Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly – Chương 32 – Botruyen
  •  Avatar
  • 27 lượt xem
  • 3 năm trước

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Chương 32

Sự việc cuối cùng kết thúc là Mặc Yểm mang Bạch Bạch rời đi.

Đôi mắt phượng của U U dường như đánh giá một người một hồ trước mặt mình, hiện nay biết rõ chuyện nhất định không thành, rất có phong cách mà để ý quần áo, giả vờ thi lễ nói: “Yểm Quân có việc nhưng có thể tự mình sắp xếp chứ, tối nay đến tìm thiếp cũng không sao……”

Dứt lời tao nhã xoay người rời đi, để lại cho Mặc Yểm một cử chỉ, bóng hình thướt tha. Đáng tiếc lúc này Mặc Yểm đã không còn lòng dạ nào thưởng thức!

Hắn thầm nghĩ nuôi con vật cưng ở bên cạnh giết thì giờ giải buồn, sao biết tên tiểu tử này lại phá hỏng “chuyện tốt” của hắn nhiều lần, nếu không dạy dỗ thì từ nay về sau phải làm thế nào?!

Bạch Bạch thấy sắc mặt Mặc Yểm u ám, ngây thơ cho rằng U U bởi vì sợ “không thoải mái”, cho nên quyết định tạm thời không cùng hắn luyện phương pháp song tu, hắn bị cự tuyệt cho nên mất hứng…… Mình dường như đã “hợp tác đồng bọn ” với nàng ta, phá hỏng ngay trước mặt hắn mà!

Chỗ dựa đực mấy ngày này đối xử với nàng tốt lắm, hiện tại tâm tình hắn không tốt cần an ủi, coi như mình báo đáp hắn một chút là được rồi, để hắn mời mình ăn thiệt nhiều gà nướng.

Nghĩ tới đây, Bạch Bạch rung đuôi biến ra hình người, chủ động ôm lấy Mặc Yểm, nói nịnh nọt: “Nàng ấy không luyện phương pháp song tu với ngươi, ta luyện cùng ngươi được không.” Nói xong cọ một cái trên người hắn, kiễng mũi chân hôn mạnh lên trên môi hắn một cái, cười tít mắt nhìn hắn.

Hơn một tháng sống chung thân mật gắn bó, thân thể hai người đã sớm quen thuộc lẫn nhau, hương thơm hoa quả ngọt trên người Bạch Bạch xông thẳng vào trong mũi, thân thể xinh đẹp lả lướt dán chặt lấy hắn, trong nháy mắt Mặc Yểm liền có phản ứng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mặc Yểm tự nhiên cảm nhận được thân thể của mình thay đổi, mới vừa rồi bị yêu tinh hoa lan quyến rũ nồng nhiệt, lúc này lại cháy lên, “khí nóng” mãnh liệt hơn trước gấp trăm lần.

Lăng Thanh Giám cười gượng vài tiếng, trong nội tâm có chút thất lễ, thực sự không phải không thừa nhận, hình dạng của mình không thể so sánh với Hồng Hồng, thực sự là kém một chút. Chỉ có điều, ai bảo là người ta là hồ ly tinh?!

“Ai ở đó?!” Hồng Hồng đột nhiên hướng tới Bạch Bạch ẩn thân trong chỗ bóng tối của cây rừng quát.

Bạch Bạch thò người ra, vừa lúc nhìn thấy Lăng Thanh Giám đứng ở giữa con đường trên núi, nằm sấp trên vai chính là Hồng hồ ly, đúng là Hồng Hồng!

“Hồng Hồng, ta là Bạch Bạch! Vì sao ngươi lại tới nơi này?” Bạch Bạch rất vui vẻ đi ra phía trước, gặp lại đồng loại xúc động có thể so với đang ở đất khách nhìn thấy đồng hương! Nhất là trong thời gian tâm tình nàng đang suy sụp.

Trên núi một người một cáo bỗng nhiên nhìn thấy dưới ánh trăng trong bóng tối của rừng cây có một người bạch y thiếu nữ đẹp đến nỗi khiến người ta choáng váng đầu óc đi ra, ban đầu kinh ngạc sau lại vui vẻ!

“Nàng là bạch hồ ly?!” Âm thanh của Hồng Hồng dĩ nhiên là từ trong miệng Lăng Thanh Giám vọng lại.

“Chính là nàng, chính là nàng! Hồng Hồng, nàng chính là tiểu mỹ nhân ở cùng chỗ vị hắc y công tử kia mà ta đã nói đến!” Hồng hồ ly hưng phấn mà đứng lên trên vai Lăng Thanh Giám để nói.

Bạch Bạch lắp bắp kinh hãi, trợn tròn đôi mắt hỏi : “Các ngươi…… Các ngươi ai là ai?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.