Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn – Chương 39: – Botruyen

Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn - Chương 39:

Chương 38: Bữa tiệc

Trên đường đi bộ đến nhà Hổ Tử, Đinh Hạo cảm thấy rất sảng khoái. Toàn bộ mọi thứ trong ngôi làng miền núi dường như đều trở nên rất dễ thương trong mắt hắn, Đinh Hạo thực sự muốn hét lên cho mọi người cảm nhận sự phấn khích của mình.
Khi Đinh Hạo vào nhà Hổ Tử, hắn đã bị sốc. Có bốn cái bàn lớn trong sân, một vài người đang ngồi trò chuyện ở trên bàn.
Trong trí tưởng tượng của Đinh Hạo, hắn đã nghĩ rằng chỉ có một vài người, nhưng không nghĩ tới sẽ là một tập hợp lớn của hàng chục người. Đinh Hạo mỉm cười chào hỏi những người hắn gặp, nhìn xung quanh và tìm Trần Ly. Một thím đã đoán được ý của Đinh Hạo và nói cho hắn rằng Trần Ly đang ở trong bếp. Đinh Hạo luôn miệng nói cảm ơn và đi vào nhà bếp để tìm Trần Ly.
' Hổ Tử? Ngươi tự mình nấu ăn hả? T a chưa bao giờ được nếm thử đồ ăn của ngươi nha. Không biết liệu ngươi có đầu độc tất cả mọi người ở đây không, haha … ' Đinh Hạo đang trong tâm trạng rất thoải mái lại thấy Hổ Tử đang dùng một cái xẻng lớn để xào đồ ăn trong một cái nồi lớn. Đinh Hạo không thể không trêu đùa với một chút.
Hổ Tử nghe thấy Đinh Hạo trêu vậy, hắn quay lại mỉm cười với Đinh Hạo. Hai người luôn trêu đùa nhau như vậy.
' Ngươi sao lại không biết giữ mồm giữ miệng như vậy chứ? Anh Hổ Tử làm đồ ăn rất ngon đó. Trong thôn mỗi khi có tiệc lớn tiệc nhỏ thì đều là anh ấy nấu đó. ' Nghe được là giọng nói của Đinh Hạo, Trần Ly đang ngồi xổm gần bếp lò nhặt rau nhịn không được đưa đầu ra ngoài, mở miệng trách cứ Đinh Hạo. ' Ân, để t a kiểm chứng một chút xem nào, oh , xác thực thơm vô cùng… Ô … Hô hô, thật nóng. ' Đinh Hạo đi đến bên cạnh bếp lò, dùng cái mũi ngửi ngửi, sau đó dùng tay cực nhanh lấy trộm ra một miếng thịt từ trong nồi, ném vào trong miệng.

' Ngươi … ' Hổ Tử nhìn thấy động tác ăn vụng của Đinh Hạo, có chút buồn cười, lắc đầu.

' Mùi vị không tệ, thế nhưng đám rễ cây kia là cái gì vậy? Hình như nó không phải là một loại gia vị. ' Đinh Hạo vừa thưởng thức, vừa nhìn trong nồi có một ít lá không rõ, hỏi Hổ Tử.

' à, đây là Thảo Dược đào được trên núi, nhưng không bán được, mình ăn vậy. ' Hổ Tử nhìn một chút, trả lời.

' Nó có vẻ là một cây nhân sâm núi? '

' Ồ, này? Nhân sâm? Anh trai à, anh có quá lãng phí không vậy? Cây nhân sâm lớn như vậy có thể bán được bao nhiêu tiền?

Mà trong cái nồi thức ăn của ngươi còn không chỉ có một cây a? ' Đinh Hạo giật mình nói, cây nhân sâm lớn như vậy, nếu là trong tiệm thuốc bình thường đều khoảng hơn mấy trăm đồng, đóng gói chế biến tốt một chút thì hơn mấy ngàn vạn cũng có thể, thế mà ở chỗ này, lại lấy đi làm đồ ăn tiệc cỗ.

' Mấy trăm đồng? Trên chợ mấy người kia đều thu mua 20 đồng một cây! Còn không bằng đi chăn nuôi dê rừng. ' Hổ Tử có chút không tin tưởng, ' cái này ở đây có rất nhiều, trên núi cũng còn rất nhiều mà, nếu bán không được hoặc giá tiền không tốt thì người dân chúng ta đều lưu lại để nấu ăn. '

' 20? Con bà nó, đây là ăn cướp đó … Hắc hắc, anh Hổ Tử, ngươi nhìn quan hệ hai ta tốt như vậy, thì cây nhân sâm này để cho em ăn đi? ' Mắt của Đinh Hạo thèm thuồng nhìn cây nhân sâm trong nồi, nịnh bợ Hổ Tử. Cái này dùng để Tráng Dương chính là đồ tốt đó.

