Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly – Chương 45 Mộng đẹp trong men say – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Chương 45 Mộng đẹp trong men say

Bạch Bạch ngửi ngửi, trong không khí tràn ngập mùi thơm của rượu, át cả mùi thơm của hoa hồng.

Đảo mắt thấy A Sâm và A Miểu đã ra khỏi phòng, vừa đi vừa cười theo chẳng mấy chốc đã rời khỏi sân, nghĩ đến những lời trò chuyện của hai gã thư đồng, Bạch Bạch không dấu nổi tò mò. Bích Bích gõ gõ vào lỗ tai của Bạch Bạch, hỏi : « Rượu là cái gì vậy ? Có vẻ như là uống ngon lắm đó »

« Ta cũng không rõ lắm, cha mẹ ta đã từng nói uống rượu nhiều sẽ gây tổn hại cho cơ thể… » Bạch Bạch cũng không chắc chắn.

« A Miểu và A Sâm nói đến thần tiên cũng muốn uống. Có phải cha mẹ ngươi giấu ngươi, lén lút đi uống rượu mà không cho ngươi uống không ? »

« Không phải đâu. Cha mẹ ta rất thương yêu ta, có món gì ngon đều cho ta ăn hết. » Bạch Bạch lớn tiếng phản bác.

Bích Bích chép miệng có chút không phục, nhưng cuối cùng vì tính hiếu kỳ nên nàng chỉ còn trông cậy vào Bạch Bạch đi lấy chút rượu đến cho nàng nếm thử.

« Uống nhiều quá sẽ có hại cho thân thể, nhưng uống một chút chắc sẽ không có vấn đề gì đâu. Dù sao chủ nhân cũng không có ở đây, ngươi đến đấy nếm thử chẳng phải sẽ biết hay sao ? » Bích Bích nhiệt liệt khuyến khích.

Bạch Bạch ngẫm thấy cũng có lý, vậy nên lớn tiếng tuyên bố : « Được, để ta đi nếm thử xem sao, nếu rượu dễ uống, ta sẽ mang cho ngươi 1 chút. »

Bích Bích vui vẻ nhảy trở lại cây hoa hồng, thúc giục : « Đi nhanh lên, ta chờ người. » Nếu như không phải cần có sự đồng ý của chủ nhân, nàng đã nhanh chóng đi theo Bạch Bạch đi uống trộm rượu, thuận đường ghé thăm phòng của chủ nhân luôn.

Chủ nhân thật bất công, chỉ cho Bạch Bạch vào phòng mà không cho nàng vào, hừ hừ.
« Ta muốn cùng Hồng Hồng luyện công, ngươi nổi giận, ngươi mắng ta …ô ô ô ! » Bạch Bạch tuy đã say đến mềm cả người, nhưng trí nhớ lại y nguyên, đặc biệt khắc sâu trong tâm khảm của nàng là thái độ lạnh lùng, coi thường của hắn, nghĩ đến làm cho nàng thương tâm, ô ô khóc.

Mặc Yểm người cứng đờ, nhớ lại nguyên nhân chia tách lần trước liền thấy trong lòng pha chút áy náy, lại có cả chút tức giận.

Nói cho cùng thì cũng chính hắn gây ra chuyện này, nàng vốn là một tiểu hồ ly trong sáng không hiểu chuyện, hắn đã lừa nàng, lại còn đột nhiên giận dữ với nàng, khó trách nàng không chịu biến thành người.

Mặc Yểm duỗi tay sờ sờ lông mày của Bạch Bạch, ôn nhu nói : « Từ nay về sau nàng chỉ luyện công với ta thôi, ta sẽ không nổi giận với nàng, không mắng chửi nàng, sẽ đối xử với nàng thật tốt! »

« Thật không ? »

« Thật. »

Đôi mắt hồ ly của Bạch Bạch nheo thành hai hình trăng non, tựa như rất vui vẻ, tứ chi buông bàn tay của Mặc Yểm ra, bắt đầu biến thân. Mặc Yểm kiềm chế, bình tĩnh chờ đợi mỹ nhân phong tình hiện thân.

Một luồng ánh sáng bao vây quanh người Bạch Bạch, hào quang so với trước đây có phần sáng chói hơn. Hào quang chậm rãi tan dần, nhưng tiểu mỹ nhân áo trắng thì không thấy xuất hiện trên giường, mà thay vào đó chỉ có một con hồ ly nho nhỏ trắng muốt.

Bạch Bạch hình như không hề hay biết, nấc lên hai cái, đầu nghiêng sang một bên ngủ liền.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.