Chương 13 Ngoại trừ thao chị, những chuyện khác em đều đồng ý.
Editor: Lemon
Trình Tuyển ôm Lê Tâm đang xụi lơ vào phòng tắm, vô cùng ôn nhu rửa sạch cho cô, nếu không có lần bạo hành trước đó Lê Tâm sẽ cho rằng hắn thật sự yêu cô.
Nhưng mà……
Toàn thân đều là dấu vết hắn để lại, làn da cô vốn trắng nõn, bị Trình Tuyển bạo hành lâu như vậy cả người đều là vết xanh vết tím.
Trình Tuyển nhìn hậu quả mình để lại hận không thể tự tát vào mặt.
Chỉ trách chị gái quá mất hồn, hắn liền quên hết tất cả.
Trình Tuyển giọng uể oải cô đơn, “Chị, thực xin lỗi… đau lắm phải không?”
Lê Tâm liếc hắn một cái, tức giận đến thiếu chút nữa lại muốn khóc, cô ở trước mặt hắn cảm xúc quá yếu ớt, tùy tiện một câu cũng chọc cô muốn khóc, đều có chút không giống cô.
“Nói xin lỗi có ích gì? Nói xin lỗi cậu có thể trả lại lần đầu tiên cho tôi không? Một câu thực xin lỗi có thể che giấu được việc cậu đã cường bạo tôi sao?”
Lê Tâm hít hít mũi, không muốn nhìn mặt hắn.
Trình Tuyển trầm mặc, những chuyện này đương nhiên là không thể.
Nếu cho hắn lựa chọn lại lần nữa, hắn vẫn sẽ khăng khăng làm như vậy.
Lê Tâm thấy hắn không nói lời nào, đôi mắt đen nhánh khẽ chuyển động, “Nếu cậu thật sự cảm thấy có lỗi với tôi thì biến khỏi nhà tôi đi, sau này đừng bao giờ gặp lại nữa!”
“Không được!”
Lê Tâm hơi nhấp môi, trừng hắn nói: “Cậu! Cậu vừa mới nói xin lỗi tôi mà!”
“Ngoại trừ thao chị những chuyện khác em đều đồng ý với chị!” Trình Tuyển kiên định.
Lê Tâm nghe mà buồn nôn, lạnh lùng quay mặt đi, trào phúng nói: “Tôi kêu cậu từ bỏ công việc yêu thích, cậu cũng đồng ý?”
“Cái này……”
Lê Tâm nâng cằm nhìn hắn, trong ánh mắt như đang nói: Thế nào, tôi biết cậu chỉ nói điêu thôi.
—-bản edit bởi Lemon chỉ đăng duy nhất tại Wattpad Lemon8186—-
Lại thấy trong mắt Trình Tuyển xẹt qua ý cười, hắn thò qua yêu thương hôn lên mặt cô, giọng trầm thấp: “so với thao chị những chuyện khác đều nhỏ bé không đáng kể, nếu chị muốn thì em sẽ làm. Không làm bác sĩ sẽ không chết, không thao chị em sẽ chết!”
Lê Tâm nhíu mày đẹp, cảm thấy Trình Tuyển đúng là tên biến thái!
Không muốn hắn tới gần, thân thể không tự chủ được tránh né.
Trình Tuyển lại không cho cô cơ hội trốn tránh, ngón tay nhéo cằm cô, hàm dưới đau xót liền thả lỏng miệng, hắn cứ như vậy nhân cơ hội hôn xuống, đầu lưỡi thô to đảo quanh khoang miệng cô, đầu lưỡi một chút một chút liếm láp quấn lấy lưỡi cô mút hôn.
Trong miệng đều hơi thở ngọt ngào thuộc về cô.
Hôn một lúc liền buông cô ra, hắn nhẹ nhàng cười rộ lên, giọng khàn khàn nói: “chị, chỉ hôn thôi mà mặt chị đã đỏ như vậy rồi, đôi mắt lại đầy nước như vậy, giống như vừa mới làm xong vậy… Nhưng mà không thể thao chị, giúp chị tắm xong em sẽ bôi thuốc cho chị, ngủ một giấc thật ngon, ngày mai thức dậy sẽ khỏe lại nhanh thôi.”
Lê Tâm nghe hắn nói như vậy, buồn bực đến không được, hôn môi không hô hấp, mặt có thể không đỏ sao?
Đều tại hắn.
hôm nay cô đạt cao trào rất nhiều lần, mệt mỏi không còn chút sức lực nào, mặc hắn nói cái gì cô cũng không muốn phản bác.
Trình Tuyển giúp cô tắm rửa xong, nhẹ nhàng lau người cho cô, sau đó ôm cô đặt lên giường đệm sạch sẽ.
Lê Tâm cho rằng mình quá mệt mỏi lưng vừa dính vào giường sẽ ngủ ngay, nhưng lại lăn qua lộn lại không ngủ được, bên tai là tiếng nước trong phòng tắm, Trình Tuyển ở phòng vệ sinh tắm rửa.
Lê Tâm từ trên giường bò dậy, cầm di động nhìn thời gian, mới 9 giờ tối.
Cô gửi WeChat cho Tô Mạn, 【 ở đâu? Tớ tới khách sạn rồi! 】
Tô Mạn mấy giây sau trả lời lại.
【 cậu tới rồi? 】
【 tới rồi còn ở khách sạn làm gì? Tới nhà tớ đi! Cậu ở khách sạn nào tớ tới đón cậu! 】
Lê Tâm đang nghĩ ngợi làm sao thoát khỏi Trình Tuyển, bạn thân vừa lúc đưa thang tới!
Bạn thân phải vậy chứ!
Lê Tâm nhanh chóng gõ chữ: 【 cậu gửi định vị đi, tớ qua đó luôn. 】
Tô Mạn gửi vị trí sang.
Lê Tâm nghe tiếng nước trong phòng tắm, nhẹ nhàng bò xuống giường thay quần áo, cầm hành lý liền ra cửa.
Cửa lớn vừa đóng lại, cửa phòng tắm cũng mở ra.
Nửa thân dưới Trình Tuyển quấn khăn tắm nhìn giường không ai, hai mắt nháy mắt tối tăm không rõ, hàm dưới cắn chặt……