đầu ra sau, tìm khe hở nói chuyện.
“…còn 15 phút nữa tài xế mới tới đây, chúng ta làm thêm lần nữa đi.” Trình Tuyển nói xong, môi lại bao phủ lên, ngay lúc Lê Tâm há mồm đầu lưỡi ra sức dò xét tiến vào.
Hắn kéo quần áo trên người xuống, cùng Lê Tâm thân thể dán sát nhau.
Người hắn thực nóng, đầu lưỡi càng thêm nóng bỏng, chỉ một cái hôn ướt át đã làm thân thể Lê Tâm lại lần nữa mềm nhũn……
“Ư……” Lê Tâm mềm như bông đẩy hắn, dùng hết toàn lực ngữa ra sau muốn né tránh cái hôn của hắn.
Hô hấp Trình Tuyển cực nóng, hơi thở gấp gáp.
Lê Tâm rốt cuộc lại lần nữa tìm được khe hở, nức nở xin tha: “Đừng…… Trình Tuyển, đừng cắm nữa,…… cắm nữa sẽ hỏng đó……xin cậu, Trình Tuyển, cậu nói cậu thích tôi mà……”
Nói thích vậy tại sao lại cưỡng ép cô làm chuyện cô không muốn?
Trình Tuyển rốt cuộc dừng hôn môi chuyển sang cổ cô, hắn gác mặt lên bờ vai mảnh khảnh, hít sâu một hơi như là đè xuống áp lực, hơi thở nóng bỏng thổi bên tai cô, “Được, em không cắm… em chỉ muốn hôn chị thôi…… em bảo đảm không cắm chị……”
Hắn nói rồi lại hôn bả vai cô, cứ như vậy xoay cô vòng vòng, sờ sờ ngón tay, lại vỗ nhẹ lưng.
Lê Tâm nghe hắn nói như vậy, trong lòng nói không nên lời là có cảm giác gì.
Hắn cường bạo cô, cắm đến mồ hôi đầm đìa cô không thể tự hỏi thì thôi đi. Bây giờ hắn an tĩnh ôm cô, trong đầu cô lại nghĩ tốt thay hắn.
Bầu không khí thực an tĩnh.
Lê Tâm rốt cuộc mở miệng, “Trình Tuyển, chúng ta như vậy rốt cuộc là quan hệ gì?”
Tay Trình Tuyển đang vỗ về tóc cô dừng một chút, ánh mắt hơi ảm đạm “Chị, chúng ta đã như vậy chị còn không rõ sao?”
“……” Tôi cũng không phải con giun trong bụng cậu, làm sao biết được?
“Vừa ngốc lại thích khóc nhè.”
Đã biết không có lời gì hay, Lê Tâm đột nhiên đẩy hắn ra, trừng mắt nhìn hắn “Ai cần cậu lo!”
“Em lo!” Hắn lại mạnh mẽ ôm cô vào ngực, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ lớn bằng bàn tay, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, giọng nói tràn ngập mị hoặc.
Lê Tâm không rõ hắn có ý gì, chỉ trừng mắt không nói lời nào.
“Chị gái vừa ngốc vừa thích khóc nhè như vậy, em nguyện lo cả đời.”
Mặt Lê Tâm bỗng chốc nóng lên, ngơ ngác nhìn Trình Tuyển vài giây, không biết lời hắn nói có mấy phần thật mấy phần giả.
Mạn Mạn nói: Tra nam thích hứa hẹn trước khi làm.
Trình Tuyển thì ngược lại, hắn thích làm xong việc rồi mới hứa hẹn?!