Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly – Chương 39 – Botruyen
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 năm trước

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Chương 39

Quỳnh Nguyệt tiên tử hấp tấp vọt tới trước cửa phòng Mặc Yểm, đang muốn đẩy cửa xông vào, đột nhiên cảm giác được một luồng lực mạnh đập tới, chân đứng không vững liền thối lui ra sau vài thước thì mới miễn cưỡng ổn định được cơ thể.

“Mặc Yểm! Chàng…… đây là ý gì?!” Quỳnh Nguyệt tiên tử giận dữ như điên.

Trong cửa nhẹ nhàng vọng ra một chữ: “Cút!”

Quỳnh Nguyệt tiên tử nổi trận lôi đình, tức giận đến nỗi giọng nói đều phát run lên, chỉ vào cửa phòng nói: “Được ! Được ! Chàng được lắm!” Nàng ta dậm chân một cái lên đám mây bay về Thiên cung để tìm Thiên đế cáo trạng.

Nếu như là từ trước, nàng bực tức xong rồi cũng chỉ có thể mắng vài câu rời đi, nhưng bây giờ không giống với lúc trước, nàng hiện giờ đã có gia thế rồi.

Việc này phải bắt đầu kể từ chuyện mẹ ruột của nàng ta.

Mẫu thân của Quỳnh Nguyệt tiên tử vốn là một tiên tỳ ở Nam Hải Long cung, tên là Nam Đình, là mỹ nhân nổi danh Nam Hải. Có lần nàng theo long vương đến Thiên cung dự tiệc,trong lúc chơi đừa ở Thiên cung bị lạc đường một mình, vừa đúng lúc Thiên đế say rượu, mơ hồ kết thành một đoạn nhân duyên sương sớm với nàng. Sau khi Thiên đế tỉnh rượu đã quên mất việc này, Nam Đình thấp cổ bé họng, ngay có nói nhẹ cũng không dám mở miệng. Sau khi quay lại Long cung với Long vương, nàng ta lại phát hiện mình có bầu, sự tình rốt cuộc không cách nào dấu diếm được, Nam Đình đành phải đối mặt với Long vương nói ra sự tình

Long vương gặp rất nhiều khó khăn, ngày đó sự việc thế nào Thiên đế cũng không nhớ rõ lắm, nên cũng không biết ông ta có thái độ thế nào đối với Nam Đình, ngộ nhỡ lèm nhèm đã vội báo lên, Thiên đế cảm thấy mất mặt thì sự việc sẽ không đơn giản đi chút nào. Nhưng bụng Nam Đình ngày càng nổi rõ, ỉm đi như vậy cũng không phải biện pháp, vì vậy liền lấy cớ nàng đi lấy chồng xa, thực tế đem nàng đưa đến Nam Hải, chờ ngày sanh trên một hòn đảo, không lâu sau thì sinh ra Quỳnh Nguyệt tiên tử.

Quỳnh Nguyệt tiên tử ngày một lớn lên, hai đầu lông mày của nàng với Thiên đế càng nhìn càng giống nhau, Long vương nghĩ nàng cùng Thiên đế có quan hệ, cũng dụng tâm chiếu cố, đem bọn họ trở lại Long cung, đối đãi dụng lễ như với khách quý, nơi chốn nào cũng dung mời. Vì lo lắng cho thanh danh hai người, còn nhận Nam Đình làm nghĩa muội, nuông chiều Quỳnh Nguyệt tiên tử hơn cả con gái bình thường.
Thiên đế thấy con gái mình nhìn chằm chằm gắt gao vào Minh Ất chân nhân, cho dù bộ dạng người ta đẹp cũng không cần làm như vậy! Cảm thấy trên mặt ảm đạm đi rất nhiều, nhưng lại không thể lên tiếng quát bảo ngưng lại, chỉ đành phải ho khan to tiếng, hy vọng Quỳnh Nguyệt tiên tử chú ý rụt rè một chút. Đáng tiếc cuống họng đều nhanh chóng khù khụ, mà Quỳnh Nguyệt tiên tử vẫn là vẻ mặt si mê nghi hoặc, không biết hối cải.

Minh Ất chân nhân đã quen bị người vây xem, cũng không thấy bực bội, giọng điệu vẫn nhàn nhạt nói: « Thiên đế đã có việc , Minh Ất hai ngày nữa lại đến quấy rầy. »

Vị mỹ nam tử phải đi sao?! Quỳnh Nguyệt tiên tử bừng tỉnh tới đi đến phía trước vài bước, nghĩ phải làm thế nào để vị chân nhân chuẩn bị dời đi kia lưu lại. Thiên đế không thể nhịn được nữa, làm phép cố định Quỳnh Nguyệt tiên tử tại chỗ, làm cho miệng nàng ta không thể nói được, cơ thể không thể cử động, không thể tiếp tục để cho mất mặt thêm. Đợi cho Minh Ất chân nhân đã đi xa, Thiên đế mới gỡ bỏ thuật định thân trên người Quỳnh Nguyệt tiên tử.

Quỳnh Nguyệt tiên tử trong lòng tức giận, song cũng không dám phát tác đối Thiên đế, nghĩ đến nỗi nhục nhã với Mặc Yểm, cùng với sự thất thố vừa rồi ở trước mặt vị Minh Ất chân nhân kia, tâm tư nhất thời rối loạn u tối, dứt khoát khóc to thảm thiết bi ai.

Thiên đế cả nửa ngày mới nhận ra là con gái nhỏ thấy thẹn trong lòng, hơn nữa trong tất cả đám con gái, đứa con gái này là có dung mạo giống mình nhất, nên không khỏi yêu thích hơn vài phần, thấy nàng khóc đến thê lương, thái độ ông ta mềm nhũn đi, vươn tay đặt lên đầu vai của nàng, dịu dàng trấn an : « Chớ khóc chớ khóc, phụ hoàng không phải giận dữ với con, thật sự là hôm nay con quá mức đường đột, đụng phải khách quý, ai…… Phụ hoàng vốn đang muốn cho con bái Minh Ất chân nhân làm thầy……”

Quỳnh Nguyệt tiên tử vừa nghe thấy, trong nội tâm liền trở nên lanh lợi, dịu dàng nói: “Là do nhi thần không tốt, đã để phụ hoàng bị mất thể diện…… Vị Minh Ất chân nhân kia lai lịch gì? Dường như Phụ hoàng rất kính trọng hắn.”

Một phen mềm giọng làm nũng, khiến tâm tư Thiên đế nở rộ hoa, liền khen vài tiếng “Con gái ngoan”, nhưng nói đến lai lịch của Minh Ất chân nhân lại có chút suy đoán hàm hồ, chỉ nói hắn là năm đó trên trời có một vị thượng tiên rất danh tiếng, một mực tu luyện cách biệt, rất ít hành tẩu trên tam giới, pháp lực cao cường ít có địch thủ, hơn nữa từng cứu vãn Thiên kiếp của thiên đình hơn nghìn năm trước, là đại ân nhân của khắp thiên đình…

Quỳnh Nguyệt tiên tử nghe xong, trong lòng mừng rỡ, nếu như có thể trở thành đồ đệ người này, sớm chiều ở chung, dựa vào vẻ mỹ mạo của mình, muốn có được mỹ nam tử nay dễ như trở bàn tay!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.