Đừng đùa với teen – 4 – Botruyen

Đừng đùa với teen - 4

Chap 4
P cười:
– Thì nãy giờ mình ôm nhau còn gì.
Rồi P nói tiếp:
– Cơ mà ôm anh ấm thật đấy. Như ôm một con gấu bự.
Em làm mặt buồn:
– Ừ.
– Anh sao thế.
– À thì “gấu bự” là cách bạn gái cũ gọi anh. Mà thôi, chuyện qua rồi.
Em và P nói chuyện lướt qua về cuộc tình đã qua của em. Và nói qua chuyến đi Đà Lạt này. Em ôm P chặt hơn. Em nói:
– Gặp em ở Đà Lạt là một sự gặp gỡ kỳ diệu.
P cười. Em miệng thì hỏi chuyện về chuyến đi Đà Lạt, tay thì bắt đầu có một sự di chuyển nhẹ.
– Em và L sẽ ở đây mấy ngày?
– Dạ thứ hai về ạ.
– Đang nghỉ hè mà cũng phải về đi học à.
Khi hỏi câu đó, em mới nhớ ra là em chỉ đoán hai bé đang đi học qua cách nói chuyện, em hầu như không biết gì về P.
– Dạ đang nghỉ hè, nhưng đi lâu quá ba mẹ không cho.
Lúc này sự tiếp xúc cơ thể giữa em và P rất nhiều, thằng em của em đụng chạm cũng nhiều và P biết. Em biết lúc này P chịu đèn em rồi. Tay em lúc này chạm đến v1, ôi [kiểm duyệt].
– P nè
– Dạ
– Anh hôn em nhé.
P không nói gì, em hôn P, nhẹ nhàng. Chỉ một tích tắc sau đó, P hôn rất mãnh liệt, đá lưỡi nữa. Em và P ôm nhau thật chặt. Sau nụ hôn, em và P nhìn nhau.
Em cười:
– Cảm ơn em
– Cảm ơn gì?
– Đã tặng anh một nụ hôn ở Đà Lạt. Chưa từng có ai hôn anh ở Đà Lạt.
Không muốn mọi việc đi quá nhanh, em cố gắng vừa lấn tới vừa hỏi chuyện. Bằng một cách nào đó, tay em đã luồn vào trong áo P. Thế rồi em hỏi câu hỏi bình thường nhất:
– Em đang học trường gì?
– Trường LQĐ.
Em vẫn chưa nhận ra mối nguy.
– Ủa, anh tưởng em học đại học rồi đó chứ.
– Em mới lên lớp 11 à.

Lúc này em lạnh cả sống lưng. Em hỏi lại:
– Là em vừa học xong lớp 11 năm nay lên 12 hay năm nay mới …
– Hết hè này em mới lên lớp 11.
Bộ vi xử lý của em nhanh chóng xử lý: cung Thiên Yết, sinh tháng 10, học xong lớp 10, nghĩa là MỚI 15 TUỔI 9 THÁNG.
Em thề với các thím là em lạnh hết cả người, cảm ơn trời đất phù hộ em hái rau nghệ thuật chứ không bỗ bã, chứ xếp hình một cái là bỏ mama. Em vẫn ôm P, nhưng tay không di chuyển nữa.
P hiểu em đang nghĩ gì:
– Anh đừng lo, em không còn trinh đâu.
Câu nói của P làm em “choáng trở lại”. Thế beep nào mà mới học xong lớp 10 đã từng xếp hình, trong khi em đến năm lớp 12 mới lần đầu ôm gái. Mà thằng nào dám xếp hình với em gái này cũng gan cùng mình.
Bắt chợt P quay qua hôn em, nụ hôn cuồng nhiệt nhưng lúc này em nhận ra có một sự từng trải nhẹ trong nụ hôn, trong cách P ôm em, và trong cách P đưa tay và trong quần em. Cái beep gì thế, lúc này em mới nhận ra P đang nắm thằng em em. Lúc này em hoảng quá, em sợ. Em vội vàng kéo tay P ra.
– Sao thế anh?

(thím nào bảo em chém gió em cũng chả biết nói sao, chứ lúc đó em rất sợ, sợ đến đổ mồ hôi. chuyện 3 năm trước mà giờ nghĩ lại em vẫn không hiểu sao lúc đó em lại biết sợ, cái sợ lấn át mọi thứ)

Em ôm P vào lòng, trong đầu tìm đường rút. giờ là 12h rưỡi sáng, tìm đâu ra phòng khác, tìm đâu ra xe về Sài Gòn. Không có đường bỏ trốn. Mà có trốn cũng phải giải quyết em gái 15 tuổi 9 tháng này đã. Công nhận khi đó em suy nghĩ nhanh vãi. Và rồi em bình tĩnh lại.
– P nè.
– Dạ.
– Anh nói với em rồi mà, anh đâu phải loại đàn ông dùng mọi cách để lên giường với con gái.
Và rồi em giải thích là giới hạn là một khái niệm trừu tượng, em và P đã hôn nhau, đó sẽ là sự khởi đầu, và hãy đi từ từ.
Rồi P ôm em ngủ, em thấy P cười thật tươi, còn em thì lòng dạ rối bời. Gần 1 tiếng sau, em mới ngủ được.

Sáng, P đánh thức em dậy, nói em đi đánh răng rồi ăn sáng. Em đánh răng rửa mặt xong thì cùng P đi xuống, khi đó thằng H trời đánh đã ngồi đó. Nó cười thỏa mãn, và nhìn em rất đểu.
Hôm đó, em dẫn cả nhóm đi Ankroet và vài nơi nữa, chụp ảnh rất nhiều. Tụi em chia thành 2 cặp rõ ràng, dù em cố gắng không thân mật với P. Tối hôm đó, dù 2 em gái ở lại Đà Lạt, em vẫn về trong chuyến xe đêm đó.
Vài ngày sau, khi đã xử lý ảnh xong xuôi, em đưa DVD ảnh cho H, và tránh gặp P. Kể cả khi cô bé add em trên Facebook, em cứ để đó chứ không accept hay từ chối.
Và như vậy, em đã phạm sai lầm tiếp theo, trầm trọng hơn cả sai lầm tối hôm đó.
(Còn tiếp)

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.