Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly – Chương 73 Sát Thần Thần Bí (1+2) – Botruyen
  •  Avatar
  • 18 lượt xem
  • 3 năm trước

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Chương 73 Sát Thần Thần Bí (1+2)

Tình hình hỗn loạn, bản thân mình lại mang theo một người trọng thương, Vân Sơ không dám xen vào việc của người khác, đành cùng Lôi Chấn Tử ẩn nấp ở một khu vực gần đó, đợi những người kia giao đấu xong rồi tính sau. Yêu khí đang ngùn ngụt dâng lên khiến cho núi sông biến sắc, bỗng nhiên giữa trận xuất hiện một người mặc áo đen thần bí, làm thay đổi hoàn toàn tình thế lúc bấy giờ.

Lúc đầu thì các bên không chú ý tới hắn, mãi đến khi hắn chỉ cần dùng đến một tay mà làm cho hơn một ngàn yêu ma quỷ quái hồn bay phách tán, lúc này đám yêu ma còn lại mới kinh hoàng thối lui. Ba tên ma đầu thì lại cho rằng đây là cao nhân mà đối phương mời đến giúp đỡ, nhất thời giằng co không dám hành động.

Người áo đen thần bí mở miệng nói: “Lập tức cút đi! Ta tha mạng cho các ngươi.”

Ba tên ma đầu nhìn nhau, không biết hắn muốn nói ai cút đi, nhưng nhìn vào thái độ của đối phương, bọn chúng hiểu người này không phải là đồng bọn của chúng.

Một tên ma đầu hỏi: “Các hạ là người phương nào? Vì sao lại nhúng tay vào chuyện ân oán của ba nhà chúng ta?”

“Các ngươi chỉ là tôm tép nhãi nhép, ân oán của các ngươi thì có quan hệ gì đến ta. Bây giờ các ngươi cút đi thì còn kịp đấy.” Con người này đã thần bí lại thêm ngôn từ cực kỳ vô lễ, mấy tên ma đầu trước mắt và mấy vạn quỷ tốt yêu binh dường như chỉ như con tò he, tượng gỗ không đáng nhếch mép.

Ba tên này dù gì cũng là ma đầu của một phương, vất vả lắm ngày hôm nay mới tìm được vị trí của nơi thi cốt oan hồn chất thành núi, nếu như bị người này đuổi đi thì từ nay về sau bọn chúng làm gì còn uy quyền để không chế đám thủ hạ yêu ma quỷ quái? Vì vậy ba tên ma đầu nháy mắt với nhau, cùng liên kết xông lên giết kình địch trước mặt.

Vân Sơ đứng ở một bên quan sát thấy đám quỷ tốt yêu binh dàn trận vây xung quanh người bí ẩn, hàng ngàn, hàng vạn mũi đao sắc bén tấn công, chỉ sợ người ở bên trong dù có nghìn mắt nghìn tay thì cũng không kịp ứng phó. Hắn nghĩ dù là có sự trợ giúp thì người thần bí cũng không thoát được, phải nhận lấy thất bại. Nhưng chỉ trong nháy mắt tất cả đã kết thúc.

Không biết nhân vật thần bí kia biểu diễn loại pháp thuật gì mà bên trong vòng vây phát ra một luồng ánh sáng bạc chói mắt, tiếng nổ như sấm, ngoại trừ nhân vật thần bí thì không ai có thể đứng thắng người lên được, tiếng gào khóc thảm thiết vang vọng khắp nơi.
Minh Ất chân nhân trầm ngâm một hồi rồi nói: “Được rồi! Ngày mai vi sư sẽ cùng đi với ngươi một chuyến.” Chuyện đã thành ra như vậy rồi, hẳn là có thể đưa cha mẹ Bạch Bạch quay về Thiên đình đoàn tụ cùng với nàng. Tiện đường ghé qua sông Vong dưới Địa phủ, để xem con sông này có gì đặc biệt.

Minh Ất phất phất tay áo cho các đồ đệ lui xuống, chỉ giữ lại một mìnhVân Hư, dặn dò chỉ bảo cho hắn cách chữa thương, điều trị cho Bạch Bạch.

Vân Sơ lo lắng cho các vị tiên hữu phần lớn đã bị thương, liền từ biệt sư phụ đi ra cửa. Trước khi đi còn nhắn lại với Vân Cảnh phải nhanh chóng mời hai vị nữ nhân ở hoa viên kia rời khỏi đây.

Vân Cảnh thực ra rất e sợ hai vị công chúa điêu ngoa kia sẽ quấn lấy mình, ngoài miệng thì khúm núm đáp ứng, nhưng sau đó lại nhanh chóng xoay người, ôm Bạch Bạch vượt qua hoa viên, lén lén lút lút quay về phòng của Bạch Bạch.

Khó có dịp cái tên Vân Hư “luyến muội cuồng” kia không có ở đây, Vân Cảnh mang bộ mặt nịnh nọt nói với Bạch Bạch: “Sư muội tốt bụng, có thể giúp sư huynh dàn xếp một chuyện này không?”

Bạch Bạch gật đầu nói: “Được! Nhưng mà muội có thể làm được việc gì?”

Vân Cảnh hắc hắc cười gian hai tiếng, hưng phấn nói:

“Tiểu sư muội, muội biến thành hình người, giả danh làm người yêu của sư huynh. Chúng ta đi gặp hai nàng công chúa điêu ngoa kia đi!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.