Chap 16.2: Giúp A Phương làm vợ nhà người ta
Hùng lách qua khe cửa, vận khinh công leo lên cái cây gần đó. Chàng nhìn thấy một bóng người, là một cô gái. Chàng nhẹ nhàng nhảy đến cây gần đó, thở nhẹ để cô gái không phát hiện. Chắc hẳn đây là cô gái không biết võ công, vì nếu có võ công, cô ta đã phát hiện ra chàng ngay. Chàng ghé tai sát nghe tiếng khóc, cô gái đang có chuyện gì đó.
– Danh ca! Chàng hứa sẽ về mua một đôi bông tai làm của hồi môn cho thiếp. Vậy mà chàng đi mãi, thiếp phải làm sao? Nhìn sang cha già đau ốm, thiếp không danh phận gì biết phải làm sao?
Thì ra cô gái này là người yêu của Cổ Danh, họ đã hẹn thề giao ước từ trước. Nhưng tai nạn xảy ra, Cổ Danh đi mãi, bỏ nàng ở lại. Hùng cảm thấy thương cảm cho hoàn cảnh của họ. Chàng quá hiểu hoàn cảnh sinh ly tử biệt này. Chàng dựa vào cành cây thở dài. Đang miên man suy nghĩ xem phải làm gì trong tình thế này, Hùng bất chợt nghe tiếng rên nhỏ dưới gốc cây. Chàng giật mình nhìn xuống. Cái gì kia? Nàng ta đang đưa tay mân mê vú mình, một tay đang xỏ vào trong váy. Nàng ta đang thủ dâm sao?
– Danh ca! Chàng về với thiếp đi! Ư ư ư! Về địt thiếp như mọi ngày đi! Ư ư ư…a…aa..aaaa….
Thì ra nàng ta đang nhớ nhung Cổ Danh rồi lên cơn nứng, không biết làm sao đành tự vạch lồn thủ dâm. Hùng chuyển từ thương cảm sang kích thích trước tiếng rên của cô gái. Chàng khẽ vạch quần mình ra mà vuốt lên con cặc đang cương cứng. Ở dưới, cô gái đã kéo quần mình lên cao, dang hai chân rộng ra, để lộ cái lồn với đám lông rậm rạp phía dưới. Con mắt tinh anh của Hùng lại một phen phát huy tác dụng, chàng nhìn thấy nước lồn cô ta đã ướt đẫm, bết cả đám lông lồn vào da thịt. Cô ta vẫn tiếp tục cho một ngón tay vào khe lồn mà móc, miệng rên la không ngừng.
– Danh ơi!! A…aaa.aaa! Thiếp nứng lồn ….quá!!! A.a.a…aaaa
Hùng không thể chịu đựng nổi, chàng nhẹ nhàng, tụt quần, lao xuống, đẩy mạnh con cặc vào cái lồn ướt đẫm của cô ta. Quá bất ngờ, cô gái toan hét lên thì môi chàng đã áp sát vào, chặn đứng tiếng hét đó trong cổ họng. Cô gái ú ớ vùng vẫy, nhưng làm sao một cô gái yếu ớt có thể chống chọi lại thân thể cường tráng của một nam nhân con nhà võ. Hùng nhấp từ từ con cặc chàng vào cái lồn trơn ướt của cô gái. Cô gái chống cự yếu ớt dần rồi buông thả trong tê tái mà con cặc chàng mang lại.
– Ư ư ư! Gruuuu!! Ahhhaaa! Ohh!!! Đừng, xin ngươi ….aaagggg!!
Cô gái lắp bắp, không dám rên to, cắn chặt răng khẽ dùng những lời van lơi trong tiềm thức, một chút lý trí mach bảo như thế. Nhưng tất cả đã quá muộn, hai con thú trong người đã trỗi dậy, đâu cần quan tâm gì nữa. Nàng lấy tay đập mạnh lên vai Hùng vài cái cho có lệ, rồi lại quơ tay ôm lấy cổ chàng, vít chàng xuống hôn. Cái sướng từ lồn nó làm nàng chẳng cần biết gì hết, nàng không cần biết đó là ai, chỉ cần người đó có con cặc đang địt trong lồn nàng, làm nàng sung sướng, tê dại, giúp nàng qua cơn nứng.
– A…a.a.a.a!!! Sướng….sướng cặc quá!!! Aa….aaa…aaa
– Ư ư ư!! Aggg arrrggg!!! Aaagggg!! Ahhhhh! Ohhhh!