' ặc … Ngươi thích ăn? Vậy cầm đi đi. ' Hổ Tử nghe vậy, dùng cái xẻng đem cây nhân sâm xúc ra.

Đinh Hạo mừng rỡ phấn khởi cẩn thận cầm lấy Nhân sâm, không quan tâm nó có chút nóng, đem nó vào trong miệng nhai như củ khoai. Ân, hương vị có chút quen thuộc, Đinh Hạo có thể không nhớ rõ hắn đã từng nếm qua thứ này a? ' Ha ha, ta còn tưởng rằng là cái gì lại để ngươi thèm thành như vậy? ' Trần Ly nhìn thấy Đinh Hạo bộ dáng gấp gáp giống con khỉ, có chút buồn cười.

' Thôi đi, em cũng không biết đây là cái gì. Đây chính là nhân sâm a, ăn vào có thể gia tăng 50 năm nội lực, bảo đảm ngày mai anh sẽ tu luyện thành Cửu Dương Thần Công … ' Đương nhiên Đinh Hạo không thể để cho Trần Ly biết mục đích thực sự mà hắn muốn ăn cây nhân sâm này, nên đành phải nói hươu nói vượn một chút.

' Vậy ngày đó t a hầm Gà Lôi thả vào mấy cây, ngươi còn bảo rằng không ăn sao? Ngươi nếm thử một chút thấy đắng, rồi trực tiếp ném đi. ' Trần Ly có chút dở khóc dở cười nói ra.

' A? Đó cũng là cái này? Nó bị em cắt nát ra, anh còn tưởng rằng chỉ là cái rễ cây vỏ cây gì chứ? ' Đinh Hạo triệt để bó tay, cái này ở thành phố thì người t a coi như bảo bối, không biết tại sao đến nơi này thì còn phổ biến hơn so với củ cải.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, các loại rau củ được xào từng cái từ nồi. Dưới sự chỉ huy của Trần Ly, Đinh Hạo đã bận rộn sử dụng các loại bát đĩa để đựng những món ăn này và phân phát chúng đến từng bàn. Trần Ly và một cô bé khác đang lấy đồ ăn cho vào bát. Đinh Hạo dường như chưa tiếp xúc cô gái này bao giờ, Đinh Hạo vẫn lịch sự mỉm cười với cô ấy, nhưng cô ấy lờ đi.
Cô gái này khoảng 14 hoặc 15 tuổi, tóc ngắn.
Với chiếc mũi cao, lông mi dài, vì cô ấy luôn cúi đầu xuống, cho nên Đinh Hạo không thể nhìn rõ khuôn mặt cô ấy. Tuy nhiên, nhìn từ một bên của khuôn mặt, dường như rất đẹp. Cơ thể cao và cân đối. Chiếc váy liền áo phông dường như là một tiên phong hiếm có về cách ăn mặc trong ngôi làng này. Có lẽ là người thân của Hổ Tử đến làm khách.
Tất cả các vị khách đều đến đủ cả, Đinh Hạo cũng không có thời gian để xem xét họ một cách cẩn thận. Hắn quay trở lại bưng bê các món ăn và rót rượu. Thấy bầu trời sắp tối, Hổ Tử lấy dây điện ra ngoài nhà và bật bóng đèn lên. Sau một trận bận rộn, cuối cùng bữa tiệc cũng có thể bắt đầu.
Ngồi trong cùng chiếc bàn là một số người già nhất trong gia đình Trần Ly, và một người mà Đinh Hạo thực sự không muốn nhìn thấy … lão trưởng làng khốn kiếp. Tuy nhiên, hôm nay lão cũng không chủ động khiêu khích Đinh Hạo và Đinh Hạo cũng không chủ động tìm rắc rối. Kéo lấy Trần Ly cũng đang nhàn rỗi, hai người ngồi xuống một vị trí vẫn còn trống.
Rất trùng hợp, cô gái nhỏ vừa giúp đỡ Trần Ly lúc nãy cũng đang ngồi ở bàn này. Trần Ly nhìn thấy cô gái nhỏ đang ngồi trên chiếc ghế đẩu bên cạnh, thì kéo cô ấy lại và thì thầm gì đó. Đinh Hạo nhiệt tình nhấc cái bình rượu lên và rót rượu cho cả bàn. Đinh Hạo rất tinh tế, nếu là khách nữ, hắn sẽ rót rượu hoa quả mà Hổ Tử mua từ bên ngoài.
Khi đến phiên Đinh Hạo rót rượu cho cô bé, cô ấy vẫn nhìn xuống dưới bàn. Mỗi khi Trần Ly nói chuyện với cô ấy, cô vẫn thế, chỉ thỉnh thoảng trả lời hai ba câu, rất ngoan ngoãn nhưng có vẻ sống nội tâm.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.