Lão hòa thượng lao vào dùng quyền pháp thiếu lâm liên tục đánh về phía Hùng. Chàng không hề sơ hở, né tránh toàn bộ những cú đấm đầy cường lực đó. Biết không thể né tránh mãi, chàng nhảy lên cao thi triển Bất Động Minh Vương rồi lao vào ra quyền tấn công lại ông ta. Bổn cũ soạn lại, ông ta lại chuẩn bị thi triển Sư Tử Hống thì Hùng lao đến áp sát với tốc độ cực nhanh, cú đấm đầy cường lực và nhanh như Đạt Ma qua sông tung về phía lão hòa thượng. Ông ta trở tay không kịp, thọ thương ngã nhào ra đất.
– Ngươi là ai? Tại sao lại dùng được quyền pháp Thiếu lâm cao cấp?
– Tại hạ Đường Hùng. Đã thất lễ với vị tiền bối đây. Huyền Giác đại sư là Thái sư phụ của tại hạ.
– Ngươi là con trai của tên phản đồ. Ta sẽ …
Ông ta định nhào lên tấn công Hùng, nhưng thọ thương quá nặng nên ngất đi. Từ đằng xa, một người lao đến phía sau Hùng. Thu Thủy thấy vậy rút đao, chặn hắn lại.
– Ngươi muốn gì?
– Đường công tử! – Hắn không để ý đến Thu Thủy.
– Vị huynh đệ đây, có quen biết với tại hạ sao?
– Thuộc hạ là Lưu Hồ Vinh, là đường chủ dưới trướng Vương Tiền sứ. Gặp lại Đường công tử ở đây quả thật là quá vui mừng. Bang chủ và toàn thể anh em trong bang rất thương nhớ huynh.
Thu Thủy, Triển Chiêu và tất thảy mọi người chưa hết kinh ngạc về thân thế của Đường Hùng lại một phen náo động. Một thanh niên như vậy mà có ảnh hưỡng cực kỳ lớn đến Thiên vương bang, một bang phái nổi như cồn suốt mấy năm qua. Không biết đằng sau con người này còn là những bí mật kinh khủng nào khác.
– Lưu huynh đến Đại Lý làm gì?
– Thưa công tử, thuộc hạ được Vương Tiền sứ giao cho nhiệm vụ mở dược điếm tại Đại Lý phủ. Sau khi điều chế được Hồi thiên đan, giang hồ sĩ tử đến Ba Lăng mua thuốc ngày càng nhiều. Bang chủ có ý định mở dược điếm ở tất cả các thành thị thôn trấn để bán thuốc.
– Cũng trưa rồi, chúng ta tìm chỗ nào nói chuyện nhé. Đây là Thu Thủy cô nương, một vị bằng hữu của ta.
– Mong công tử thứ lỗi, công việc khá nhiều, thuộc hạ chỉ ra chào hỏi người. Thuộc hạ còn nhiệm vụ phải làm.
– Được, hẹn gặp lại. Cho ta gửi lời hỏi thăm đến Dương bang chủ và mọi người nhé.
– Thuộc hạ xin phép cáo lui.
– Kiếu!
– Đường công tử! Đa tạ lúc nãy đã ra tay giúp đỡ Triển Chiêu.– Triển đại nhân, giang hồ chỉ là tỉ thí võ công, tại hạ chưa hề có ý giúp quan phủ bắt người. Thất lễ!
Triển Chiêu lắc đầu nhìn vẻ cao ngạo của Đường Hùng. Vốn dĩ người Thiên Vương bang đâu ưa gì quan phủ. Nhưng từ khi gặp mặt, chưa bao giờ anh ta thấy Hùng thi triển võ công Thiên Vương bang. Hơn nữa lúc nãy lại còn nói ra thân thế liên quan Thiếu lâm tự. Tên hòa thượng kia lại còn rất tức giận khi biết về cái tên đó. Bao suy nghĩ trong đầu khiến Triển Chiêu cau mày.
– Đường huynh! Huynh còn giấu muội bao nhiêu chuyện?
– Giấu muội nghĩa là sao?
– Huynh chưa từng nói cho muội biết rằng mình là đệ tử thiếu lâm, cũng không cho muội biết huynh là nhân vật quan trọng của Thiên Vương bang.
– Kỳ thực ta không phải đệ tử Thiếu lâm, cũng không phải người của Thiên Vương bang, vậy làm sao ta thừa nhận với muội cho được.
– Vậy còn người lúc nãy là thế nào? Tại sao huynh lại sử dụng võ công Thiếu lâm, hơn thế nữa lại là quyền pháp cao cấp Đạt Ma Độ Giang?
– Là Thái sư phụ lén dạy cho ta, còn mối quan hệ với Thiên Vương bang là do ta góp chút tài hèn giúp Dương bang chủ gây dựng bang nên được vài kẻ biết đến, chứ không có can dự vào chuyện bang phái của họ.
Thu Thủy nghe vậy nên cũng không muốn hỏi thêm. Nàng biết chắc Hùng đã không muốn nói thì có hỏi cũng phí công. Họ cùng nhau đi về khách điếm. Giang hồ một lần nữa truyền tai nhau về một chàng trai trẻ, võ công cái thế. Người của các phái từ nay lại phải quan tâm đến một cái tên mới ĐƯỜNG HÙNG.