” Nhiếp Ly ca ca dậy đi, nhanh đi Nhiếp Ly ca ca.”
Tiếng của Nhiếp Vũ lanh lảnh bên tai. Nhiếp Ly bất chợt mở mắt, hắn đưa tay dụi mắt, ánh sáng mặt trời làm cho hắn có chút nhìn không rõ.
” Nhiếp Ly ca ca, ca ca không được ngủ nướng nữa, xe ngựa tới đón ca ca đi nhập học đã đến được một lúc rồi.” Nhiếp Vũ nhảy nhảy cạnh giường Nhiếp Ly khẩn trương nói.
” Được rồi, ca ca dậy đây.” Nhiếp Ly bật người ngồi dậy, đưa tay lên trước mặt, hắn thật sự đã trở lại Quang Huy chi thành. Thời điểm này chắc hắn mới khoảng 13 14 tuổi
Bất chợt trong mắt Nhiếp Ly hiện ra một tia khí sắc, hắn dường như phát hiện ra thứ gì đó trong cơ thể mình.
” A, tu vi của ta còn giữ nguyên, đúng rồi, lần này là ta dùng Thời Không Nghịch Pháp để trùng sinh, tu vi không thể nào bị mất được, nghịch chăng chỉ có ta xuyên không, nghịch thời không mà trở lại thôi. ”
Nhiếp Ly nghĩ thầm.
” Trong Tiểu Lung Linh thế giới này có một kết giới được tạo ra bởi 1 vị đại năng nào đó, phàm là những kẻ tu vị cao hơn Truyền Kỳ sẽ không có cách nào tồn tại, nhưng đối với ta kết giới này không đủ sức ảnh hưởng, việc đối kháng Thánh Đế không còn là điều bận tâm nữa. Nhưng trước hết vẫn phải ẩn mình giả bộ ngây ngô mới có thể tận hưởng nơi này được
Nghĩ một lát Nhiếp Ly liền thu liễm khí tức đưa tu vị trở về trạng trái vô giác, chỉ số Linh lực trở về 5. Sau đó rời ra đại sảnh.
Bên ngoài đại sảnh gia tộc lúc này có khoảng hơn chục người, hầu hết là tộc nhân của Thiên Ngân thế gia, còn có tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão.
Nhiếp Ly bước vào, hắn đưa tay về phía trước, hơi cúi đầu chắp tay.
” Bái kiến Tộc trưởng cùng nhị vị trưởng lão.”
” Không cần đa lễ, hôm nay chúng ta đến tiễn ngươi đi nhập học, đến Thánh Lan Viện phải dốc sức tu luyện, trở thành Yêu Linh sư mang hào quang về cho gia tộc, Nhiếp Ly ngươi đã minh bạch.”
Nhiếp Ly gật đầu nhìn về phía tộc trưởng.
” Đã minh bạch.”
” Vậy tốt, xe ngựa đang chờ, ngươi rời đi kẻo không kịp.” Tộc trưởng nhìn ra phía ngoài nói.
Nhiếp Ly cúi chào rồi đi ra phía ngoài, bên ngoài có phụ thân, phụ mẫu, thẩm thẩm cùng thúc thúc.
” Nhiếp Ly, nhớ giữ gìn sức khoẻ, tự bảo vệ mình.”. Mẫu thân Nhiếp Ly dặn dò hắn.
” Vâng, mọi người bảo trọng.”
Sau đó hắn bước lên xe ngựa, bắt đầu tiến về Thánh Lan học viện.
” Nhiếp Ly ca ca đi đường cẩn thận.” Tiếng Nhiếp Vũ gọi với theo.
” Ưm, cảm ơn Vũ muội.”
Chặng đường đến Thánh Lan học viện chắc khoảng mươi ngày, hắn ngồi trên xe ngựa suy nghĩ.
” Kiếp trước nhân tâm của hắn chỉ một lòng muốn bảo vệ mọi người mà đè nén dục vọng bản thân, đến rốt cục cũng vẫn là đơn độc mà lai vãng, đời này mỹ nữ đẹp vô số, đến Tử Vân là hôn thê của hắn mà hắn còn chưa kịp động vào,rồi cuối cùng mọi thứ vẫn hoá thành hư không, kiếp này về hắn quyết không bỏ lỡ thứ gì.”
Suy nghĩ một hồi hắn cười thầm trong bụng, muốn chiếm được trái tim nữ thần hắn có lẽ vẫn phải đi theo con đường kiếp trước nhân tâm của hắn đã vẽ ra.
Xe ngựa lao nhanh theo con đường mòn đi tới trung tâm Quang Huy thành.