Mặc Yểm ruốt cục đã hiểu được ý tứ của Bạch Bạch,vừa buồn cười lại vừa tức giận, thật muốn hỏi không biết cha mẹ con hồ li ngốc này dạy dỗ con gái thế nào mà đối với chuyện ân ái nam nữ lại không hề biết gì
Bạch Bạch không hiểu suy nghĩ của hắn, ngược lại vì sự việc gà nướng nên nảy sinh vài phần cảm giác thân thiết đối với hắn. Vì vậy nàng đánh bạo, cọ xát vào trong lòng hắn, giọng nói dịu dàng khẩn cầu: “Ngươi trả quần áo cho ta được không, ta muốn luyện công à…”
” Luyện công thì có quan hệ gì tới quần áo?” Mặc yểm thấy buồn cười, hỏi lại.
“Ta không có thói quen luyện công như này, được không được không?” Mắt mở to đầy ý cầu khẩn. Đàn ông bình thường cũng khó có thể cự tuyệt khẩn cầu của một tiểu mỹ nhân đau khổ như vậy
“Được rồi!” Mặc Yểm dù pháp lực cao cường tới đâu, đối mặt với siêu cấp tiểu mỹ nữ cũng không có gì khác biệt so với đàn ông bình thường cả.
Bạch Bạch hoan hô một tiếng, từ trên đùi hắn nhảy xuống, vẫn không quên thơm môi một cái, tràn đầy hương vị gà nướng.
Mặc Yểm lấy bạch y của nàng từ trong tay áo đưa ra, trêu đùa một cách không đứng đắn: “Ngươi thay ở đây cho ta xem…”
Tiểu hồ ly ôm lấy quần áo bảo bối của mình, lập tức cảm thấy lo lắng, lớn tiếng phản bác: “Không được”. Nói xong người đã vọt đến núp sau màn che, e sợ Mặc Yểm đổi ý lại đoạt lấy quần áo của nàng.
Dù sao tiểu hồ ly này cũng không trốn thoát được khỏi lòng bàn tay mình, Mặc yểm cũng không vội vã ăn nàng vào bụng, liền cười cười để mặc tuỳ nàng đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cửa tiệm phấn son nằm tại cửa ngõ của một ngõ nhỏ, cửa tiệm hướng về hướng đông, ánh mặt trời buổi sáng vô cùng chói chang gay gắt, sợ son bị phơi nắng mà hỏng, nên đặc biệt treo lên một tấm rèm vải lớn hình hoa hồng để che ánh nắng, nhân tiện cũng dùng màu sắc xinh đẹp để thu hút khách hàng.
Liễu nhi đi vào trong tiệm, một người phụ nữ xinh đẹp đứng lên chào đón, cười nói: “Vị tiểu thư đây, vào chọn son chăng?” Giọng nói pha chút biêng biếng lười, miên man mềm mại, nghe vào tai khiến cho người ta cảm thấy xương cốt đều mễm nhũn ra.
Liễu nhi là một tiểu nha hoàn, cho tới giờ chỉ có nàng gọi người khác là tiểu thư, nghe người phụ nữ này xưng hô như thế, toàn thân thư thái, vui sướng, cười nói: “Đúng vậy, đại nương có cái gì tốt đề cử không?”
Người phụ nữ mỉm cười, đôi môi đỏ thẫm trong ánh nắng hồng diễm lệ giống như bôi máu tươi, chỉ nghe nàng nhẹ nhàng mở miệng nói: “Ở đây đều là mặt hàng bình thường, trong kia có loại hàng đẹp mới nhất, tiểu thư theo ta vào xem thử nhé.” Giọng nói tuy vẫn dịu dàng, mềm mại, yêu kiều, nhưng thực sự có một loại lạnh lẽo âm hàn đáng sợ không sao tả nổi.
Liễu nhi như bị đầu độc, ngơ ngác gật đầu, đi theo sau lưng người phụ nữ vào phòng trong, lập tức, trong phòng vọng ra một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, trong thanh âm tràn đầy nỗi sợ hãi thê lương, giống như gặp phải việc gì cực kỳ đáng sợ, rồi ngay trong giây lát bị người bóp nghẹt cổ họng.
Một lát sau, Liễu nhi mở rèm đi vào trong tiệm, cầm lấy chiếc gương đồng trên quầy ngắm nghía, dương dương đắc ý nói: “Thật cũng không hoàn toàn uổng phí công sức, nhưng mà, có vẻ con tiểu nha hoàn này không ……”
Một trận cuồng phong thổi qua, tấm vải đỏ bên ngoài cửa tiệm bị thổi lên, mở ra một khe nhỏ, ánh nắng lóe lên rồi biến mất, Liễu nhi nhíu mày lẩm bẩm oán hận: “Còn có hơn bốn canh giờ nữa là trời tối, ta thật sự phải nhanh nhanh lên thôi.”
Một trận gió nhẹ thổi qua làm tấm rèm vải trước cửa phòng trong mở ra, một mùi máu tanh người chết bốc ra, sau rèm vải có thể loáng thoáng thấy được hai người phụ nữ ngã trên mặt đất, phía sau cổ có hai cái lỗ chảy ra một đám máu đen, một người là Liễu nhi, một người là người phụ nữ vừa đón khách lúc nãy……