Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly – Chương 41 – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Chương 41

Bôi thuốc mỡ giảm đau tiêu sưng lên đuôi của Bạch Bạch xong, Mặc Yểm xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng giáo huấn: “Sao không ngoan ngoãn nằm trong phòng dưỡng thương, lại chạy loạn ra ngoài? Hiện giờ nàng không thể như lúc trước, cũng may là giẫm lên đuôi, nếu như giẫm lên người, lên vết thương thì làm sao. Chỉ thoáng không nhìn nàng, nàng liền gặp vấn đề!””Ta nhớ nhà, nhà của ta có rất nhiều rất nhiều hoa hồng, còn có ong bướm chơi với ta…… Chúng nó sẽ không giẫm ta…… Ô ô ô!” Bạch Bạch hữu khí vô lực nói ai oán, trong giọng nói đủ mười phần ủy khuất thương tâm.

Ngụ ý là trách người nhà hắn chạy đến giẫm nàng! Tự dưng bị thương làm cho tâm tình nàng kém đến cực điểm, tâm lý phòng ngự giảm xuống rất nhiều, khó có thể mở miệng nói được với Mặc Yểm một câu đầy đủ. Mặc Yểm tuy bị phàn nàn, nhưng trong lòng vẫn âm thầm kinh hỉ (*ngạc nhiên hài lòng).

Khẽ cười xoa cái đầu nhỏ của nàng vài cái, theo sở thích của nàng hỏi: “Nàng thích hoa hồng màu gì ?”

“Tất cả đều thích!”

“Ta hái xuống trải trên giường nàng được không?” Khó có khi tiểu sủng vật của hắn nguyện ý nói chuyện! Mặc Yểm nửa điểm cũng không hề lo lắng trên giường của một đại nam nhân trải đầy hoa hồng là chuyện doạ người cỡ nào.

“Không cần! Hái xuống, các nàng ấy sẽ rất đau!” Bạch Bạch hơi chống người lên, nói khẩn trương.

“Được! Vậy không hái, nàng ngoan ngoãn uống thuốc, ta cùng nàng đến cạnh cây hoa hồng ngủ.” Mặc Yểm chợt nhớ tới thuốc trong phòng mới luyện một nửa, Bạch Bạch ghét nhất uống thuốc, những tiên thảo tiên hoa kia muốn luyện thành đan dược mất thời gian quá lâu, thương thế của nàng căn bản không chờ được, cho nên đành phải tạm thời sắc thành thuốc đen sì, khổ sở cho nàng uống.

Mỗi lần đều là hắn vừa đấm vừa xoa, nàng mới miễn cưỡng bằng lòng uống hết, không phối hợp như vậy, không biết tới khi nào mới có thể phục hồi vết thương, mới có thể lại biến thành hình người.

Mặc Yểm nhẹ vỗ về thân thể nhỏ nhắn xù lông của Bạch Bạch, không nhịn được nhớ tới dư vị thân thể xinh đẹp tuyệt diệu mê người khi nàng hóa thành người, trong lòng nhộn nhạo.

“Hả? Hắn gọi Mặc Yểm ư? Sao ta lại nghe người khác gọi hắn Yểm quân?” Lục y tiểu cô nương một bên lau nước mắt, một bên hỏi.

“Ta cũng không biết…… Ta cùng chơi với ngươi, ngươi đừng giận ta được không?” Bạch Bạch rất muốn có một bằng hữu! Bằng hữu này là cây hoa hồng nàng thích nhất biến thành, như vậy rất tốt!

Về phần Mặc Yểm…… Hắn mới không phải bằng hữu của nàng! Nhưng mà hiện giờ mình cùng hắn là quan hệ gì? Bạch Bạch ngẫm nghĩ không hiểu, cũng không miễn cưỡng, chuyên tâm tranh thủ thiết lập tình hữu nghị với Tiểu Hoa yêu trước mặt.

Tiểu cô nương áo xanh vừa mới tu luyện thành hình người, trong trí nhớ có hạn chỉ có Mặc Yểm trước thường xuyên đến chăm sóc nàng, đối với chuyện thiên địa nhân thế, đều là từ vài câu do người đi qua lưu lại. Bạch Bạch chủ động đề nghị chơi cùng nàng, trong lòng nàng ta cực kỳ vui vẻ, nhưng trên mặt lại cố làm bộ, nói: “Được rồi! Thấy người biết mình sai rồi nên bỏ qua.”

“Ta gọi là Bạch Bạch, ngươi tên là gì a?” Bạch Bạch không so đo nàng yếu ớt, đầu tiên tự giới thiệu.

Cây hồng màu xanh này mới thành tinh không lâu, đây là lần đầu tiên nói chuyện với người (kỳ thật cũng không tính là người), làm sao biết tên mình là gì được. Nhưng nàng ta lại không muốn yếu đi khí thế trước mặt đồng bọn mới, vắt óc suy nghĩ một hồi, nhớ lại đã từng có người rất nhã nhặn tán thưởng nàng, nói hoa của nàng “sắc như ngọc bích”, vì vậy thốt ra : « Ta gọi là Bích Bích, sắc như ngọc bích! »

« Tên của ngươi rất êm tai!” Bạch Bạch thành tâm khích lệ.

Bích Bích hận không thể dài ra một cái đuôi giống như của Bạch Bạch, để làm cho nó vểnh lên một cái, dương dương đắc ý nói: « Đó là đương nhiên! »

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.