Nhìn Lưu Uyển bỗng trầm ngâm, Nhiếp Ly biết rõ trong đầu nàng đang nghĩ gì.
” Nhiếp Ly, là thế, thực sự thì muội vẫn có phần không xứng với huynh, cơ thể muội đã bị ô uế.”
Lưu Uyển vừa mặc y phục vừa buồn rầu nói.
Nhiếp Ly đưa mắt nhìn sang Lưu Uyển, miệng cười lớn.
“Ha ha, muội đã là nữ nhân của ta, có gì mà không xứng, nhục thể này đối với muội khi tu vị đạt tới Thiên Mệnh cảnh giới, không phải là sẽ thanh tẩy được sao, quan trọng nhất vẫn là tấm lòng nhi nữ mà thôi.”
” Thiên Mệnh cảnh giới?”
Lưu Uyển hai mắt ngơ ngác nhìn Nhiếp Ly mà hỏi.
” Đúng, Thiên Mệnh cảnh giới, đó là một cấp độ sau khi vượt qua Truyền Kỳ đỉnh phong, Linh hồn hải của muội sẽ ngưng tụ ra Mệnh hồn, khi tiến giai một cấp trong cảnh giới, sẽ tăng thêm một Mệnh hồn. Lỡ có bị sát hại, cùng lắm là chỉ mất đi một Mệnh hồn mà thôi, nhục thân này sẽ lại được tái tạo lại ở Ngưng Hồn Đăng. Không phải nhục thân này hoàn toàn không có nghĩa lý gì sao, ha ha.”
Nhiếp Ly giơ tay giải thích. Lưu Uyển vẫn có phần mơ hồ.
” Nhưng quan trọng bây giờ, phải nhanh chóng hạ sát 3 tên thuộc hạ của Thẩm Phi, bảo toàn danh dự cho muội, tên Thẩm Phi đó sẽ không dám nói ra chuyện xấu hắn làm, nhưng 3 tên kia mồm miệng bẩn thỉu, ta không dám chắc bọn chúng sẽ im miệng. Chỉ cần chúng chết hết chẳng phải muội lại trong sạch rồi sao.”
” Trên Truyền Kỳ còn có cấp độ cao hơn sao?. Muội có thể đạt được sao?”
Lưu Uyển vẫn mơ hồ không dám tin.
” Truyền Kỳ ư, đó chỉ là con đường bắt đầu tu luyện mà thôi, ta có thể làm muội tăng vài cấp cảnh giới trong tích tắc, hẳn là muội đã bớt chút nghi ngờ.”
Nghe Nhiếp Ly nói, Lưu Uyển giật mình nhớ lại, quả thật là vừa nãy nàng đã tăng cấp cảnh giới một cách chóng mặt.
” Thật sự, huynh là thế nào… Huynh đã là cường giả như vậy tại sao trước nay không thấy huynh gây dựng tên tuổi.”
” Ta là thế nào muội chưa cần nắm rõ, chỉ cần biết giờ muội đã là nữ nhân của ta, ta sẽ không để muội thiệt thòi, và muội sẽ không chỉ dừng lại ở Truyền Kỳ đâu”
Lưu Uyển nhẹ nhàng gật đầu, năng lực của Nhiếp Ly thế nào, hắn là ai bây giờ nàng cũng không quan tâm nữa, từ giờ nàng nguyện ý theo hắn, làm theo tất cả những gì hắn muốn, chỉ vậy thôi.
” Đây là Hỏa Sát thiên quyết, muội hãy về luyện theo công pháp này, tu vị cảnh giới nhất định sẽ tăng chóng mặt, Hỏa Sát thiên quyết này là loại công pháp cường thịnh, những công pháp ở thế giới này không có mấy cái có thể chiếm ưu thế hơn nó.”
Nhiếp Ly nói xong lấy ra cuốn công pháp đưa cho Lưu Uyển.
” Đa tạ Nhiếp Ly huynh.” Lưu Uyển đón lấy công pháp Nhiếp Ly đưa cho.
Nhiếp Ly lấy thêm ra một thanh trủy thủ, kiếp trước hắn có rất nhiều đồ quý báu, chỉ là lúc đi tìm Sinh Mệnh chi tuyền chỉ mang theo một ít trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ mà thôi.
” Còn đây là đoản kiếm cấp độ Long Đạo, bảo khí này sủ dụng không cần dùng tu vi khống chế, rất là hữu ích, ta tặng nó cho muội, ta còn có việc phải đi trước, muội nhanh chóng xử lý 3 tên nô tài kia đi, nhớ là hãy làm nhanh gọn, đừng lộ ra thứ gì, việc ngày hôm nay với ta cũng nên giữ kín một chút, lúc cần ta sẽ tự công bố.”
” Long Đạo cảnh giới…” Lưu Uyển lầm bầm.
Nhiếp Ly nói xong đoạn muốn bước đi, nhưng tiếng Lưu Uyển gọi giật lại.
” Nhiếp Ly, vậy ta muốn gặp huynh, chúng ta liên lạc thế nào.”
Nhiếp Ly dừng bước, hắn thế mà suýt quên mất, quay đầu lại đưa hai ngón tay lên trán sau đó nhằm ngực Lưu Uyển mà ấn vào, một tia sáng lóe lên sau đó vụt tắt.
” Đây là Thần Giao Kết Ấn do ta tạo ra, muội chỉ cần dùng Linh lực thúc giục vào nó ta sẽ tự biết, sau đó hãy đến căn miếu hoang bên trái khu rừng trung tâm thành Quang Huy mà gặp nhau.”
Nói xong Nhiếp Ly đưa thân ảnh phóng vút đi, liền sau đó Lưu Uyển cũng nhanh chóng rời đi.
Đêm đã khuya, tại một tửu lầu duy nhất còn mở cửa trong thành Quang Huy.
Ba thân ảnh liêu xiêu bước ra, vừa đi vừa tán gẫu, chúng đã say mèm từ đêm qua, cho đến chập tối nay mới tỉnh, nhớ lại cảm giác đêm qua chúng lại uống thêm, men rượu nồng nồng làm cho chúng bước đi không nổi.
Đến một con đường tối tăm nhỏ hẹp, không một bóng người, con đường dẫn về phía khu nhà ở của gia nô Thần Thánh thế gia. Một thân ảnh vút đến trước mặt bọn chúng, đó là một nữ nhân. Một chút ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nữ nhân kia, 3 tên nô tài chỉ kịp nhìn thoáng qua khuôn mặt nhận ra đó là Lưu Uyển, rồi chỉ thấy thân ảnh của nàng lao vút đến phía bọn chúng. Sau một khắc thấy ở cổ mát mát, 3 tên đưa tay lên cổ, nhận ra đó là máu, chúng chỉ ư lên một tiếng rồi ngã gục. Thân ảnh Lưu Uyển biến mất vào trong bóng đêm.
Về phần Nhiếp Ly, hắn tiếp tục dùng ý niệm tìm kiếm nhưng hoàn toàn không có gì, phải chăng đêm nay Ngưng Nhi không luyện công rồi, hắn liền quay người trở về. Đêm nay như thế cũng là có thu hoạch kha khá rồi.