[Edit-H Văn] Sau Khi Cùng Em Trai Nuôi Có Tiếp Xúc Gần – 🥓 Chương 25 nhìn thấy côn thịt cắm đồng nghiệp, cô ướt – Botruyen

[Edit-H Văn] Sau Khi Cùng Em Trai Nuôi Có Tiếp Xúc Gần - 🥓 Chương 25 nhìn thấy côn thịt cắm đồng nghiệp, cô ướt

Chương 25 nhìn thấy côn thịt cắm đồng nghiệp, cô ướt

Editor: Lemon

~Chương này chọc mù mắt người xem~

Trong ba ngày Lê Tâm bị Trình Tuyển lăn qua lộn lại thao không biết bao nhiêu lần, có thể nói là ba ngày chưa được bước xuống giường, lúc ăn cơm cũng bị côn thịt lấp kín.

Trình Tuyển sắc tình nói với cô: “Em ăn cơm anh ăn em.”

Lê Tâm quả thực hết chỗ nói rồi, tức giận trừng hắn, đổi lại là bị cắm càng sâu, cắm đến cơm cô cũng không ăn nổi nữa…

Cô lệ nóng doanh tròng, không phải nói trời đánh tránh bữa ăn saooooo?

Trình Tuyển thấy cô như vậy, trong cổ họng phát ra tiếng cười trầm thấp, giải thích nói: “Ông xã làm bác sĩ ở bệnh viện, bình thường bận rộn không có thời gian yêu thương em, cho nên phải nhân cơ hội này hung hăng yêu thương em, làm em thoải mái mới được…”

Lê Tâm nuốt đồ ăn trong miệng xuống, phía dưới theo sát mãnh liệt thọc vào rút ra, cảm giác phình lên no trướng, nghĩ đến hắn bác sĩ sản khoa, trong lòng liền không thoải mái, mặc kệ nói hết ra “… Có sao đâu, anh đi bệnh viện còn được nhìn càng nhiều nộn bức nữa!”

Lê Tâm ngồi trên đùi hắn, tay Trình Tuyển chống bên mép giường, nghe cô nói như vậy động tác thọc vào rút ra dừng trong giây lát, đôi tay từ phía sau siết lấy eo cô, đầu gác lên hõm vai, môi hôn lên xương quai xanh, hơi thở nóng bỏng phả bên tai Lê Tâm, khàn khàn quyến rũ.

“Tâm Tâm…… em đang ghen phải không?”

Lê Tâm ăn cũng không được, đôi tay chống bàn, ghé mắt trừng hắn, “Ai ghen chứ?”

“Hử? Phải không?” Giọng Trình Tuyển lộ ra vài phần nguy hiểm, duỗi tay ôm lấy eo cô đứng dậy rời bàn ăn.

“A…… Trình Tuyển, em còn chưa ăn xong mà.”

“Ừ, đợi lát nữa rồi ăn tiếp, không ăn dấm phải phạt……” Nói xong, Trình Tuyển liền kéo chân dài của cô, cắm càng thêm mãnh liệt.

A a a ——

Người đàn ông đáng ghét này, đúng là lòng dạ hẹp hòi.

Chờ làm xong một lần, Trình Tuyển mới nói thật, hắn không phải bác sĩ sản khoa, ngày đó chỉ là trùng hợp trực ở khoa phụ sản, thật ra hắn làm ở khoa ngoại.

“Vậy ngày đó anh nhìn mấy người?” Lê Tâm tất nhiên không buông tha hỏi.

Trình Tuyển bóp nhẹ mũi cô “Chỉ một mình em thôi.”

“Thật không đấy?” Lê Tâm kinh ngạc.

“Ừ, ngày đó khám cho em xong anh không muốn làm tiếp nữa, nên xin viện trưởng nghỉ.”

Lê Tâm nghe, trên mặt không có biểu hiện gì kỳ thật trong lòng lại như tẩm mật.

Từ nơi tổ chức đám cưới bạn thân trở về, trên đường đi cô đều dùng để ngủ bù, người nào đó lại vẻ mặt tinh thần sáng láng, xử lý công việc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.