Đừng đùa với teen – 8 – Botruyen

Đừng đùa với teen - 8

Chap 8
P ngồi xuống ghế bên tay phải em. Em và P không nói gì. Mãi một lúc sau em mới nói:
– Vậy là lại gặp em.
– Ừ, thật kỳ lạ, giống như ý trời.
Tụi em lại im lặng. Đến lượt P kiếm chuyện để nói:
– Anh đang viết gì vậy?
– À viết linh tinh ấy mà.
– Vậy mà em tưởng anh làm thơ (??). Viết linh tinh vậy cho em mượn xem đi.
Em đưa cho P. P đọc một lúc rồi hỏi:
– Sao lại là Đà Lạt? Anh mê Đà Lạt lắm à?
– Ừ, anh yêu Đà Lạt. Đà Lạt có nhiều kỷ niệm với anh.
P trầm ngâm. Chắc hẳn P đang nhớ đến chuyện ở Đà Lạt. Em không biết nói gì, dù mất hơn một tuần tìm P mà khi gặp lại không biết nói gì. Lần này em có dịp nhìn kỹ P. Nhìn em ấy lớn hơn nhiều so với cô bé gần 16 tuổi hai năm trước. Mà P lấm tấm mụn và tàn nhang, hai mọng mắt dày, chắc là do thức khuya nhiều. Tóc P nhuộm màu hạt dẻ, che một bên tai, bên trái bấm những 3 cái khuyên, nhìn rất cá tính.

– Em từng nghĩ sẽ không bao giờ nhìn mặt anh nữa, nhưng giờ lại gặp anh mấy lần liền, chắc là ý trời.
Em nghĩ thầm ý trời cái gì, bố theo đuôi suốt cả chục ngày nay vật vã mới gặp.
– P nè.
– Sao anh.
– Anh xin lỗi vì tất cả những chuyện đã qua. Anh không có ý xấu với em, anh cũng ko đùa giỡn với em. Chỉ là ngày đó, cảm xúc qua đi, và anh gặp một người con gái, chiếm lấy tâm trí anh. Anh không có ý làm em giận.
– Em đâu có giận anh. Em ghét anh. Ghét cay ghét đắng. Anh tưởng anh là ai mà giỡn mặt em. Trai theo em nhóc (tức là nhiều lắm), đứa nào cũng xán xán lại, chỉ có anh ngủ với em rồi mà còn giãn ra. Em cũng không biết do anh là người tốt, hay là anh sợ cái gì (sợ đi tù e ạ ). Em cũng cóc thèm làm bồ anh, em chỉ ghét anh, ghét cả việc anh quen ai đó.
P nói một tràng, rồi lại dịu giọng:
– Em cũng không biết sao em lại như vậy.

Em im lặng. Vậy là em ăn dưa bở rồi. P đâu có tình cảm gì với em, chỉ là kiểu con nít quỷ, thấy ghét là phá.
– Chị đó đá anh rồi hả?
Giờ đến phiên em ghét P. Tại sao lại có thể phá hoại tình cảm giữa em và T? Em và T chỉ mới bắt đầu yêu nhau, tình cảm chưa đủ lớn để đối phó với những rạn nứt như thế.
– Ừ. Em hả dạ chưa?
– Hả dạ? Anh tưởng em muốn thế à? (ơ chứ em muốn cái beep gì? ).
Em im lặng, khuấy ly cà phê.
– Suốt hồi đó đến giờ hai người không huề được?
– Sao mà huề được. T nghĩ em đã làm chuyện đó với anh. Anh thì nói chỉ ngủ chứ không làm gì, thế là T cho là anh nói dối. T rất ghét nói dối. Ba của T ngoại tình rồi đòi ly dị mẹ T, nên T rất ghét con trai nói dối chuyện đó.
– Em chỉ muốn chọc chỉ thôi.
Bỗng dưng P chồm tới hỏi em:
– Anh đã làm với chị đó chưa?
– Em hỏi gì kỳ quá.
– Ha ha vậy là rồi. Vậy mà ngủ với em cứ làm bộ.
Đúng là con nít quỷ.
– Cho em lại số của anh đi, hồi đó ghét quá xóa rồi.
Em lấy máy ra gọi số P. Bên máy của P hiện lên số em, như vậy P vẫn dùng số cũ.
– Hôm nào đi uống nước nói chuyện với anh nhé.
– Không biết. Để xem thế nào đã.
– Thế nào là thế nào?
– Không biết.

