Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn – Chương 35: – Botruyen

Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn - Chương 35:

Chương 34. Hồ ngôn loạn ngữ

Yến Tử đứng ở đó, đường cong của cơ thể nổi lên dưới bộ quần áo bó sát. Cái nóng vào buổi chiều đã đốt cháy cơ thể Đinh Hạo, và hắn không thể không nhớ lại màn kích tình với Yến Tử, trái tim đột nhiên đập nhanh.
' Thật không nhìn ra a, tiểu oa tử trong thành phố làm công việc nông thôn cũng ra dáng phết đó. ' Yến Tử mỉm cười trêu chọc Đinh Hạo, sau đó nàng quay người lại, dẫn đường.
' Thôi đi, chưa ăn qua thịt heo còn không có nhìn qua heo chạy sao? Mấy công việc đơn giản thế này, ta không cần suy nghĩ, vừa học cái liền biết ngay . ' Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào vòng eo đang vặn vẹo của Yến Tử, tâm tình vui vẻ đáp lại. Dáng người Yến Tử nhỏ nhắn xinh xắn, mang lại cho người t a cảm giác như một viên ngọc sáng. Sau khi sinh để, cái mông liền vẽ thành một vòng cung tuyệt đẹp bên dưới thắt lưng, đặc biệt mập và hấp dẫn. Đồng thời vì lao động lâu dài, cũng không có cảm giác chùng xuống, mà nó rất tròn, ngạo nghễ ưỡn lên.
Yến Tử quay đầu lại, phát hiện Đinh Hạo đang nhìn mình chằm chằm, nàng không khỏi trợn mắt nhìn hắn một cái, sau đó đi chậm lại ngang bằng với hắn.
' Nhìn cái gì vậy hả, gương mặt thật giống sắc lang, có tin ta móc con mắt ngươi ra hay không? ' Yến Tử tức giận nói ra.

' Ha ha, người sinh ra vốn là để cho người khác nhìn đó, em cũng không phải đang nhìn anh sao? Với cả, anh cũng không phải đang nhìn em, mà anh đang nhìn quần áo của em? ' Đinh Hạo thấy bộ dáng của Yến Tử không hề giống đang tức giận, liền tiếp tục trêu đùa.

' anh … quần áo của em? Quần áo của em thì có vấn đề gì? Bị rách sao? '

Yến Tử nghe Đinh Hạo nói rằng hắn đang nhìn vào quần áo của cô ấy thì vội vã quay lại để kiểm tra quần áo của mình. Nhìn Yến Tử bây giờ giống như một con chó đang đuổi theo đuôi của chính mình, chạy vòng vòng. Đinh Hạo cảm thấy rất buồn cười.
' Không có bị rách, nhưng quần áo này là của em hả? Em không cảm thấy nó hơi nhỏ sao? ' Nghĩ nghĩ, Đinh Hạo vẫn đem nghi vấn của mình hỏi Yến Tử. ' A? Nhỏ? Quần áo này đều trước khi sinh con mua đó, sinh xong liền mập ra, nên quần áo bị chật ' dáng vẻ tự lẩm bẩm của Yến Tử làm cho Đinh Hạo cảm thấy nàng có chút ngớ ngẩn.

' Ha ha, vậy thì mẹ chồng của em đã đối xử với em rất tốt đó, đem em nuôi thành trắng trắng mập mập. À, sao hôm nay em lại đi ra ngoài gánh nước? Còn đứa bé thì sao? '

' đứa bé hả, bà của nó đã mang nó ra chợ rồi. Bà nói rằng hôm nay có đợt kiểm tra sức khỏe miễn phí ở một bệnh viện lớn. Bể nước ở đây! ' Yến Tử mở cửa ra và chỉ vào bể nước trong cửa. Đinh Hạo đổ nước vào bể nước cho nàng sau đó đi vào trong nhà. Yến Tử thì đang rót nước. Bời vì nàng đang khom người, nên quần áo có phần bị co lại, để lộ một mảnh da thịt trắng bóc. Lớp vải mỏng ở hai cái mông bị dính vào, Đinh Hạo thấy vậy rất phấn khích, với cả hôm nay Trần chủ nhiệm cũng không ở nhà, có lẽ hôm nay mình sẽ làm được vài lần?
Đinh Hạo lặng lẽ lẻn ra phía sau Yến Tử, một tay hắn giữ eo của nàng, và một cái tay khác thì dính vào mông nàng và nhào nặn. Cái mông đầy đặn mang cho Đinh Hạo cảm giác mềm mại, trơn tuột trong lòng bàn tay. Cảm nhận được cơ thể Yến Tử bắt đầu nóng lên, Đinh Hạo rất phấn khích.
Toàn thân Yến Tử run rẩy, hành động rót nước dừng hẳn lại. Nàng dường như bị choáng váng. Một thời gian sau mới bình tĩnh lại. Giật mình, nhẹ nhàng nắm tay đẩy Đinh Hạo ra ngoài, sau đó xoay người sang một bên.
Hành động của Yến Tử làm cho Đinh Hạo có chút không thể hiểu được. Bàn tay đang định tiến lên ăn đậu hũ như bị mắc kẹt giữa không trung, đứng yên ở đó, Đinh Hạo bối rối không biết phải làm gì.
' Ngồi đi. ' Yến Tử hít sâu một hơi, quay đầu lại, biểu cảm rất phức tạp.

