Theo lời Thu Thủy, mọi người tức tốc cắt vải tìm chỗ vào động. Chỉ nửa canh giờ, họ đã tìm thấy một lỗ vách đá nhỏ, sức hút của nó thật kinh khủng, nếu không dự liệu từ trước bằng việc dung dây níu nhau, có lẽ họ đã bị cuốn vào đó rồi.
– Đường Hùng! Huynh có trong đó không? Muội là Thanh Hường đây, mau trả lời đi.
Tiếng la hét bên ngoài khiến Hùng và Phù Dung giật mình, đúng là có người gọi Hùng từ cái lỗ nhỏ bên kia. Nhưng làm sao tiến về phía đó, chàng đã thử nhiều lần nhưng vô vọng.
– Ta ở trong này, gió mạnh lắm, ta không thể ra được.
Thu Thủy ra hiệu cho mọi người quay trở lại. Họ không thể tiếp cận cửa hang này trong tình trạng như vậy, gió sẽ hút họ vào vách đá và nghiền nát họ ngay.
– Chu kì lên xuống của Dương Tử Giang là bao lâu?
– Mười lăm ngày thưa tả sứ.
– Đã năm ngày rồi, không thể chờ them mười ngày nữa được, các vị có cao kiến gì không?
– Thanh Hường, bình thường PHONG sẽ bị thứ gì khắc chế?
– Đại tỷ, PHONG bị MỘC khắc chế.
Thu Thủy đăm chiêu suy nghĩ một hồi, nàng nhìn ra xa rồi quay lại nhìn xung quanh.
– Cổ tả sứ! Chúng ta sẽ chặt thật nhiều cây, bịt chặt lối vào của gió, như vậy bên trong, Đường Hùng sẽ có cách ra ngoài.
– Ý kiến hay! Người đâu, chặt thật nhiều cây, kéo về phía cửa hang, từ giờ đến tối phải bịt chặt cửa hang cho ta.
Đoàn người ùn ùn chặt cây đưa đến cửa hang, gió mạnh hút từng thân cây liên tiếp ập vào đó, cây nhỏ thì vỡ vụn kéo thẳng vào trong, cây lớn thì chắn ngang chắn dọc, kế hoạch của họ có phần ổn khi gió hút vào trong có phần giảm.
– Báo! Phía trên cửa động phát hiện tiếng người phát ra, âm thanh không rõ, nhưng là tiếng nam nhân.
– Tốt rồi, vậy là Đường Hùng đã phát hiện chúng ta ở ngoài này, nhưng tiếng của huynh ấy bị gió thổi ngược về trên kia.
– Thảo nào mấy ngày trước chúng ta cố gắng gào thét mà huynh ấy không hề nghe được.
Cả ba cô gái nhìn nhau mừng rơi nước mắt. Họ lập tức tiến lại gần lỗ hổng kia, tuy đã giảm rất nhiều lực hút từ gió, nhưng đám cây vẫn áp rất chặt vào cửa hang. Họ cố gắng mãi nhưng không lôi ra được những thân cây đó.
– Vô ích thôi, tỷ nghĩ chúng ta phải trở ngược về trên kia, đi vào động như tướng công đã vào.