P đứng dậy bỏ về bàn. Em thấy P và nhóm bạn lại đùa giỡn. Bỗng nhiên em tò mò về vụ chỉ trỏ hôm ở rạp chiếu phim.
Một lúc sau P cùng nhóm bạn đi về. Em đợi nhóm đó về được một lúc thì về. Khi vừa về đến chỗ làm thì điện thoại báo có tin nhắn. Tin nhắn của P: “Anh là người tốt hay người xấu? Anh có ghét em không?”. Em nghĩ ngợi một hồi thì nhắn lại: “Em sẽ đánh giá được anh nếu tiếp xúc với anh nhiều hơn. Còn về em thì anh nói rồi, anh rất quý em, từ khi ở Đà Lạt. Chuyện cũ qua rồi”.
Rồi em add FB P, trong lúc chờ cô bé đồng ý thì em dạo qua một vòng FB P. Được một lúc thì P đồng ý. Em thấy có nhiều hình ảnh và status hiện thêm. Em lại xem lại từ đầu. Xem đến tháng 11 năm 2011 thì thấy P post 1 tấm ảnh do H chụp, trong ảnh P đang xem ảnh trên màn hình máy ảnh, còn em thì nhìn P cười. P chú thích tấm ảnh đó: Cuộc gặp gỡ kỳ lạ. Một bạn của P hỏi ai vậy, thì P trả lời: người đáng ghét nhất trên đời. Thì ra các bạn của P nhận ra em nên chỉ trỏ. Trong phần photos, P post cả chục ảnh do em chụp trong chuyến Đà Lạt đó, có vài tấm kèm theo những dòng tâm sự.

Hơn một tuần sau, em rủ được P đi uống cafe. Tụi em nói chuyện cũng vui, nói về việc P sắp vào đại học, nói về chuyện L và H đã yêu nhau gần 3 năm, nói về công việc và thú vui du ngoạn của em.
Khi đó, trong đầu em lại nảy sinh hai luồng tư tưởng. Một là muốn cưa P làm gấu. P sắp là sinh viên rồi, xinh xắn . Thế nhưng có trở ngại là em cũng đã nhiều tuổi, nếu yêu P thì 4 năm nữa P mới ra trường, thêm 1-2 năm nữa mới cưới. Vấn đề thứ hai là yêu một cô bé thua cả chục tuổi nhiều vấn đề lắm. Và vấn đề thứ ba là em vẫn ám ảnh chuyện P đã xxx khi còn nhỏ, và lại có phần từng trải trong chuyện đó. Em thì không xem trọng chuyện trinh hay không (thật đấy). Luồng tư tưởng thứ hai là quen chơi trong lúc đang FA (thực ra lúc đó em đang lượn lờ với một em gái đã đi làm, nhưng cả hai đều bận nên ít quan tâm kèo đó). Liên quan đến luồng tư tưởng thứ hai, em có chút ham muốn được xếp hình với P. Thím nào đang lượn lờ với một em gái 18 tuổi, và có chút dễ dãi thể nào chả muốn thế .
Chính vì tư tưởng chưa dứt khoát nên em cũng chưa để tình cảm gữa em và P phát triển. Vài lần đi ăn uống, xem phim, một lần đi ra đồng cỏ lau em chụp cho P vài tấm ảnh, rồi cũng chat FB. Khi đó, em biết P không còn giận em nữa, nhưng em cũng chưa nhận thấy tín hiệu gì là P thích em.

Trong những lần gặp nhau, hỏi chuyện thì em biết được P lần đầu tiên có bạn trai vào năm lớp 8 (vãi ), kiểu tình đầu con nít nhí nhố. Người bạn trai thứ hai của P là vào năm lớp 9, kéo dài qua nửa năm lớp 10. Đang học lớp 11 thì P yêu một thằng học chung lớp, nhưng cũng mau chóng chia tay. Sau Tết năm lớp 12, P có cậu bạn trai thứ tư (đời sống tình ái sôi động vãi) nhưng chia tay chỉ sau một tháng. P nói trong 4 người đó (đều bằng tuổi P), người thứ hai là P yêu nhiều nhất, nên khi chia tay buồn nhất.
Em nghe kể về tình sử của P mà đau hết cả đầu, 5 năm học yêu 4 thằng, vãi. Và em cũng nhận ra thời điểm em gặp P ở Đà Lạt là hơn nửa năm sau khi P chia tay thằng thứ hai. Tính ra, quãng thời gian con gái buồn vì chia tay người yêu là quãng mà họ yếu đuối nhất.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.