Cô gái rên lên trong hoan lạc, nàng co chân quắp chặt mông Hùng, gồng mình xuất dâm thủy. Hùng bị kích thích với cảm giác hiếp dâm cô gái, chàng nhấp thật nhanh rồi xuất tinh ào ạt vào lồn nàng.
– A….aaa…aa!! Sướng….tê…lồn…. Danh ơi!! Địt thiếp đi!!! Aa..aaa uuuu ohhh ahhh!!!
Cô gái bị cuốn vào vòng tê tái từ những dòng tinh phun mạnh mẽ chạm vào tử cung. Nàng kêu tên người yêu rên rỉ và đê mê sung sướng. Hùng rút cặc ra, kéo cái quần mặc lại. Cô gái vẫn nằm dưới đất, cơn sướng vẫn chưa dứt, nhưng nàng bắt đầu cảm thấy tủi hổ. Mới chỉ đây thôi, nàng dâng lồn cho một kẻ nào đó địt. Nàng còn cảm thấy sướng, cảm thấy đê mê và rên rỉ theo nhịp nắc của hắn. Quá nhục nhã, nàng rút cây trâm cài đầu, toan tự tử. Hùng nhanh trí chặn lại được.
– Nàng làm gì vậy?
– Ngươi để cho ta chết đi! Ngươi làm nhục ta, giờ ta không thiết sống nữa.
– Nàng không thể chết. Nếu nàng chết, Cổ Danh cũng chết không nhắm mắt.
– Ngươi là ai? Tại sao lại biết Danh?
– Ta là Đường Hùng, hôm trước ta đã đi tìm Danh huynh, được tin huynh ấy gặp tai nạn, ta giúp đỡ Cổ lão thái mấy ngày qua.
– Ngươi là tráng sĩ đó sao? Ta không tin, một hảo hán không làm chuyện mờ ám, mà ngươi vừa làm nhục ta.
– Lúc nãy ta thấy nàng ngoài vườn, tưởng trộm nên rình xem. Không ngờ cảnh tượng trước mắt lại quá bất ngờ, ta kiềm chế không được trước sự cuốn hút của nàng.
– Ngươi! Thật là đê tiện! Ta…
Cô gái vừa uất ức vừa ngượng ngùng giơ tay định đánh Hùng. Chàng nhanh trí chụp tay cô ta lại, kéo nàng vào lòng.
– Chẳng phải nàng cũng đang khó chịu, cần giải quyết, và vừa rồi nàng rất hứng thú hay sao?
– Ngươi buông ta ra, đồ lợi dụng, đồ dâm đãng!
– Chúng ta bèo nước gặp nhau. Nàng có muốn danh chính ngôn thuận về làm dâu của Cổ lão thái, thay Danh huynh chăm sóc ông ấy đến cuối đời không?
– Ngươi….làm sao ta có thể?
– Ta có cách. – Hùng buông cô gái ra.
– Cách gì?
– Chỉ cần nàng làm theo lời ta. Ta hứa sẽ không tổn thương nàng nữa. Ta mồ côi từ nhỏ, ta rất hiểu hoàn cảnh của nàng và Cổ lão thái. Ta sẽ có cách giúp nàng. Ta sẽ tìm giúp nàng một đôi bông tai làm của hồi môn. Hãy cho ta biết nhà, sáng mai ta sẽ sang thưa chuyện với cha mẹ nàng.
– Ta là A Phương, cha ta mất sớm, mẹ ta cũng vừa qua đời nửa năm trước. Nhà ta ở cạnh nhà Danh ca, huynh ấy là chỗ dựa duy nhất cho ta suốt những năm vừa qua. Bây giờ huynh ấy không còn, ta cũng rất muốn được về làm dâu, chăm sóc cho Cổ lão thái.
– Hoàn cảnh của các người thật là bi ai. Nàng về đi, sáng mai ta sẽ toại nguyện cho nàng.
Sáng hôm sau, Hùng đến Thẩm Cửu bỏ ra 200 lượng mua một đôi bông tai để làm hồi môn đưa A Phương về nhà Cổ lão thái làm dâu. Với tài ăn nói và uy tín của chàng, Cổ lão thái đồng ý để A Phương làm con dâu, chăm sóc cho lão sớm chiều. A Phương cảm kích Hùng bội phần, nàng như trút được gánh nặng, cảm thấy an ủi phần nào.