Bỗng nghe có tiếng động, cả 4 người lao vào bụi cây ẩn nấp. Bọn lính sau khi bị cướp người thì truy đuổi gắt gao, chúng lùng sục khắp cả Ba Lăng huyện.
– Thống lĩnh! Tiểu nhân bắt được hai tên này.
– Cổ Bách ta thề trung thành với Thiên Vương, các ngươi giết chết ta đi, kiếp này ta quyết không làm trâu ngựa cho triều đình.
– Quân phản tặc, ta xem ngươi còn già mồm được không.
Tên thống lĩnh lao vào chém một nhát vào ngực Cổ Bách làm anh ta ngã nhào. Thấy thế, Dương Anh lao ra vung thương trước mặt tên Thống lĩnh.
– Mau thả Cổ thúc thúc ra, nếu không ta giết chết các ngươi.
– Tiểu thư! Mau chạy đi, cô không phải đối thủ của chúng. Ta và Dương Hồ không sao cả. Mau đi đi.
Dương Anh vung thương lao về phía tên thống lĩnh, hắn dùng đao đỡ lại. Trận đấu diễn ra mười mấy chiêu không phân thắng bại. Bỗng Dương Anh gồng mình, xung quanh nàng có một tấm khiên màu vàng bảo vệ, nàng lao vào dùng Dương Quang Tam Điệp tấn công hắn tới tấp. Tên thống lĩnh ngã nhào, hắn tức giận ra hiệu cho đám lính chuẩn bị xạ tiễn. Hùng thấy vậy lao ra, Mạn Thiên Hoa Vũ làm đám lính trọng thương bất tỉnh nhân sự. Lộ Vân Viễn và Hạ Thành lao ra cứu Cổ Bách và Dương Hồ. Họ chạy về phía bến tàu. Quân lính đuổi theo gắt gao. Từ xa có một chiếc thuyền đến đón, họ dùng kinh công bay lên thuyền, đám lính tức giận bị bỏ lại.
– Tiểu nhân là Vương Tá! Sau khi sư phụ tạ thế, tiểu nhân đã âm thầm chôn cất người, rồi định bơi thuyền ra Ba Lăng ám sát Nhạc Phi, không ngờ lại gặp tiểu thư ở đây.– Cha ta một thời trung dũng, không ngờ hôm nay lại gặp cảnh này.
– Dương cô nương! Tại hạ thiết nghĩ, vì Thiên Vương một thời trung dũng nên hôm nay người mới có một người con hiếu thảo như Dương cô nương và 5 vị thuộc hạ trung thành đây. Đệ tử Thiên Vương hiện lưu lạc khắp nơi, ta hãy tập hợp họ lại gây dựng lại cơ đồ.
– Vị huynh đệ đây đã cứu giúp chúng ta khá nhiều, Cổ Bách mạn phép được biết cao danh quý tánh.
– Cổ tiền bối! Tại hạ là Đường Hùng, con trai của Quỷ Kiếm. Giữa đường gặp chuyện bất bình, ra tay giúp đỡ, mong các vị chớ bận lòng.
Hùng và mọi người về đến Thiên Vương đảo, chàng cẩn thận đặt cạm bẫy dọc đường về, phòng khi bị quân triều đình truy đuổi. Nhờ có sự điều trị của Hùng, vết thương của bốn người nhanh chóng bình phục. Họ cảm kích Hùng không ngớt. Dương Anh thấy mọi người quý mến người yêu thì lại càng thêm phấn chấn.