Chương 5. Em trai bôi thuốc mỡ giúp, bị xoa đến triều phun.
Editor: Lemon
Đúng là mất hết mặt mũi rồi!
Lê Tâm căn bản không nghĩ tới trong vòng một ngày sẽ bị em trai mình nhận nuôi nhìn phía dưới đến hai lần…
Còn là lúc TV trong phòng đang phát ra âm thanh tình cảm mãnh liệt, người đàn ông kia trong miệng gào thét: “Ha a……em chặt quá, kẹp dương vật anh cnm sướng… để anh thao chết em…”
Mà thân thể người phụ nữ bị người đàn ông đưa đẩy kích thích, vú lắc lư trong không khí.
Tình cảnh sắc tình như vậy.
Quần lót Lê Tâm còn chưa kịp mặc vào rơi bên chân, cũng may váy khá dài vừa vặn che khuất nơi riêng tư.
Trường hợp như vậy Lê Tâm muốn chết đi cho rồi!
Cả người cô cứng đờ đứng nhìn Trình Tuyển, chột dạ lên tiếng trước, “Chị… chị đang bôi thuốc,Sao em về giờ này?”
Lê Tâm nhớ rõ Trình Tuyển công việc bận rộn, thường thường chỉ có cuối tuần mới về nhà, cho nên cô cũng liền không về phòng bôi nơi riêng tư……
Trình Tuyển hoàn toàn không có ý rời đi, nhìn thuốc mỡ đặt trên bàn trà, gật đầu ý vị sâu xa nói câu, “À, bôi thuốc…chị bôi đến đâu rồi? Em giúp chị nhìn một cái.”
Vừa bôi thuốc vừa xem phim ngươi lớn?
Đây là loại ham mê gì?
“Không cần…… bôi xong rồi.” Lê Tâm hoảng hốt, cấp tốc từ chối.
Trời ạ!
Đều đã bị cậu nhìn một lần rồi, sao có thể để cho cậu nhìn lần thứ hai?
Chị đây cũng biết xấu hổ đó?!
Nhưng Trình Tuyển lại như là không nghe hiểu lời cô nói, đi tới trước mặt Lê Tâm.
Trình Tuyển cao 1m9, Lê Tâm 1m67, Trình Tuyển vừa đứng trước mặt làm cô có cảm giác hít thở không thông cảm.
Lê Tâm thả nhẹ hô hấp, hai mắt ngó loạn một hồi, chứng tỏ giờ phút này cô có bao nhiêu khẩn trương.
“Nằm xuống đi, để em nhìn xem.” Trình Tuyển thanh âm ôn nhu, không cho phép từ chối.
Làm như mang theo mê hoặc.
Lê Tâm trong lòng vô cùng giãy giụa, nhưng hành động lại thành thật hơn so với tư tưởng, chờ đến lúc cô phản ứng lại thì đã nằm xuống rồi.
Trên người Lê Tâm mặc váy hai dây, lúc nằm xuống dây đeo rũ trên vai, hai chân trắng như bạch ngọc kẹp chặt, bên chân treo một chiếc quần lót.
Bàn tay ấm nóng của Trình Tuyển nhẹ nắm cẳng chân cô.
Lê Tâm nhắm mắt, tự xây dựng tâm lý cho mình, thôi, dù sao cũng đã nhìn qua một lần rồi, hắn cũng là chuyên gia trên phương diện này, cho hắn nhìn một cái bôi thế nào cũng không có gì mà phải không.
Trình Tuyển nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, Lê Tâm cảm thấy thẹn thùng khẽ phản kháng.
Cắn môi nói: “Chỉ có thể nhìn một chút thôi đó.”