Ngoại truyện 1: Dương Anh nhận con nuôi
Hơn 5 tháng kể từ ngày Hùng rời Thiên Vương đảo, Dương Anh bất chợt bế quan luyện công, mọi việc trong bang giao phó cho Lộ Vân Viễn và Hạ Thành xử lý. Đối với Dương Anh, cả hai người đó đều là tâm phúc nên không cần phải lo lắng. Dương Anh một mình thân nữ nên đã thu nạp thêm một tiểu muội về giúp cho những việc hàng ngày ở tẩm cung.
– Thu Cúc! Muội xem, hôm nay mắt của Đỉnh Thiên mở rộng hơn trước rồi.
– Bang chủ! Nhìn công tử giống tỷ lắm, nhất là đôi mắt.
– Ta chỉ mong, sau này tính khí của nó đừng như cha nó, suốt ngày mơ mộng bôn tẩu giang hồ.
– Chắc chắn sau này công tử sẽ là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, xây dựng Thiên Vương bang hùng mạnh.
– Ừ, ta cũng mong như thế. Muội lại đây, ta dặn dò chút việc?
…
Một trăm năm mươi ngày bế quan luyện công kết thúc, Dương Anh xuất hiện trở lại trong cuộc họp bang. Nàng hết sức vui mừng vì Thiên Vương bang ngày càng nổi danh, đệ tử Thiên Vương mở dược điếm khắp các đại thành thị và thôn trấn, người của võ lâm vô cùng kính nể danh tiếng Thiên Vương đệ tử.
– Vương tiền sứ! Hiện nay Thiên Vương bang còn nơi nào chưa mở dược điếm?
– Thưa bang chủ! Hiện nay ngoại trừ Nam Nhạc trấn, tất cả các nơi đều có người của bang. Riêng Lâm An, đã có 3 dược điếm lớn, tuy nhiên đại nội của Tống hoàng đế thì người của ta không thể vào.
– Tốt! Không cần phải vào đại nội. Nam Nhạc trấn cũng vắng người qua lại, huynh cũng không cần cố gắng làm gì. Nhưng có một nơi, nhất định huynh phải để tâm đến.
– Xin bang chủ chỉ bảo thêm.
– Là Tẩy Tủy đảo, nhân sĩ võ lâm ngày càng nhiều người đến đó mong có điều kiện được luyện tập tốt nhất, người đông ắt sinh va chạm, va chạm ắt sinh chém giết, có bị thương ắt dùng đến thuốc. Ngay ngày mai, hãy tìm cách đến Tẩy Tủy đảo.
– Bang chủ anh minh! Nhưng việc đến Tẩy Tủy đảo vô cùng khó khăn, thuộc hạ e rằng …
– Đây là tín vật của ta, huynh đến xa phu Ba Lăng giao nộp sẽ có người đưa đi. Nhưng nếu xa phu không chấp nhận, hãy giao túi này cho hắn, nhất định sẽ đi được.
Dương Anh thẩy một túi vải sang cho Vương Tá. Túi vải khá nặng, bên trong có những viên đá. Vương Tá mở túi ra xem thử, trong túi là ba viên đá màu lục, lam và đỏ hết sức đẹp mắt.
– Bang chủ, đây là…
– Là thủy tinh!!! – Cổ Bách kinh ngạc nhìn những viên đá.
– Cổ thúc thúc cũng biết về thủy tinh sao?
– Bẩm bang chủ! Lúc còn trẻ, thuộc hạ cũng từng nghe nói, sâu tận trong Băng Hà động có giấu một loại Lam thủy tinh. Không ngờ hôm nay ở đây lại có đủ cả 3 viên. Quả là mở mang tầm mắt.
– Đây là túi thủy tinh do Thiên Vương để lại, ta vốn không biết làm gì. Nhưng hôm nay có ích rồi. Vương tiền sứ, ngươi cứ y lệnh mà làm.
– Thuộc hạ tuân lệnh!
– Mọi người có nghe tin tức gì về Đường Hùng không?
– Thưa bang chủ! Lưu Hồ Vinh là đường chủ dưới trướng của thuộc hạ có hồi báo từng gặp Đường công tử tại Đại Lý phủ, huynh ấy dính vào một vụ án oan, bị Bao đại nhân bắt giữ, nhưng sau đó đã được thả. Hiện nay, chưa rõ thông tin ra sao.
– Rắc rối vậy sao? Vương Tiền sứ, huynh hãy tiếp tục cho người dò la thông tin của Đường Hùng. Cổ Tả sứ!
– Có thuộc hạ!
– Thúc hãy mau đến Đại Lý phủ, nếu xảy ra chuyện, bằng mọi giá phải giải vây cho Đường công tử. Nhưng tuyệt nhiên không can dự đến những việc gì huynh ấy làm.
– Thuộc hạ rõ!
– Chiều nay, ta muốn rời bang ra ngoài ngắm cảnh vài hôm, nhân tiện xem xét tình hình Ba Lăng huyện và xung quanh Động Đình hồ. Dương Hữu sứ sẽ đi cùng ta. Mọi việc trong bang, tạm thời vẫn giao cho hai vị hộ pháp chủ trì.
– Chúng thuộc hạ tuân lệnh!
Sau cuộc họp, Dương Anh trở về tẩm cung, gọi Lộ Vân Viễn vào.
– Lộ hộ pháp! Việc ta giao, huynh chuẩn bị đến đâu rồi?
– Thưa bang chủ, thuộc hạ đã chuẩn bị xong xuôi, khi nào thì bang chủ rời bang?
– Thu Cúc đã đi được bao lâu rồi?
– Đã năm canh giờ rồi.
– Vậy chúng ta đi ngay bây giờ.
Thuyền lướt trên mặt sóng Động Đình Hồ, Dương Anh cảm thấy có chút lo lắng. Nàng khẽ nhìn sang hỏi Dương Hồ.
– Dương hữu sứ có con chưa?
– Thưa! Nương tử đang mang thai được 4 tháng.
– Công việc trong bang nhiều, huynh có thời gian chăm sóc cho gia đình không?
– Nhờ phước của Thiên Vương, mấy năm nay Dương Hồ được giao việc hỗ trợ ngư dân đánh cá tại Động Đình Hồ nên cũng gần gũi gia đình, ít phải đi xa như Vương tiền sứ hay Cổ tả sứ.
– Huynh nên dành thời gian cho gia đình nhiều hơn, giao bớt công việc lại cho các đường chủ dưới trướng. Công việc trong bang nếu bận rộn quá cứ nói với ta, thời điểm thai cữ và hạ sinh như vậy, tẩu tẩu ắt cần có huynh bên cạnh.
– Bang chủ quan tâm khiến Dương Hồ quả là hổ thẹn. Dương Hồ nhất định lo chu toàn việc công việc tư, không để bang chủ phiền lòng.