' Ừ. ' Đinh Hạo một bên đáp ứng, một bên tay chân luống cuống đi đến cái ghế ngồi xuống. Trong lòng hắn rất bất an.

' có phải anh cảm thấy em rất phóng đãng hay không? ' Yến Tử đem bình nước để lên bàn, suy nghĩ một lúc, rồi mới mở miệng nói ra.

' A? Không, sao lại như thế được? ' Đinh Hạo có chút khẩn trương, không biết tại sao đột nhiên Yến Tử lại nói như vậy..

Trong lòng Đinh Hạo thầm hối hận, mình không nên quá nôn nóng.

' anh khẳng định là nghĩ như vậy, mới lần đầu tiên gặp anh, em đã cùng anh lên giường. Hiện tại nhân lúc mẹ chồng không có ở nhà, lại đem anh đến nhà. Anh khẳng định cho rằng em tìm anh để làm chuyện này, phải không? Trong lòng của anh, em chính là một nữ nhân dâm đãng, ai cũng có thể làm chồng, đúng không? ' Yến Tử nói một hơi rất nhiều, cảm xúc của nàng rất kích động.

' Anh … Cái này. . . em … '

Đinh Hạo không biết phải làm sao, cũng không biết phải nói gì, suy nghĩ trong đầu hắn rất hỗn loạn. Vì sao mọi chuyện đang tốt lành, tự dưng lại biến thành như vậy? Tâm tư nữ nhân thật khó hiểu.

' anh dám nói anh không hề có ý nghĩ như vậy không? ' Tâm trạng của Yến Tử tiếp tục xấu đi, nước mắt nàng đã trào ra.
' Không có! Tuyệt đối không có! ' Hơi bình tĩnh lại, Đinh Hạo trả lời với giọng chắc nịch, không còn vẻ lúng túng khi nãy nữa, nếu bây giờ không trả lời như vậy thì đúng là ngu xuẩn.
Yến Tử vẫn im lặng, nước mắt chảy xuống ngày càng nhiều.
' Vậy tại sao vừa vào cửa anh đã táy máy tay chân, không phải coi em thành loại nữ nhân tùy tiện sao. '

Cuối cùng Đinh Hạo đã hiểu rõ mọi chuyện, hắn đã quá nóng vội để ăn miếng đậu hũ này. Phụ nữ vẫn hay rụt rè như vậy. Nếu mình hành động quá tùy tiện, điều này chắc chắn sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của nàng, Đinh Hạo phải tìm cách thay đổi tình hình hiện tại. Nhưng mà, mình phải nói cái gì mới được đây? Đau đầu, thật sự đau đầu mà, rõ ràng là em đang cám dỗ tôi, nhưng bây giờ lại muốn tôi tìm cho em một lý do.
A, có rồi! Đinh Hạo cố tình đưa ra một cái nhìn trìu mến, nhìn chằm chằm vào Yến Tử, im lặng một lúc, rồi thở dài.
' Ai … anh cũng không thể tin được khi anh nói ra điều đó. Thật ra, lúc đầu khi anh vừa gặp em, trong lòng anh đã thầm cảm ơn Chúa. Hóa ra là Chúa đã không bỏ rơi anh, cuối cùng người vẫn để cho anh gặp lại em. ' Đinh Hạo lấy lại bình tĩnh, cẩn thận từng li từng tí nắm chặt ngữ khí của mình. ' A? Gặp lại em? trước kia anh đã gặp em sao? '

Quả nhiên, Yến Tử đã bị Đinh Hạo gợi lên sự hứng thú. Nàng cuống quít lau nước mắt đi, hỏi.

' Không có! '

' Vậy anh còn nói… '

' Bởi vì em trông giống hệt như người bạn gái đầu tiên của anh. Cô ấy là bạn thanh mai trúc mã, đã lớn lên cùng anh.
Cô ấy cũng xinh đẹp giống như em, hiền lành. Khi cười rộ lên dáng vẻ ngây ngốc, đặc biệt đáng yêu. Lúc còn rất nhỏ, hai người bọn anh đã đồng ý với nhau. Khi cô ấy lớn lên, cô ấy phải làm vợ của anh, còn phải sinh cho anh thật nhiều đứa con.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.