Đường Môn Truyền Kỳ – Chương 58: – Botruyen

Đường Môn Truyền Kỳ - Chương 58:

Chap 19.9: Bạch Doanh Doanh xuất hiện (ôi may quá! Trúc Linh nằm mơ thôi)

Công Tôn Sách ân cần lau những giọt mồ hôi trên trán Trúc Linh. Ông lắc đầu thở dài “chữ tình thật khó thoát, suốt hai canh giờ mà Trúc Linh không ngớt gọi tên Đường Hùng”

– Cô tỉnh rồi sao?

– Công Tôn thúc! Đã canh mấy rồi? Đường Hùng huynh ấy….

– Mọi việc đã ổn, tiểu thư yên tâm….

***

Mọi người đang ủ rủ sầu não thì bất ngờ lai có một hắc y nhân khác xuất hiện. Triển Chiêu lao ra chặn cửa.

– To gan! Nha phủ đâu phải là chốn ngươi ra vào như vậy. Ngươi là ai?

– Đường Hùng đang ở đâu? Các ngươi bắt giữ nó vì tội gì?

– Ngươi là ai? Tại sao dám đến đây lớn tiếng? Ta…

– Triển hộ vệ, cho cô ta vào! – Đang chuẩn bị động thủ thì Triển Chiêu bị Bao đại nhân gọi lại.

– Thuộc hạ rõ!

– Vị nữ hiệp đây không biết tìm Đường Hùng có việc gì?

– Bao đại nhân xưa nay nổi tiếng xử án phân minh, không ngờ lại bắt nhầm người. Cháu ta có tội gì, tại sao lại bắt nó?

– Cháu ư! Vậy vị nữ hiệp đây là?

Bao đại nhân cùng mọi người ngạc nhiên nhìn hắc y nhân đó. Thu Thủy nhìn kỹ cô ta, dáng vẻ cô ta cũng không hơn Đường Hùng bao nhiêu tuổi, sao Đường Hùng lại là cháu được. Hơn nữa bao nhiêu thời gian qua bên cạnh mà chàng có nói là mình có cô hay dì ở đâu đâu.

– Vị nữ hiệp chắc có nhầm lẫn, tướng công ta chưa hề nói là có cô hay dì ở đâu.

– Tướng công? Ngươi nói ngươi là nương tử của Hùng nhi?

– Cả ta nữa! – Thanh Hường không chịu thiệt, cũng đứng dậy phân bua.

– Ha ha ha! Tên tiểu tử, lấy vợ mà không thèm báo ta. Giờ nó ở đâu?

– Tướng công hiện đang trúng độc, chỉ còn sống nửa canh giờ nữa thôi.

Thu Thủy nước mắt lại lăn trên gò má. Nàng quay sang ôm lấy Thanh Hường, cả hai cùng khóc nức nở.

– Nó đâu? Hùng nhi của ta đâu?

Doanh Doanh không kiềm chế được, lật nón che đầu, lay người Thu Thủy, gương mặt hoảng hốt đau thương.

– Chàng..đang … ở phòng bên cạnh, hu hu hu.

Doanh Doanh lập tức lao sang phòng bên. Nàng kéo Công Tôn Sách sang một bên, bắt mạch cho Hùng, phát hiện cực độc đang công tâm, hết sức nguy cấp. Nàng rút ngay một viên giải độc cho Hùng nuốt. Nàng mừng thầm sờ xuống thắt lưng của Hùng “may mà có An Bang Điền hoàng thạch ngọc bội, không thì dù dùng thuốc giải này, Hùng nhi không qua khỏi rồi. Đại tẩu! Thứ mà tẩu để lại một lần nữa đã cứu sống Hùng nhi, tẩu vui chứ?”. Đợi một lát vẫn không thấy Hùng tỉnh lại, Doanh Doanh sờ lên má chàng, rơi nước mắt.

– Hùng nhi! Mau tỉnh lại! Doanh cô về thăm con đây! Doanh cô không thể để Hùng nhi chết được! Tên ngốc nhà ngươi, không thể để Doanh cô lại một mình có biết không?

– Vị nữ hiệp này, thuốc vừa rồi cô cho Đường Hùng uống đã có tác dụng, độc tuy chưa được giải, nhưng không còn nguy hiểm nữa, cô đừng quá đau lòng.

– Ngươi cút ra ngoài cho ta! Kẻ nào đến gần ta giết kẻ đó!

Công Tôn Sách nhìn ra, Bao đại nhân cùng mọi người đang đứng ngoài cửa, gương mặt họ đã sáng sủa hơn trước. Bao đại nhân nhìn Công Tôn Sách gật đầu, ông ta liền lui ra, để lại không gian riêng cho hai cô cháu.

– Các ngươi có ai biết cô ta là ai không? – Bao đại nhân lên tiếng.

– Bẩm đại nhân, theo thuộc hạ được biết, có thể cô ta là Bạch Doanh Doanh, trại chủ Ngân Thiềm trại của Ngũ Độc giáo.

– Trại chủ Ngân Thiềm trại sao? Thân thế của tên Đường Hùng này quả là không hề đơn giản.

– Đại nhân, theo như thuộc hai điều tra được, Đường Hùng là con trai của Quỷ Kiếm Đường Quỳ, là người Thục. Người Thục thường sinh sống ở ven vùng Tứ Xuyên. Đường Quỳ ngày trước là đệ tử thiếu lâm, sau vì có tình cảm với Tiểu Linh Nhi của Thiên Nhẫn giáo mà rời bỏ sư môn, gia nhập Tầm Long hội. Bạch Doanh Doanh sau khi cứu Đường Quỳ tại Chu Tiên trấn thì mất dạng, sau khi Đường Quỳ bị Đồ Đơn giết chết thì mọi chuyện không ai chú ý đến nữa.

Thấy tất cả mọi người còn đang chăm chú nghe, Triển Chiêu tiếp lời.

– Đường Hùng xuất hiện ở Đại Lý, thêm vào đó là sự có mặt của Doanh Doanh, có thể thấy, Thiên Hoàng Long khí lại tiếp tục xuất hiện. Thời gian gần đây, Triển Chiêu còn nghe nói trên giang hồ tái xuất hiện tấm bản đồ Sơn Hà Xã Tắc, các môn các phái đang truy tìm ráo riết. Thảm họa võ lâm 15 năm trước lại bắt đầu tái diễn.

– Chuyện chốn võ lâm, nếu không làm hại bá tánh quốc gia thì chúng ta cũng không can dự vào được. Ngay ngày mai bổn phủ phải đem vụ án ra xét xử rồi về lại Lâm An bẩm cáo với Thánh thượng.

Bao đại nhân đứng dậy đi ra cửa rồi nhìn Công Tôn Sách.

– Công Tôn tiên sinh, lúc nãy Trúc Linh vì xúc động mà ngất đi, ta đã cho người đưa nó về phòng. Ngươi hãy đến kiểm tra xem nó có khỏe không nhé.

– Học trò tuân lệnh!
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.